“Còn chuyện giành khách hàng, đó là chuyện chẳng thể tránh, đời kinh doanh lớn như , chẳng lẽ chỉ để một làm hết , mà cũng làm nổi.” Phương Anh . “Ông nên lo lắng xem làm giành gà từ tay khác thôi.”
Tiền Lai nhăn mặt… giành gì? Đó gọi là… giành thịt!
“Cậu giành , giành nổi.” Tiền Lai .
Quả thật giành nổi, hôm nay ông vốn định chuyện với Phương Anh, nhưng cô xen ngang làm quên mất.
“Tôi cũng giành nổi.” Phương Anh . “Vậy nên để ông về mở vài trại nuôi chuyên dụng cho nhà máy thực phẩm của chúng , gọi là Trại Đông Hưng , lúc đó ngoài sẽ giành nữa.”
“… đầu tư lớn, giấu , ngày xưa công xã chúng mở vài trại nuôi lớn, đều thua lỗ ê chề, giờ chỉ còn mấy trại vịt chuyên cung cấp cho nhà hàng thành phố thôi.” Tiền Lai .
Gia sản bạc tỷ, mà còn kể các loại gia cầm.
Hiện thuốc thú y ít, bệnh gia cầm giảm, động tí là dịch c.h.ế.t sạch, thật sự thể chịu nổi thua lỗ.
Hơn nữa, mở trại nuôi cần lượng lớn ngũ cốc, sử dụng nhiều lương thực thì duyệt từng cấp, thường khó phê duyệt.
“Vậy nên con đường gần như chết, bảo bây giờ?” Tiền Lai .
Ông thật sự bất lực, bàn với con trai Tiền Lưu nhiều tối liền, môi nổi phỏng mà vẫn kết quả.
“Chuyện dễ giải quyết, chia nhỏ mà làm.” Phương Anh . “Để mở trại nuôi hàng vạn con là thực tế, thì giao nhiệm vụ xuống các công xã, cho họ nuôi gà theo nhiệm vụ, giới hạn lượng, tự sức làm, nuôi bao nhiêu thì nuôi bấy nhiêu, đó thu mua 2–3 đồng/con.”
Chính sách hiện tại khá lộn xộn, nơi giới hạn lượng gà nuôi, nơi chỉ nuôi 2 con, nơi quá 10 con, nhưng cũng nơi nuôi bao nhiêu cũng .
hầu như ai nuôi nhiều, nuôi nổi, ít cũng thức ăn, thì gà đẻ trứng, cũng lớn .
Nuôi thả rông? Nhà lương thực, gà dựa gì mà về? Chỉ còn là gà rừng.
Trước đây Công xã Đông Hưng hạn chế dân nuôi gà, quá 10 con.
Bây giờ mở , Tiền Lai cũng thấy giải quyết vấn đề lớn: “Dân nuôi nổi.”
“Đừng xem thường sức mạnh của dân.” Phương Anh . “Bây giờ là năm 74, sắp sang 75, 65 , còn nghèo đến thế nữa. Hơn nữa, chúng sẽ hỗ trợ họ ở các phương diện khác.
“Ví dụ, phân phối giống gà, cám thừa, thức ăn.” Phương Anh . “Đơn giản là biến một trại lớn thành vô trại nhỏ gia đình. Như cần quản lý nhiều công nhân, cũng tập trung quá đông, nếu dịch thì cũng c.h.ế.t hết.”
Mắt Tiền Lai sáng lên: “Nếu thể lo giống gà và cám thừa, thức ăn… còn gì nữa?”
Phương Anh: “Tôi quả thật chút phương pháp, nhưng làm giám đốc Trại Đông Hưng , khi lợi nhuận, lấy 20%.”
Tiền Lai lập tức tươi: “Được, , tất cả theo cô!”
Phương Anh cũng .
Trong gian của cô nhiều trứng gà, trứng vịt đến mức bao nhiêu cũng hết, cuối cùng cũng thể đem làm ăn chính đáng.
Không thì ăn một , mấy đời cũng hết!
“Vậy tối nay về, chúng bàn chi tiết cụ thể.” Phương Anh .
“Được, , nhanh !” Tiền Lai thúc giục.
Trong khi nguồn gà và vịt phần khó đáp ứng đơn đặt hàng từ ga tàu, ông vẫn kiên quyết để Phương Anh bán cho các nhà hàng, vì ông cần thu hồi vốn.
Ga tàu tính sổ một tháng một , ép hàng quá mạnh, mà mua gà, vịt ở đây thì trả tiền ngay, nếu sẽ chẳng giành nổi với các đơn vị khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-241-toi-muon-lam-giam-doc-trai-nuoi-nay.html.]
Xem thật sự một trại nuôi riêng, thì sớm muộn gì cũng chặn đường!
Phương Anh lái xe liên hệ công việc mới.
Cuối năm, về kinh đô họp đông, khách tại các nhà trọ cũng nhiều.
Hơn nữa, thương hiệu “Vịt nấu đặc sắc” nổi tiếng, đặc biệt là với những tàu, chẳng ai nhân viên tàu tích cực quảng cáo.
Ai thử đều thích.
giờ ăn trưa, Phương Anh xách đồ quanh nhà hàng, gì mà bán hết.
Một xe đồ bán xong, đến xe tiếp theo.
Phương Anh gặp Tiền Lưu trong nhà máy thực phẩm.
Tiền Lai gọi ông đến, lão cũng là hành động, sốt ruột kiếm tiền.
“Tiểu Phương, kế hoạch trại nuôi gia đình của cô, định làm thế nào?” Tiền Lưu hỏi.
“Nói trực tiếp , dễ hiểu lầm.” Phương Anh . “Chúng sẽ mở một trại nuôi tập thể danh nghĩa công xã, chia trại thành vô nhóm nhỏ, mỗi nhóm 2–3–4 , các nhân viên nuôi tại nhà, giúp nhà máy tiết kiệm chi phí xây dựng.
“Lương sẽ tính theo lượng nuôi, cũng khuyến khích làm nhiều nhiều. Chúng cung cấp gà giống và phần lớn thức ăn, lúc đó một con gà họ sẽ nhận 50 xu 1 đồng tiền công, chi tiết sẽ tính .”
Thực là nuôi gà theo hợp đồng.
Chỉ khác là gà hợp đồng nuôi hàng nghìn, hàng vạn con, còn bây giờ họ chỉ nuôi vài con, vài chục con.
Gà giống thì dễ, còn thức ăn, cô nghĩ cách mới lo .
Tiền Lưu gật đầu liên tục, ông lo nhất là vấn đề “hiểu lầm lên mức chính trị”, dám làm quá lớn!
Giờ Phương Anh chỉ cách, vấn đề đó tránh , thứ khác dễ giải quyết.
“Thức ăn, thể cung cấp một phần!” Ông nghiến răng . “ gà giống, thể lo quá nhiều ngay .”
Trại nuôi công, nhà máy ấp công đều kế hoạch, lượng ấp phân bổ.
Họ ngay vài nghìn, vài vạn con, khi chờ cả năm rưỡi mới , nhưng họ chờ nổi.
Giờ nhắc, bên ngoài nhiều nhà máy thực phẩm bắt đầu làm gà , vịt…
Ngon , bán , nhưng giành mất nguồn hàng thật!
Mở trại nuôi riêng, là việc bắt buộc làm.
Phương Anh : “Việc để lo, chúng bàn phân chia lợi nhuận. Tôi cung cấp bộ gà giống, một phần thức ăn, cần các bỏ tiền, tính 20% lợi nhuận của , nếu lỗ thì chịu.”
Không thì chỉ đưa lời khuyên mà 20%? Không hợp luật chơi hiện tại.
Nghe cô cung cấp gà giống cung cấp lương thực, chỉ lấy 20%, Tiền Lai và Tiền Lưu đều thật lòng.
“Hahaha, lỗ thì làm tính của cô , thể để cô chịu lỗ… Lúc đó gà giống, lương thực bao nhiêu, 20% đủ, chúng sẽ bù cho cô!” Tiền Lai .
Gà giống và thức ăn, giá cả đều minh bạch.
Phương Anh gật đầu: “Vậy quyết định , liên hệ ngay.”
“Đi , nhanh !” Tiền Lai thúc giục.