FULL Hà tổng tuyệt tử? Kết hôn với người câm (Nguyễn Thanh Âm-Hạ Tứ) - Chương 477: Độc thoại đơn phương: Kiêu hãnh và định kiến

Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:11:17
Lượt xem: 146

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thần Y Bối vẫn hết bàng hoàng cú sốc khi bạn của trai cô tỏ tình, cô giường trằn trọc, cả đêm mất ngủ.

Sáng hôm , cửa phòng gõ:

“Bé Bối, xuống lầu một chuyến.”

Cô đội mái tóc bù xù như tổ gà, mắt thâm đen như gấu trúc, càu nhàu xuống lầu, ngáp liên tục, dụi mắt mệt mỏi:

“Có chuyện gì ?”

“Con bé , đồ hẵng xuống?” – Mẹ Thần tỏ vẻ trách mắng, con gái.

“Khách vẫn còn ở đây, trông sẽ hổ lắm đó.”

Tống Vọng Tri khẽ vuốt ly, giọng nhẹ nhàng:

“Không , bác đùa thôi.”

Giọng … làm Thần Y Bối cứng , về góc sofa, thấy mặc áo len xám, bên trong là sơ mi kẻ xanh trắng, đeo kính gọng, thẳng tắp.

“Sao ở đây?!” – cô tin mắt , sững sờ.

“Sao gọi Vọng Tri hả, đến tặng quà sinh nhật cho con mà. Nói là hôm qua thấy con cùng bạn bè ở nhà hàng phương Tây mừng sinh nhật, ngại nên làm phiền.”

Mẹ Thần quý bạn của con trai, Tống Vọng Tri là duy nhất trong khu phố bằng tiến sĩ, học y ở đại học, nghiệp công tác tại bệnh viện quân y 1 Bắc Kinh, là sĩ quan thực thụ, tương lai đầy triển vọng.

Thần Y Bối dám tin tai : “tình cờ” gặp cô hôm qua ở nhà hàng? Hôm qua đặt bàn sẵn , còn cú tỏ tình với bó hoa khổng lồ tối qua là ma hả?

Cô chỉ dám nghĩ thầm, liếc sang hộp quà bàn, ngượng ngùng :

“Cảm ơn.”

Tống Vọng Tri trả lời thẳng thắn:

“Không .”

“Vọng Tri, nhớ và con trai cùng tuổi ?”

“Không, Thần Bội lớn cháu hai tuổi.”

“À, là lớn hơn Y Bối nhà bảy tuổi.”

Mẹ Thần thở dài, tuổi chênh lệch lớn, khách sáo:

“Cậu Tống bạn gái ? Ngày mai bác giới thiệu vài xem , thích kiểu nào? Giới trẻ bây giờ khó tính, trở thành ‘ độc quý tộc’ .”

Tống Vọng Tri :

“Công việc bận, vội giải quyết chuyện cá nhân, cảm ơn bác quan tâm.”

“Nếu em trai bạn bè hợp lý thì cũng đừng giấu, giới thiệu cho Y Bối xem.”

Nụ môi tắt dần:

“Bối còn nhỏ, chuyện vội.”

“Chà, cũng còn nhỏ nữa, hợp thì tiếp xúc , chúng cũng nỡ để con bé kết hôn vội.”

Thần Y Bối quan sát biểu cảm , kéo tay :

“Mẹ, mấy chuyện .”

Tống Vọng Tri uống cạn tách , vị đắng ngọt còn vương , dậy cáo biệt.

Mẹ Thần tiễn cửa, vỗ nhẹ lưng:

“Tống , thường xuyên ghé chơi nhé, những năm chúng chuyển khỏi khu phố, mấy gia đình hiếm khi tụ họp .”

“Vâng, sẽ sắp xếp thời gian đến nhà ăn cơm, thích nhất cá sốt chua ngọt do bác làm.”

“Tốt quá, luôn hoan nghênh .”

Tống Vọng Tri mang giày xong, Thần, về phía cô con gái :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/full-ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am-ha-tu/chuong-477-doc-thoai-don-phuong-kieu-hanh-va-dinh-kien.html.]

“Bác khỏi tiễn nữa.”

Thần Y Bối trong phòng khách, tiếng đóng cửa, thở phào, phịch xuống sofa, hộp quà, đặt tay lên dải ruy băng lụa, chìm suy nghĩ.

“Cậu Tống tặng gì nhỉ? Đặc biệt đến tận nhà, là bạn trai mà, quan hệ ? Mở cho xem nào.”

Cô khéo léo kéo hộp quà ôm lòng, tìm cớ trốn lên phòng:

“Con mệt, lên lầu nghỉ đây.”

“Cậu tặng gì ?”

“Tùy thôi, cũng chỉ là quà kỷ niệm cho trai con thôi.”

Mẹ Thần gật đầu, đồng ý với cách .

Về phòng, Thần Y Bối trong gương: tóc bù xù, mắt thâm đen hơn cả gấu trúc, tuyệt vọng. Cô xuất hiện mặt trong hình tượng ?

Cô hết hồn, mất ngủ, đặt hộp quà lên giường, vô tình tiếng va chạm kim loại.

Tò mò, cô mở dải ruy băng, bên trong là chín bản sách bìa cứng khác – 《Kiêu hãnh và định kiến》.

Thần Y Bối chống tay lên má, lật sơ qua vài trang, hiểu nổi.

Tại cứ nhất quyết tặng cô cuốn sách ?

Hôm qua cũng tặng chín cuốn, trang đầu đều ghi: “Tình yêu là ánh sáng xua tan kiêu hãnh và định kiến.”

Kiêu hãnh là gì?

Định kiến là với ai?

Sách rốt cuộc ý nghĩa gì?

Cô úp đầu chăn, khó chịu.

Thần Bội thành một dự án sáp nhập, nhận điện thoại từ nhà, nhíu mày, hiệu cho thư ký , một bên cửa sổ.

“Cậu nhà làm gì? Tôi chuyện .”

“Họ liên quan gì, thể chỉ là tình cờ… , sẽ về nhà một chuyến.”

Thần Bội ký hợp đồng, ăn, nhờ tài xế chở về thẳng nhà, lên tầng hai, gõ cửa phòng em gái.

Thần Y Bối chân trần, vẻ mặt mệt mỏi mở cửa:

“Anh, chuyện gì ?”

“Tôi hôm nay Tống Vọng Tri đến nhà, tặng quà sinh nhật cho em?”

“Ừ.” – Trái tim cô đập nhanh, sợ để lộ dấu hiệu gì khiến trai nghi ngờ.

Thần Bội bước , mắt căn phòng lộn xộn:

“Tặng gì ? Cậu còn chu đáo hơn cả trai thật sự.”

“Không gì, chỉ là một cuốn sách thôi.” – Cô giả vờ quan tâm.

“Anh từ nhỏ bắt học, mọt sách chính hiệu, tối qua tình cờ gặp ở nhà hàng, bạn bè mừng sinh nhật, hôm nay đến nhà tặng bù quà thôi. Có thể là lấy sách kệ, thích sách.”

Thần Bội nhướng mày:

“Tặng sách? Thật đúng với phong cách . Trước đây sinh nhật chúng , cũng tặng cả bộ sách. Có lẽ nghĩ quá nhiều, tưởng nhớ sinh nhật em.”

Thần Y Bối ngáp, vẫy tay:

“Sao thể? Chỉ là gặp ở nhà hàng, đúng lúc bạn bè mừng sinh nhật thôi.”

Thần Bội lùi , gần tin hết , cô thở phào nhẹ nhõm.

Đột nhiên, Thần Bội vô tình hỏi:

“Anh tặng cuốn sách nào?”

Loading...