FULL Hà tổng tuyệt tử? Kết hôn với người câm (Nguyễn Thanh Âm-Hạ Tứ) - Chương 283: Cầu hôn

Cập nhật lúc: 2025-11-10 14:33:55
Lượt xem: 1,601

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Thanh Âm cũng chuyện gì xảy đó.

Hạ Tứ bế phòng tắm, tiếng nước ào ạt vang lên, ý thức của cô dần trôi dạt, mơ hồ.

Khi cảm giác lên đến đỉnh điểm, cô chống tay bồn tắm, nghĩ thầm: “Dù cũng mang thai, chẳng sợ cả.”

Cô bắt đầu chủ động hơn, mang theo chút ý tứ nũng nịu, dù lúng túng, nhưng vẫn khiến Hạ Tứ cảm thấy vui thích.

“Lần đừng dại như nữa, nếu ai bắt nạt em, em sẽ làm gì?” Hạ Tứ cúi hôn lên má cô, ôm cô lòng.

“Tìm .”

Hạ Tứ cực kỳ hài lòng, kéo môi :

“Ừ, ngoan .”

Nước b.ắ.n tung tóe, Nguyễn Thanh Âm mệt đến mức nổi câu nào chỉnh, chỉ nắm lấy cánh tay , cầu xin:

“Lên giường một lát ?”

Hạ Tứ bế cô lên, quấn khăn tắm kỹ càng, đưa cô lên giường.

Hai ôm trò chuyện một lúc, cho đến khi bụng Nguyễn Thanh Âm cồn cào.

“Đói ?” Hạ Tứ cúi mắt, mũi chạm trán cô, tay nhấc áo sơ mi trắng đất mặc lên , hỏi:

“Em lười giường thêm một chút, cùng xuống lầu?”

“Lười thêm một chút, em mệt.” Cô nhắm mắt, kéo góc chăn che phần lớn làn da, giọng mềm mại, nũng nịu khiến Hạ Tứ thích thú.

Anh tiếc khi xuống lầu.

Anh nửa áp giường, ôm cô trong lòng, nắm cổ tay cô, làm trò “ảo thuật” mở tay cô , để lộ một chiếc nhẫn kim cương hồng cỡ lớn lấp lánh.

Nguyễn Thanh Âm giật , ngẩng đầu , tim đập thình thịch, nhưng vẫn cố giả vờ hỏi:

“Ý gì đây?”

“Anh một danh phận.” Hạ Tứ gõ nhẹ cằm cô, mắt sâu thẳm, quỳ xuống một gối sàn, xung quanh là quần áo lộn xộn của hai .

Nguyễn Thanh Âm ngờ đột nhiên cầu hôn, bối rối, giọng run:

“Hạ Tứ, em… em nghĩ xong…”

“Thanh Âm, từng tổ chức một buổi cầu hôn hoành tráng, nhưng suy nghĩ nhiều , cuối cùng bỏ ý định.”

“Anh thích giao tiếp với nhiều , trở thành trung tâm của ánh . Anh cũng dựng sân khấu, bắt em lên đó , em quyền từ chối.”

Nguyễn Thanh Âm khẽ, làm dịu bầu khí căng thẳng, chống cằm bằng một tay, mi dài chớp nhẹ:

“Vậy em đồng ý từ chối?”

Hạ Tứ run run nắm chiếc nhẫn, vội vàng:

“Tất nhiên là em đồng ý!”

“Em quyền từ chối, nhưng em từ chối.”

“Ha, lời gì cũng hết.” Nguyễn Thanh Âm vô vọng lắc đầu, mày cong nhíu như đang lúng túng.

Hạ Tứ nín thở, tim thắt , mỉm cay đắng:

“Em vẫn cảm thấy quá vội ? Không , thể đợi, nếu , sẽ cầu hôn nhiều , cho đến khi em đồng ý.”

Anh cúi đầu, giữ chặt chiếc nhẫn trong tay.

Một bàn tay trắng nõn đưa , Hạ Tứ ngẩng lên , ánh mắt bối rối:

“Sao ?”

Nguyễn Thanh Âm kiêu kỳ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/full-ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am-ha-tu/chuong-283-cau-hon.html.]

“Em từ chối mà, vội rút nhẫn, trông chẳng thật lòng chút nào, thôi…” Cô định rút tay .

“Ê! Đừng .” Hạ Tứ vui mừng, nhanh tay nắm lấy bàn tay dài và của cô:

“Đeo của , đổi ý.”

Nguyễn Thanh Âm cố tình trêu , giả vờ lùi :

“Vậy em cân nhắc thêm chút nữa?”

“Muộn !” Hạ Tứ còn vẻ lạnh lùng bên ngoài, ngốc, vui sướng.

Anh lo lắng, quỳ sàn, nghiêm túc đeo nhẫn ngón áp út tay cô.

Anh khó mà bình tĩnh, nắm tay cô, cúi xuống hôn.

“Vui vẻ thế thôi ?” Nguyễn Thanh Âm mềm lòng buồn, tay vuốt cổ .

Hạ Tứ tâm trạng cực , tỉnh táo, ngẩng đầu nhận một nụ hôn lâu và sâu.

“Về váy cưới, em thích hàng hiệu sang trọng đặt riêng thiết kế độc quyền? Tháng tới bay sang Paris gặp nhà thiết kế, may theo sở thích của em!”

“Lễ cưới vẫn làm, gia đình em hạn chế, chỉ thể tổ chức trong nước, nhưng chúng thể tuần trăng mật vòng quanh thế giới.”

“Chúng làm hai lễ cưới, ? Một theo ý gia trưởng, Trung Quốc, một theo ý chúng , kiểu phương Tây, váy trắng, nhà thờ ngoài sân? Lễ thứ hai theo ý em.”

“Cuối tuần về nhà cũ, bà chắc chắn vui, Thanh Âm, chúng , già cùng , răng tóc bạc trắng, mắt mờ vẫn buông tay .”

Hạ Tứ tự kể, nắm tay cô buông, nhanh chóng vẽ tương lai già nua của hai .

Có thể thấy vui, mắt cong, gương mặt lạnh lùng cũng thêm vài phần nụ .

Nguyễn Thanh Âm mím môi, mày buồn:

“Hạ Tứ, chúng thể làm lễ cưới ?”

Nụ lập tức biến mất, mày nhíu, mắt tối :

“Tại ?”

“Như , em thích trở thành trung tâm chú ý, một buổi lễ thôi, em cũng quan tâm.” Cô thấy cảm xúc, chủ động ôm cổ , hôn lên trán:

“Trừ việc đó, còn em đều đồng ý với .”

Hạ Tứ dùng tay đẩy trán cô:

“Đừng nũng nịu, mê hoặc .”

“Thật sự mê?” Nguyễn Thanh Âm tinh nghịch nháy mắt, nâng mặt hôn khắp.

Hạ Tứ nhẹ, nhưng vẫn nghiêm nghị, :

“Thanh Âm, em thật sự nghĩ kỹ ? Cuộc đời chỉ cưới một . Khi em già nua, khó khăn, đừng lôi từng mặc váy cưới tổ chức tiệc cưới.”

Nguyễn Thanh Âm liếc :

“Váy cưới vẫn sẽ mặc, chụp ảnh kỷ niệm, già , hồi tưởng thanh xuân.”

“Không tổ chức lễ cưới, mời học trưởng của em dự tiệc? Phải mặc , làm một lễ nghi đúng nghĩa, mới yên tâm.” Hạ Tứ nhíu mày, vẫn tiếc nuối.

“Lễ cưới thôi bỏ , chúng mời vài bạn ăn một bữa cũng .”

“Em , trừ việc đó còn đều , tính ?” Hạ Tứ , lấy tay gõ gõ sống mũi cô.

Nguyễn Thanh Âm phản xạ đưa tay che mặt, chuông báo động trong lòng vang lên:

“Anh định làm gì?”

Hạ Tứ dậy, đến cong lưng:

“Nhìn em kìa, là ngày mai đăng ký kết hôn, em nghĩ gì nữa chứ?”

Loading...