FULL Hà tổng tuyệt tử? Kết hôn với người câm (Nguyễn Thanh Âm-Hạ Tứ) - Chương 455: Xem con trai hay con gái

Cập nhật lúc: 2025-11-12 15:05:44
Lượt xem: 675

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Bác sĩ chính nâng đứa trẻ trần truồng tới mặt Thanh Âm. Cô liếc , đứa bé đỏ hỏn, mũm mĩm, còn dính đầy chất nhờn bào thai trắng và m.á.u tươi.

“Xem thử, là con trai con gái nào.”

Thanh Âm còn sức ngẩng đầu, chỉ khe khẽ mấp máy môi, thì thầm:

“Con trai.”

Bác sĩ đưa đứa trẻ đang ngừng đến gần cô, Thanh Âm còn ngửi thấy mùi tanh, nhăn mày, một chút.

“Bố xem kỹ nhé, là con trai con gái.”

Hạ Tứ nhíu mày, cuối cùng cũng chịu rời ánh mắt khỏi vợ, đứa trẻ đỏ hỏn mũm mĩm. Đồng tử co , niềm vui dâng trào trong tim, hạnh phúc xúc động, đến mức gần như mất khả năng .

Anh hé môi, nhưng cổ họng thắt , phát âm thanh nào.

Thanh Âm sắc mặt đổi, cố gắng ngẩng đầu bác sĩ bế đứa trẻ.

“Xác nhận một nữa, con trai con gái?”

Ban đầu, Thanh Âm vô cùng kinh ngạc, đó niềm vui lạ lùng chiếm trọn tâm trí:

“Cô… con gái?”

, con gái, đúng bốn cân, mập mạp lắm.” Bác sĩ chính mỏi tay khi nâng đứa trẻ, đưa cho y tá bế rửa sạch, quấn trong khăn.

“Thanh Âm, em sinh cho một tiểu công chúa .” Hạ Tứ cổ họng thắt , giọng khàn đặc, ấm áp:

“Chúng con gái .”

Y tá bế đứa trẻ ngoài phòng mổ để gia đình , Hạ Tứ vẫn chờ đến khi vết mổ của cô khâu xong.

Khi Thanh Âm đưa ngoài phòng mổ, trời rạng sáng, bên ngoài đông , bạn của Hạ Tứ, Thần Bội, cũng lẻn đến, bỏ sót ai.

Y Bối và Bạch Oanh Oanh cũng mặt, hàng đầu.

Thần Y Bối đang bế đứa trẻ mới sinh ngủ say, cô Thái cố tình cô là đầu tiên bế cháu ( khỏi phòng sinh).

Người đầu tiên bế trẻ sơ sinh, tính cách và hành trình tương lai của trẻ sẽ ảnh hưởng sâu sắc từ đó.

Cô Thái rằng Thần Y Bối từ nhỏ cha trai cưng chiều, từng đến khó khăn, xinh , tính cách dễ thương, hướng ngoại, nên cô là phù hợp nhất để bế cháu.

Khi những lời , cô Thái liếc sang Bạch Oanh Oanh với ánh mắt mấy thiện cảm.

Bạch Oanh Oanh cảm nhận ánh thiện, nhưng chỉ giả vờ , lặng quan sát bạn bè mới sinh con.

Cô hiểu, với gia đình quyền quý như nhà Hạ, ai chấp nhận một ngôi giải trí… cô tự điều đó.

“Chị Thanh Âm, bé mềm và nhỏ quá.” Y Bối khoe khoang, đưa bé cho Thanh Âm .

Tống Vọng Tri , từ góc độ chuyên môn:

“Không nhỏ , bé gái bốn cân, thuộc dạng khá nặng so với trẻ sơ sinh, đúng là một tiểu công chúa xứng đáng.”

Vừa xong, đứa trẻ trong tay Y Bối như hiểu, đó còn ngoan, bỗng to.

Hạ Tứ lập tức vui, bước tới ôm con gái lòng, lạnh lùng liếc Tống Vọng Tri:

“Đừng bịa, con gái mập ? Chỉ bốn cân, làm là nặng? Con gái nào chịu khác mập, con gái mắng đấy.”

Tống Vọng Tri còn giải thích, nhưng Thanh Âm nghiêm:

“Đều tại ! Con gái sinh khác ôm! Tôi còn ôm đủ !”

Thần Bội và Trần Mục Dã trao ánh mắt, cả hai thấy chữ “khổ” trong mắt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/full-ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am-ha-tu/chuong-455-xem-con-trai-hay-con-gai.html.]

Trần Mục Dã che nửa mặt, bất lực :

“Được , Hạ Tứ thật sự yêu chiều con gái, một câu ‘mập’ cũng .”

Thần Bội lắc đầu thở dài:

“Vậy là tiểu công chúa, chúng thúc ép chuyện hôn nhân, còn ngày nghỉ yên nữa, bố chắc sẽ ghen tị.”

Hạ Tứ vui nên lời, ôm đứa bé mềm mại, tâm trạng phức tạp, hạnh phúc và trọn vẹn.

Trần Mục Dã chen , hì hì:

“Hạ Tứ, để bế một chút ?”

Hạ Tứ nhướng mày, suy nghĩ từ chối:

“Không , rửa tay.”

Trần Mục Dã gì, chạy phòng vệ sinh riêng, rửa tay sạch sẽ.

“Giờ ?” Trần Mục Dã , gần như nịnh nọt.

Hạ Tứ mỉm lắc đầu:

“Không, bế, bé còn nhỏ, phép bất kỳ rủi ro nào.”

Trần Mục Dã: …

Hạ Tứ: Không cho bế.

Trần Mục Dã: …

Cô Thái :

“Lúc sinh Châu Châu và Ngôn Ngôn cũng thấy con quý mến , con gái khác con trai ?”

Hạ Tứ đầy tự hào gật đầu, khẩy:

“Không thể so sánh, sinh con gái, sẽ hiểu .”

Cô Thái & Hạ Chính Đình: … (thằng nhóc đang đá đểu ai đây?)

Mọi ánh mắt đều đổ dồn lên tiểu công chúa sinh, chỉ Bạch Oanh Oanh đỏ mắt, kéo tay Thanh Âm:

“Có đau ?”

“Ổn thôi.” Thanh Âm mỉm , gương mặt tái nhợt.

Bạch Oanh Oanh cũng đỏ mắt, gì đó, nhưng thôi, vén tóc lòa xòa giúp cô, đắp chăn cho cô.

“Cậu từng bế trẻ ?”

Bạch Oanh Oanh giật vài giây, mỉa mai lắc đầu.

Thanh Âm gỡ nụ khỏi môi, sang Hạ Tứ, gọi tên :

“Ừ?” Hạ Tứ lập tức ôm con gái cúi xuống, chăm chú , cả căn phòng im lặng.

“Hãy để Oanh Oanh bế con một chút.” Thanh Âm sinh, yếu ớt, giọng mỏng manh.

Hạ Tứ gật đầu, lời vợ như mệnh lệnh, cẩn thận đưa con đến bên Bạch Oanh Oanh:

“Đỡ cổ bé bằng một tay, tay nâng hông và lưng, đừng để bé lơ lửng.”

Bạch Oanh Oanh nín thở, như ôm một quả b.o.m hẹn giờ, cẩn thận bế đứa bé mềm mại lòng.

Loading...