Đừng Hành Nữa! Ông Trùm Đang Theo Đuổi Vợ Anh! - Mục Cửu Tiêu & Lâm Tích - Chương 185: Bác sĩ: Cô đã uống thuốc tránh thai bốn năm rồi.

Cập nhật lúc: 2025-09-12 09:43:35
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mục Cửu Tiêu liếc cô. "Nông thì cô đủ sâu, sâu thì cô trách quá mạnh. Hay là báo cảnh sát nhờ cảnh sát chỉ giáo xem đời sống vợ chồng nên tiến hành thế nào?"

Cô khẽ cãi : "Chúng vợ chồng nữa."

Mục Cửu Tiêu thẳng thắn : "Vợ chồng ly hôn cũng là vợ chồng."

Đường đến bệnh viện xa, Mục Cửu Tiêu đăng ký cấp cứu, Lâm Tích nhanh chóng phòng khám. Người khám bệnh là một chuyên gia lớn tuổi, bà xem báo cáo xét nghiệm m.á.u của Lâm Tích, cảm thấy chút đơn giản: "Không giống như kinh nguyệt đều. Tôi sẽ làm thêm xét nghiệm chuyên sâu cho cô, cô hợp tác nhé."

Lâm Tích ít khi bệnh, lòng cô thắt : "Bác sĩ, nghiêm trọng lắm ?"

"Không nghiêm trọng, nhưng nguyên nhân gây đau ở ."

Lâm Tích nghĩ đến một khả năng mấy khả thi. "Có thể nào... là mang thai ?"

Bác sĩ cô: "Bình thường hai biện pháp phòng tránh ?"

"Có ạ."

"Làm siêu âm xem ."

Sau một thời gian kiểm tra dài, bác sĩ nhận báo cáo kiểm tra. Bà xem một lúc, sắc mặt phức tạp Lâm Tích và Mục Cửu Tiêu.

"Hai quan hệ gì?"

Lâm Tích há miệng, Mục Cửu Tiêu cắt ngang: "Quan hệ yêu đương."

Bác sĩ hỏi: "Không định con ?"

Sau vài giây im lặng, là Mục Cửu Tiêu lên tiếng: "Mang thai ?"

Bác sĩ lắc đầu, úp tờ giấy xuống bàn, khoanh tay làm vẻ nghiêm túc: "Người nhà ngoài một chút, vài vấn đề riêng tư hỏi bệnh nhân."

Thần kinh của Lâm Tích lập tức căng thẳng. Ý gì đây, thật sự mang thai ?

Mục Cửu Tiêu gì về khoa sản. ý nghĩ mang thai xuất hiện chiếm lấy lý trí . Trước khi , với Lâm Tích một câu: "Không tự ý phá thai."

Lâm Tích trong lòng thấp thỏm: "...Chưa thai mà cái làm gì."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/dung-hanh-nua-ong-trum-dang-theo-duoi-vo-anh-muc-cuu-tieu-lam-tich/chuong-185-bac-si-co-da-uong-thuoc-tranh-thai-bon-nam-roi.html.]

Sau khi Mục Cửu Tiêu , Lâm Tích cứng đờ xuống, bác sĩ. Cô bao giờ nghĩ đến việc mang thai, càng nghĩ đến việc xử lý chuyện như thế nào. Trong lòng khỏi nghĩ lung tung, Mục Cửu Tiêu sẽ xử lý đứa bé như thế nào. Bản cô sẽ xử lý đứa bé như thế nào. Sao thể đến lúc . Tình cảm giữa cô và Mục Cửu Tiêu mỏng manh như , gì đảm bảo.

Ngay đó cô cảm thấy . Sao bất cẩn như , xảy tai nạn vô lực . Lâm Tích thực tế ôm bụng, chỗ nào đó vẫn còn đau. Cô dám tin rằng bên trong sự sống.

Bác sĩ hỏi: "Cô kinh nguyệt đều bao lâu ?"

Lâm Tích tỉnh , nghiêm túc trả lời: "Mấy năm , khi nghiệp đại học luôn làm việc đến muộn, ăn uống cũng đều đặn nên để ý."

"Tại khám sức khỏe định kỳ?" Bác sĩ trách móc, "Cô mới hai mươi lăm tuổi, tình trạng sức khỏe tệ . Vì một đàn ông mà tự làm nông nỗi , các cô gái trẻ nghĩ gì nữa."

Lâm Tích mơ hồ chớp mắt. "Bác sĩ, hiểu ý của bà lắm."

Bác sĩ : "Cô dùng thuốc tránh thai lâu dài gây rối loạn nội tiết tố bất thường. Hôm nay cô vì ham lạnh mà cơ thể cảnh báo cô, nếu đến muộn hơn một chút thì hậu quả khôn lường, cô ?"

Lâm Tích sững sờ, khi tiêu hóa lời của bác sĩ, cô lập tức lạnh buốt. Cô mở miệng mà nhận giọng đang run rẩy: "Thuốc tránh thai?"

"Theo kết quả kiểm tra, cô lẽ uống thuốc tránh thai liên tục trong bốn năm."

Những lời còn tiếng ù tai của Lâm Tích cắt ngang. Bốn năm? Tức là từ khi kết hôn với Mục Cửu Tiêu đến nay, vẫn luôn ăn? từng ăn. Một cũng .

Đầu óc Lâm Tích rối bời, nhưng tỉnh táo một cách kỳ lạ. Mấy năm kết hôn, sợ cô mang thai nhất chỉ một – Mục Cửu Tiêu. Và chỉ Mục Cửu Tiêu mới cơ hội cho cô uống thuốc tránh thai.

Lâm Tích từ từ nắm c.h.ặ.t t.a.y áo, nắm chặt đến mức xương đau nhức, mới lấy chút sức lực để : "Thuốc tránh thai thường cơ thể bằng những con đường nào?"

Bác sĩ hiểu, thấy sắc mặt Lâm Tích tái nhợt, dường như chuyện . Bà gặp ít yêu ma quỷ quái, lạ gì những chuyện như thế : "Thành phần trong m.á.u cô là thuốc tránh thai, khả năng lớn nhất là uống. Nếu cô , thì đó là trong cuộc sống hàng ngày khác pha nước, thức ăn, khả năng đều ."

Lâm Tích từ từ bình tĩnh , cất tờ kết quả kiểm tra của . Lúc , Mục Cửu Tiêu vẫn đang đợi bên ngoài. Mỗi làm chuyện đó với Lâm Tích đều biện pháp, thỉnh thoảng vài quá vội vàng, cũng là xuất tinh ngoài. Sao thể mang thai?

Trong lúc suy nghĩ, Lâm Tích mở cửa bước , mặt còn chút m.á.u nào, ngay cả trong mắt cũng chút cảm xúc nào. Anh tưởng cô đau lắm, nắm lấy tay cô. Sự lạnh lẽo của ngón tay càng khiến nhíu mày: "Bác sĩ ?"

Lâm Tích chằm chằm. Dù trong lòng câu trả lời, nhưng vẫn tin. Khoảng thời gian gần đây là kho báu bất ngờ , cô trân trọng, nên cô tự điều tra riêng. Đợi bằng chứng, tìm đối chất cũng muộn.

Lâm Tích tránh ánh mắt, nhẹ nhàng : "Không gì, chỉ là kinh nguyệt đều thôi."

Sắc mặt Mục Cửu Tiêu trầm xuống. "Chỉ thôi ?"

Lâm Tích rút tay : "Nếu thì ? Chẳng lẽ còn mang thai ? Mục Cửu Tiêu, con ?"

Loading...