Ba ngày , Phó Tấn Thâm mới kết thúc chuyến bay Verona.
 
Anh bước xuống máy bay trong bộ đồng phục sơ mi trắng và vest xanh đậm, phía  là đội tiếp viên hàng  mặc đồng phục thống nhất. Cả đoàn  sải bước trong sân bay tạo thành một cảnh tượng  mắt.
 
Đường Uyển mặc đồng phục màu xanh da trời nhạt  bên cạnh : “Tấn Thâm,   ? Ba ngày  em gặp Thẩm Lạc Vi, hôm đó cô  lái một chiếc Bugatti Type 87 cơ đấy, là  mua cho cô  ?”
 
Phó Tấn Thâm sững : “Không .”
 
Anh   chiếc xe đó, phiên bản giới hạn  cầu chỉ  một chiếc, bản    cũng  thể mua .
 
Đường Uyển khẽ thở phào nhẹ nhõm, gần như  thể nhận : “Xem  cô  thực sự hư vinh,  chịu chi nhiều tiền như  để thuê chiếc siêu xe đó, chẳng  chạy  mấy ngày…”
 
Thế nhưng lúc , Phó Tấn Thâm    để tâm đến lời Đường Uyển, chỉ  thấy nhóm tiếp viên hàng  phía  đang trò chuyện.
 
“Hướng dẫn viên du lịch Thẩm Lạc Vi của Bộ Lữ hành   nghỉ việc ? Lần   một du khách gây rối mà chẳng tìm  phiên dịch.”
 
Bước chân Phó Tấn Thâm khựng ,    đầu  nữ tiếp viên hàng  đó.
 
“Cô  ai nghỉ việc?”
 
“Cơ trưởng Phó   ? Là Thẩm Lạc Vi đấy ạ, cô  là chuyên viên thiết kế tour du lịch nổi tiếng nhất của Tân Hàng, cũng là hướng dẫn viên duy nhất  mười thứ tiếng. Cô  nghỉ việc thì tiếc quá  mất.”
 
Phó Tấn Thâm  sững tại chỗ, tại  Thẩm Lạc Vi nghỉ việc mà   cho  ?
 
Anh  tiếp tục truy hỏi.
 
“Cô   đột ngột nghỉ việc?”
 
“Nghe Bộ trưởng Bộ Lữ hành , cô  về Bắc Kinh kết hôn , hình như lấy  đồng hương.”
 
Kết hôn?
 
Phó Tấn Thâm  dám tin, cau mày lấy điện thoại . Sau khi bật máy,  thấy tin nhắn Thẩm Lạc Vi gửi cho  ba ngày .
 
“Phó Tấn Thâm, những tình cảm  dành cho  suốt những năm qua  cần  coi là thật. Tôi  về nhà kết hôn với  chồng do bố   chọn.”
 
Phó Tấn Thâm sửng sốt, gửi  tin nhắn cho cô.
 
“?”
 
Tin nhắn  gửi , phía  là một dấu chấm than màu đỏ tươi.
 
“Tin nhắn   gửi , nhưng  đối phương từ chối nhận.”
 
Phó Tấn Thâm siết chặt điện thoại,  cam lòng nhấn  cuộc gọi thoại.
 
“Đối phương  thêm  làm bạn bè,  thể gọi thoại.”
 
Thoát khỏi cuộc gọi thoại,   nhấp  ảnh đại diện của Thẩm Lạc Vi. Chỉ thấy ảnh đại diện cá nhân  đây của cô    bằng một bức ảnh cưới của một cặp nam nữ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/em-xung-dang-voi-nhung-gi-tot-nhat/chuong-8.html.]
Phó Tấn Thâm  bất động tại chỗ, mắt dán chặt  ảnh đại diện của Thẩm Lạc Vi  điện thoại.
 
Đường Uyển nhận thấy sự khác thường của  , tiến lên hỏi: “Tấn Thâm,  chuyện gì ?”
 
Vừa  dứt lời, tầm mắt cô  liếc xuống, thấy bức ảnh  màn hình điện thoại của Phó Tấn Thâm.
 
Sau khi  rõ  trong ảnh là ai, Đường Uyển kinh ngạc thốt lên: “Đây là, Thẩm Lạc Vi? Cô  kết hôn ?”
 
Trong ảnh cưới, Thẩm Lạc Vi nép  lòng Kỳ Yến, hai   ngoại hình tương xứng, trông vô cùng  đôi.
 
Sắc mặt Phó Tấn Thâm càng lúc càng khó coi, nhiệt độ xung quanh   lập tức hạ xuống điểm đóng băng.
 
Anh  lạnh lùng cất điện thoại, sải bước rời khỏi sân bay, lái xe trở về Đàn Cung.
 
Về đến nhà, Phó Tấn Thâm giận dữ đẩy cửa biệt thự, tìm quản gia.
 
“Thẩm Lạc Vi ?”
 
Quản gia  thấy vẻ mặt âm u của Phó Tấn Thâm, hít sâu một ,  run rẩy đáp: “Thẩm tiểu thư  rời  với một  đàn ông ba ngày , cô   là về quê, còn bảo    .”
 
Nghe xong, Phó Tấn Thâm    lên phòng ngủ  tầng hai, thấy chiếc vali trong góc quả nhiên  còn, đồ đạc của Thẩm Lạc Vi trong phòng  đồ cũng biến mất  .
 
Phó Tấn Thâm  ở cửa phòng  đồ, đáy mắt nhuốm một tầng giận dữ.
 
Rất lâu ,  lấy điện thoại , gửi bức ảnh cưới trong ảnh đại diện của Thẩm Lạc Vi cho trợ lý: “Điều tra xem  đàn ông trong ảnh là ai, và điều tra vị trí cụ thể quê nhà của Thẩm Lạc Vi. Bây giờ, lập tức đặt cho  một vé máy bay đến Bắc Kinh,  khi đến Bắc Kinh, gửi tài liệu cho .”
 
“Vâng, Phó tổng.”
 
Là  thừa kế của Tân Vũ Hàng , Phó Tấn Thâm đương nhiên  một đội ngũ trợ lý ưu tú  trướng.
 
Trợ lý nhanh chóng gửi thông tin chuyến bay đến điện thoại của Phó Tấn Thâm.
 
Phó Tấn Thâm  kịp  quần áo, rời khỏi biệt thự, trực tiếp lái xe đến sân bay.
 
Anh    đang  bốc đồng, nhưng  thể kiềm chế  hành vi của .
 
Sâu thẳm trong lòng mách bảo   rằng, nhất định  tìm thấy Thẩm Lạc Vi và đưa cô  trở về, nếu    sẽ hối hận cả đời.
 
Cùng lúc đó, Thẩm Lạc Vi đang tắm nắng  một hòn đảo tư nhân ở Seattle.
 
Hòn đảo  do Kỳ Yến mua tặng Thẩm Lạc Vi  ngày họ đăng ký kết hôn, và họ sắp tổ chức hôn lễ  hòn đảo .
 
Cô bạn  Lâm Nhiễm   ghế bãi biển bên cạnh cô, cảm thán: “Thế nào,   tìm   cảm giác của bảy năm   ?”
 
Thẩm Lạc Vi  những con sóng đang cuộn trào  xa, chậm rãi : “Ừ, cuộc sống như thế  mới hợp với tớ. Khổ  chịu đủ , từ giờ trở  sẽ  là ngọt thôi.”
 
“May mà  nghĩ thông suốt, chấp nhận buổi xem mắt do cô chú sắp xếp, nếu   chắc chắn sẽ  Phó Tấn Thâm làm tổn thương sâu sắc hơn nữa.” Khi nhắc đến Phó Tấn Thâm, giọng Lâm Nhiễm đầy vẻ bất mãn.
 
Thẩm Lạc Vi  nhẹ: “Thôi  ,   đừng nhắc đến   nữa. Mọi chuyện  qua , nếu để Kỳ Yến  thấy,   sẽ hiểu lầm đấy.”
 
Vừa dứt lời, nhân vật chính của cuộc trò chuyện  bước đến.