Tôi trở về nhà trong một tâm trạng thể gọi tên. Không là đau khổ, cũng là giận dữ tột cùng. Thay đó, một sự trống rỗng choán lấy tâm trí , cùng với một cảm giác kỳ lạ của sự giải thoát. Tôi từ lâu rằng ngày sẽ đến, chỉ là ngờ nó diễn theo một cách trần trụi và phũ phàng đến .
Ngồi trong căn phòng khách quen thuộc, ánh đèn vàng ấm áp mà vẫn thường bật mỗi khi Phan Hạo về muộn, giờ đây càng khiến gian thêm quạnh quẽ. Tôi đặt món quà mà cất công mang tới xuống bàn, chiếc đồng hồ bạc lấp lánh như chế giễu sự ngây thơ của .
Tôi nhớ về những ngày đầu chúng yêu . Phan Hạo là đàn ông đầu tiên khiến cảm thấy che chở, yêu thương. Anh những lời mật ngọt, hứa hẹn một tương lai tươi sáng, và tin tưởng tuyệt đối. Tôi tin câu chuyện cổ tích mà vẽ cho .
Chúng cùng xây dựng thứ từ hai bàn tay trắng. Từ căn hộ nhỏ bé , đến công việc kinh doanh đang đà phát triển. Tôi đặt hết tâm huyết, thời gian và cả những khoản tiết kiệm của đó. Tôi là quyết định lớn, là cẩn trọng từng con , từng hợp đồng.
Tôi nhớ những đêm thức trắng cùng , cùng lập kế hoạch, cùng vượt qua khó khăn. Tôi nghĩ rằng chúng là một đội, một cặp đôi thể tách rời. hóa , đó chỉ là ảo ảnh mà tự tạo cho , một ảo ảnh tan vỡ ngay trong đêm nay.
Tôi dậy, bước đến chiếc tủ tài liệu, nơi cất giữ tất cả những giấy tờ quan trọng của gia đình. Sổ đỏ căn hộ, giấy tờ xe, giấy phép kinh doanh, và cả những cuốn sổ tiết kiệm mang tên chung. Tất cả đều gọn trong tay , sắp xếp cẩn thận và ngăn nắp.
Một nụ khẽ nở môi , một nụ hề chút vui vẻ, chỉ sự sắc lạnh. Tôi chuẩn cho ngày từ lâu . Không vì nghi ngờ sẽ phản bội, mà vì luôn đảm bảo thứ an , bảo vệ. Tôi là cẩn trọng, và sự cẩn trọng đó giờ đây trở thành vũ khí của .
Tôi nhớ lời : “Chúng hết tình , dừng , khi còn con cái, sẽ cho cả hai.” Anh nghĩ rằng thứ sẽ dễ dàng như ? Anh nghĩ rằng chỉ cần một câu là thể rũ bỏ tất cả trách nhiệm, rũ bỏ những gì chúng cùng xây dựng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/gap-chong-om-gai-la/chuong-3.html.]
Tôi mở cuốn sổ tiết kiệm, con lớn hiện mắt. Đó là mồ hôi, là công sức của , của chúng . Tôi lao động cật lực, hy sinh nhiều để những thứ . Và sẽ để bất cứ ai dễ dàng cướp chúng.
Tôi cảm thấy đau lòng, cảm thấy một sự bình tĩnh đến đáng sợ. Có lẽ, trải qua quá nhiều sự thất vọng, quá nhiều sự tổn thương đến mức cảm xúc chai sạn. Hoặc lẽ, quá mệt mỏi với những lời dối, với những sự lừa dối .
Tôi nhấc điện thoại lên, ngón tay lướt nhanh danh bạ, tìm của luật sư Minh Anh, một bạn cũ và cũng là một luật sư giỏi mà từng tư vấn đây. Tôi , cuộc chiến sẽ dễ dàng, nhưng sẵn sàng. Tôi sẽ gục ngã, bao giờ.
Tôi hít một thật sâu, cảm nhận sự lạnh lẽo trong khí. Cuộc đời sẽ sang một trang mới, một trang Phan Hạo, sự lừa dối. Tôi sẽ mạnh mẽ hơn, độc lập hơn, và sẽ chứng minh cho thấy rằng, là một phụ nữ yếu đuối, dễ bỏ rơi.
Tôi ngoài cửa sổ, thành phố về đêm vẫn lấp lánh ánh đèn. Ngoài , cuộc sống vẫn tiếp diễn, và cũng . Tôi sẽ để chuyện hủy hoại . Tôi sẽ biến nỗi đau thành sức mạnh, biến sự thất vọng thành động lực. Tôi sẽ dậy, mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Tôi cảm thấy một sự quyết tâm lớn lao dâng lên trong lòng. Tôi sẽ chiến đấu vì bản , vì những gì gây dựng. Tôi sẽ để Phan Hạo và cô gái dễ dàng hạnh phúc nỗi đau của . Tôi sẽ khiến họ trả giá cho những gì họ làm.
Tôi nhắm mắt , hít thở thật sâu. Hình ảnh Phan Hạo và Thu Dung cứ lởn vởn trong đầu , nhưng giờ đây, chúng còn gây sự đau đớn nữa. Thay đó là một sự khinh bỉ sâu sắc. Tôi , sẽ vượt qua . Tôi sẽ sống hơn, hạnh phúc hơn, cần bất cứ ai.
Tôi mở mắt , chiếc điện thoại tay. Đã đến lúc hành động. Cuộc chiến sẽ bắt đầu, và sẵn sàng để đối mặt với nó. Tôi sẽ nhượng bộ, sẽ thỏa hiệp. Tôi sẽ giành những gì thuộc về , và sẽ chứng minh rằng, là dễ dàng đánh bại. Tôi sẽ cho họ thấy, Lan Chi là một con búp bê vô tri, cảm xúc.