Không hiểu lầm đang thừa nhận đàn ông bên ngoài .
Anh im lặng một lúc lâu, hỏi: "Đứa bé , em định sinh ?"
Trước đó bệnh viện kiểm tra, mang thai song sinh.
Bác sĩ đứa bé khỏe mạnh.
Tôi gật đầu.
Vâng, định sinh .
Hoắc Diên Xuyên ánh mắt đỏ hoe, như đang kìm nén sự tức giận trong lòng.
Anh suy nghĩ một lát, giọng lạnh lùng: "Tôi tôn trọng lựa chọn của em. Tuy nhiên, đủ rộng lượng đến mức nuôi con của đàn ông bên ngoài. Tôi sẽ đưa em nước ngoài dưỡng thai, khi đứa bé chào đời, chúng sẽ ly hôn."
Anh nhắc đến chuyện ly hôn.
Có lẽ chỉ vì nghĩ mang thai con của đàn ông bên ngoài.
Mà là bản vốn dĩ thích , cũng hài lòng với hôn sự do ông nội sắp đặt.
Việc mang thai , cho lý do để đề nghị ly hôn.
Thu dòng suy nghĩ, gật đầu.
Nếu đến lúc đó kiên quyết ly hôn, thể buông tay để tự do.
Một thoáng thất vọng lướt qua đáy mắt Hoắc Diên Xuyên, : "Chuyện với ông nội, sẽ giấu ông , bên ngoài sẽ là đưa em nước ngoài điều trị dây thanh quản."
Tôi hiệu "ok" với .
Anh dậy rời khỏi phòng .
Hoắc Diên Xuyên phong tỏa tin tức mang thai.
Anh đưa nước ngoài, sắp xếp ở trong một biệt thự.
Ngoài ba giúp việc chăm sóc , còn thuê một tài xế và hai bác sĩ gia đình.
Một bác sĩ phụ trách sức khỏe thai kỳ của , bác sĩ còn giúp điều trị dây thanh quản.
Còn đưa cho một thẻ giới hạn hạn mức.
Có thể là quan tâm chăm sóc .
Tôi nhận , là một bản chất ấm áp và cũng đàng hoàng.
Cho dù nghĩ vợ ngoại tình, con với đàn ông khác, vẫn đối xử với như .
Có lẽ, vì yêu, nên mới thể độ lượng đến thế.
Hoặc lẽ, vì đồng ý ly hôn, dây dưa, nên đây là sự bù đắp dành cho .
Một tháng , bay đến nước ngoài và ở biệt thự.
Anh giải thích với giọng điệu bình thản: "Tôi đến công tác, quen ở khách sạn."
Hoắc Diên Xuyên giờ luôn bận rộn, đây mỗi công tác, hễ xong việc là mua chuyến bay gần nhất để về nước.
ở biệt thự ba ngày.
Ban ngày xử lý công việc công ty bằng điện thoại và máy tính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ga-cho-tong-tai-vo-sinh-toi-om-nghen/chuong-3.html.]
Đợi khi xử lý xong công việc, thờ ơ hỏi : "Tôi dạo phố, em cùng ?"
Tôi ngại giao tiếp, nên ngày thường mua sắm đều danh sách để giúp việc mua, hoặc mua sắm trực tuyến.
Tôi dám đến những nơi đông để mua sắm, cũng dám ngoài ăn uống, sợ khác hiểu ngôn ngữ ký hiệu, đến lúc đó sẽ chê .
Thấy im lặng, liền đổi lời: "Đi siêu thị, ăn cơm, xem phim, dạo công viên, xem triển lãm nghệ thuật cũng . Đừng ngày nào cũng ở lì trong biệt thự, nên ngoài dạo nhiều hơn."
Hóa , vòng vo lớn như , là cùng ngoài dạo.
Tôi dùng ngôn ngữ ký hiệu hiệu cho : "Vậy siêu thị ?"
Anh gật đầu: "Ừm."
Cùng Hoắc Diên Xuyên ngoài mua sắm ăn uống, đối với mà , tràn đầy cảm giác an .
Bởi vì, thể hiểu tất cả ngôn ngữ ký hiệu của , giúp giao tiếp với khác.
Đi siêu thị xong, ở nhà hàng ăn cơm, trong lúc chờ món.
Tôi hiệu với : "Hoắc Diên Xuyên, tại thể hiểu tất cả ngôn ngữ ký hiệu của ?"
Anh đưa ly nước ép cho : "Bởi vì, tâm lý học."
Hèn gì, chuyên nghiệp đến thế.
Tôi nhấp một ngụm nước ép, là hương vị thích nhất: "Anh học từ khi nào ?"
Anh chằm chằm: "Năm năm ."
Tôi nhớ cảnh chúng gặp đầu.
Đó là năm năm .
Tôi một đến nhà triển lãm.
Nhà triển lãm đó lớn đến mức khó tin, đông như trẩy hội, nhưng bảng chỉ dẫn đầy đủ.
Tôi dạo mệt mỏi, mà mãi tìm thấy lối .
Khi lấy hết dũng khí, dùng ngôn ngữ ký hiệu hỏi đường khác.
Lại thu hút vài qua đường chế giễu: "Cô là câm ?"
"Người câm một ngoài tham quan nhà triển lãm làm gì?"
"Cô đang chỉ huy giao thông ? Buồn quá."
"Không ai cũng hiểu ngôn ngữ ký hiệu , cô ngoài, chi bằng dán một tờ giấy lên trán, hai chữ ' câm' ."
"Cô bé câm trông cũng khá xinh đấy, cô gọi một tiếng trai , sẽ chỉ đường cho."
Tôi thất vọng buông thõng tay, cố nén nước mắt, chạy trốn khỏi đám đông.
Hoắc Diên Xuyên chen qua đám đông, gọi : "Em tìm thấy lối ? Tôi đưa em ngoài."
Khoảnh khắc đó, nhớ mãi trai xa lạ bụng chỉ đường cho .
Anh đưa đến lối của nhà triển lãm, lên taxi.
Một năm rưỡi , ông nội Hoắc giới thiệu cháu trai cho .
Vốn dĩ hứng thú với việc gả giới hào môn.