Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 521: “Cậu hãy giết chúng tôi đi”
Cập nhật lúc: 2025-11-09 17:27:41
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Minh dứt lời, một bên cạnh khó khăn lên tiếng: "Có tiếng động ? Tôi thấy gì cả. Chắc là đến đưa đồ ăn." "Hình như ," Lâm Minh . đủ sức giải thích tại . Những đưa đồ ăn hàng ngày đều thẳng từ cửa , tiếng bước chân bình thường. Nếu là dọn đồ, chắc chắn sẽ phát tiếng động nhỏ như ; đông như , cảnh tượng chắc chắn sẽ ồn ào.
Một khác đột nhiên lên tiếng: "Hồ Tuyết đến tìm ? Đại ca, nhượng bộ ..."
"Cút ," Lâm Minh khàn giọng .
Đồng đội của giục giã: "Ý ! Nếu giả vờ nhượng bộ cô , lời cô , cô sẽ thả đúng ? Nếu vết thương của chữa trị sớm, sẽ chết..."
Lần , Lâm Minh gì. Anh lo cho vết thương của , mà lo cho hai đồng đội cũng thương nặng. Nếu chữa trị, họ cũng sẽ chết.
Theo kinh nghiệm của , họ thể trụ qua ba ngày, còn , vẫn thể trụ một tuần.
“Không thể giả vờ .” Lâm Minh bỗng : “Điều đầu tiên họ sẽ yêu cầu theo, chính là g.i.ế.c các .”
Đây là lời tuyên bố trung thành.
Muốn biến một lính thành một “hòn đảo” riêng biệt, chỉ cách khiến đen tối hóa, đồng hóa, còn đường đầu.
Căn phòng lập tức chìm trong im lặng như chết, chỉ còn tiếng thở yếu ớt.
Bất ngờ, đồng bạn hiếm khi lên tiếng : “Tôi đồng ý.”
“Cái gì?” Người hiểu.
Người đàn ông : “Tôi đồng ý làm lời tuyên bố trung thành cho đại ca. Anh g.i.ế.c , sống sót, trốn ngoài, trả thù cho .”
Căn phòng lập tức chìm im lặng.
Phương thấy nắm đ.ấ.m của Lâm Minh siết chặt buông , giọng khàn khàn nhưng kiên định : “Không .”
Người đàn ông lập tức sốt ruột, khuyên: “Đại ca! Dù cũng sắp c.h.ế.t ! Người phụ nữ đó chọn , chứ chọn chúng , họ để chúng sống lâu như chắc cũng chỉ để làm lời tuyên bố trung thành cho thôi!
“Anh g.i.ế.c chúng , ba chúng cùng chết! Anh g.i.ế.c chúng , hai chúng chết, còn thể trả thù cho chúng ! Còn thể chăm lo cho gia đình chúng … Mẹ tuổi cao , chỉ còn là con trai, đến lúc đó, thường xuyên đến thăm bà, sẽ mãn nguyện .”
Người đàn ông cũng tỉnh : đúng , họ chẳng thể sống nổi, dù cũng sống nổi.
Vậy thì hãy làm trọn cho đại ca!
“Còn bố thì đông con, c.h.ế.t , họ cũng chẳng , đại ca thời gian thì ghé thăm là . Chỉ điều, bạn gái, ban đầu định Tết sẽ về kết hôn… Anh với cô , tìm một đàn ông mà lấy, đừng lấy lính nữa, cẩn thận thành góa phụ… khụ khụ khụ.”
Lâm Minh vẫn gì. Anh nhớ tới Phương .
Anh vốn nghề nghiệp của nguy hiểm, bao năm qua luôn cẩn thận giữ cách với cô.
Kết quả cưỡng ánh mắt ướt đẫm nước mắt của cô, cưới cô.
Cưới thì cưới, nhưng nên, tuyệt đối nên động tới cô , cô còn mang thai, cô một nuôi con, làm sống nổi…
Dù lòng đầy băn khoăn, nhưng đây lý do để trực tiếp g.i.ế.c hai đồng bạn.
“Đừng nữa, dưỡng sức , khi Hổ Tuyết , sẽ lừa cô , dùng làm con tin. Các thể chạy thì chạy, chạy thì… g.i.ế.c hai để bù !” .
Hai vẫn thuyết phục, nhưng bây giờ lên cũng khó, chạy? Chạy khỏi hang là chắc chắn bắt.
Bất ngờ, cửa sắt ngoài mở, một nhóm bước vội vàng.
“Đại ca, nhanh xem , thật sự sắp qua nổi ! Mau chữa vết thương cho , nếu kéo dài, công sức chúng đó đều uổng!” Hổ Tuyết .
Hồ Dũng khó chịu: “Biết , chẳng đến ? Nói là con gái hướng ngoại, mà xảy gì, trong mắt chỉ ! Sau thật sự lấy , còn – trai nữa đây?”
“Ôi trời, đại ca! Người mà thích nhất chắc chắn vẫn là mà! Tôi chỉ quan tâm vì mặt , tay nghề giỏi, cũng , mạnh, gia nhập, chắc chắn chúng sẽ làm lớn, làm mạnh, vùng biển sẽ do chúng quyết định hết!” Hổ Tuyết nũng nịu.
Hóa Lâm Minh và luôn thực hiện nhiệm vụ ở khu vực , phát hiện một băng hải tặc xung quanh.
Đây là yếu tố định, cấp quyết định tiêu diệt.
Kết quả, họ đối phương dụ khu vực đá ngầm, may chìm tàu, vài thương, m.á.u chảy biển, thu hút một đàn cá mập.
Hoặc đây cũng là một phần trong kế hoạch tính toán của đối phương.
Nhóm họ băng hải tặc cứu lên, còn những khác thì rõ .
Sau khi cứu, họ nhốt ở đây, Hổ Tuyết mỗi ngày đều đến thuyết phục Lâm Minh gia nhập, nhưng Lâm Minh vẫn chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-521-cau-hay-giet-chung-toi-di.html.]
Lần , cửa sắt mở .
Nhóm bên ngoài cũng ngại mùi trong phòng, họ quen với mùi tanh của cá, còn những thứ khác thì đều thể chịu .
Ngoại trừ mùi thịt thối cơ thể vài , thực trong phòng gì bẩn thỉu khác. Hổ Tuyết đến mỗi ngày, cô đều mang dọn dẹp, bởi cô thể chịu nổi đàn ông mà cô để mắt quá hôi hám.
vết thương thể chữa ngay, chờ đến khi chịu hợp tác.
Cô cảm thấy bây giờ chính là thời cơ.
Khi lâm cận tử, lời sẽ bớt cứng nhắc.
“Đại ca Lâm, đến thăm . Chỉ cần gia nhập chúng , bác sĩ sẽ xử lý vết thương cho . Đại ca, hãy suy nghĩ kỹ, chúng , chúng g.i.ế.c , đốt nhà, chỉ kiếm tiền thôi.” Hổ Tuyết .
Chỉ là vì họ kiếm tiền, mà liên lụy đến bao nhiêu vô tội thì việc của họ.
“Vào đội .” Lâm Minh .
Hai bên cạnh sững sờ, nghĩ thông ?
“ họ sống cùng .” Lâm Minh .
Hai lập tức cảm thấy ấm lòng, mắt đỏ lên.
Hổ Tuyết đồng ý ngay, cô sang đại ca.
Kế hoạch đây của họ thực sự là Lâm Minh g.i.ế.c hai , để còn đường đầu, sa với họ.
Hồ Dũng khẩy: “Hoặc là ba c.h.ế.t cùng , hoặc là sống, lựa chọn thứ ba.”
“Đại ca~” Hổ Tuyết lập tức gọi.
“Im !” Hồ Dũng trừng mắt với em gái.
Hổ Tuyết ngậm miệng, vẫn lời.
Lâm Minh thở dài, đoán sẽ như .
“Đỡ dậy.” Lâm Minh . “Tôi tắm, quần áo, ngoài hít thở khí.”
“Không !” Hồ Dũng lập tức .
“Vậy thì bàn nữa.” Lâm Minh .
“Vậy thì…”
“Đại ca!” Hổ Tuyết lắc cánh tay Hồ Dũng: “Đồng ý với mà, gì to tát, bây giờ họ thế cũng chạy , vùng là của chúng , để họ ngoài cũng chẳng sợ gì ?”
Hồ Dũng tỏ vẻ bực : “Tôi sợ phiền phức.”
Anh vội vàng về ngủ, dưỡng sức, tối còn công việc quan trọng! Ai thời gian mà phục vụ tắm rửa, quần áo, ngoài hít gió?
“Tôi làm , làm , ngủ !” Hổ Tuyết thúc giục.
Hồ Dũng cô, thở dài, đúng là “con gái lớn khó giữ”!
“Thích chơi với thì , nhưng tuyệt đối thả ba .” Hồ Dũng .
“Ôi trời, chuyện ! Để họ sống mà , c.h.ế.t sẽ là tất cả chúng ! Hoặc g.i.ế.c hai đồng đội, hoặc tất cả họ chết, chuyện rõ hết.” Hổ Tuyết .
Hồ Dũng mới ý, để hai thuộc hạ và một bác sĩ, tự về ngủ.
Hổ Tuyết sai kéo ba ngoài, kéo đến bên ngoài căn cứ, còn chuẩn cho mỗi một cái ghế để phơi nắng.
Cô còn sai bê một thùng nước đến, đổ nước cho họ tắm.
Gì cơ? Tắm nước nóng ? Ngoài trời 40 độ, cần thiết ?
Xung quanh ba chỉ ba , hai đàn ông cùng Hổ Tuyết.
ba , ánh mắt đều đầy chua xót.
Họ quá yếu, đừng chạy, còn nổi, ghế cũng trượt xuống, chỉ riêng Hổ Tuyết là một thể đối phó hết họ.
Một đồng đội rủ lòng khuyên: “Đại ca, g.i.ế.c chúng .”