Đợi Ánh Trăng Rơi - Chương 59: Ra ngoài chơi
Cập nhật lúc: 2025-09-13 02:36:29
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
<ĐỢI ÁNH TRĂNG RƠI>
Trans: XiaoZhu
Beta: Meow
CHƯƠNG 59
“Ra ngoài chơi”
Vốn dĩ chuyến công tác Dư Tiểu Tiểu sẽ cùng đồng nghiệp, nhưng cô cố ý đến sớm một ngày để tạo cho Tô Tuế một bất ngờ.
Không ngờ bất ngờ thấy , suýt chút nữa biến thành hoảng hốt. Ví tiền và điện thoại của cô bao giờ mới lấy . May mắn là lúc đó Tiểu Ngư vẫn còn giữ thẻ căn cước trong túi quần.
Đồng nghiệp của cô ngày mai mới tới, thế nên bữa cơm, Tô Tuế liền đưa Tiểu Ngư ngoài mua một chiếc điện thoại mới.
“Thế là bay mất một tháng lương đấy. Tuế , tuần tới tớ sống nhờ hết đó.” – Vừa bước khỏi cửa hàng, Tiểu Ngư ôm lấy cô than .
“Được thôi, tối nay tớ mời ăn lẩu, thế nào?”
“Phải siêu cay nhé!”
“Được.”
Tiểu Ngư sinh và lớn lên ở Hải Thành – nơi hầu hết đều ăn cay, mà cô đặc biệt mê món cay.
Đôi khi Tô Tuế nghĩ, lẽ lý do hai họ trở thành bạn chính là vì cùng chung niềm đam mê ăn cay.
Sau khi dạo một vòng, cả hai mệt nên ghé đại một tiệm sữa để nghỉ chân.
Suốt quãng đường, Dư Tiểu Tiểu ngừng nhắc đến Hứa Kim Triêu. Biết Tô Tuế giả làm bạn gái, cô đến mức khóe miệng sắp chạm mang tai.
Ngay đó, cô bạn với vẻ thất vọng: “Cậu ngốc thật giả vờ ngốc ? Anh thể hiện rõ rành rành mà vẫn nhận ?”
Tô Tuế chỉ ngậm ống hút, im lặng đáp.
“Dù tớ cũng chắc chắn ý với . Nếu vẫn thích , thử chủ động một chút?”
“...”
“Đừng với tớ là cảm thấy thích , hai hợp. Bảy năm , ngần thời gian mà còn gặp , chẳng duyên phận quá rõ ràng ? Trong mắt tớ, hai chính là trời sinh một cặp!”
Dư Tiểu Tiểu ríu rít như một chú chim nhỏ, ngừng ‘tẩy não’ cô bạn.
Một lúc lâu , Tô Tuế mới khẽ : “Thật , tớ cũng từng thử thăm dò .”
“Thăm dò thế nào? Anh trả lời ?”
Thế là Tô Tuế kể bộ chuyện khi cô hỏi Hứa Kim Triêu, sót chi tiết nào.
Nghe xong, Dư Tiểu Tiểu cô như sinh vật ngoài hành tinh: “Người chị em, thể biểu đạt rõ ràng hơn một chút ? Như thì ai mà đoán tâm tư của chứ?”
Tô Tuế: “...”
_____________________
Trong bữa tối, Dư Tiểu Tiểu nhất quyết bắt Tô Tuế gọi điện cho Hứa Kim Triêu, mời sáng mai cùng họ ăn.
Bị ép mãi thoát, cuối cùng Tô Tuế vẫn cầm máy gọi.
“Thế nào, đến ?” – Vừa thấy Tô Tuế đặt điện thoại xuống, Dư Tiểu Tiểu sốt sắng hỏi.
“Không, về họp gấp.”
“Hả! Tiếc thật.”
Trái ngược với sự nuối tiếc của bạn, Tô Tuế cảm thấy lòng nhẹ nhõm đến lạ.
Sau bữa tối, cả hai trực tiếp về. Đi dạo nửa ngày mệt rã rời, tắm rửa xong họ liền ngả lưng nghỉ ngơi.
…
Cục công an Vinh Thành.
Hứa Kim Triêu bước khỏi phòng vệ sinh thấy Trương Dật Phàm và Lưu Hạo rạp lén cửa.
“Làm gì đó?” – Anh nhíu mày hỏi.
Trương Dật Phàm vội đưa ngón tay đặt lên môi hiệu, khẽ : “Chị Nhan hình như cãi với cục trưởng Ôn.”
Ánh mắt Hứa Kim Triêu lạnh lẽo quét qua mấy , giọng trầm xuống: “Rảnh rỗi lắm ? Có cần nhờ cục trưởng Ôn sắp xếp thêm việc cho mấy ?”
“Đừng, đừng! Không cần, bọn ngay đây!”
Chưa dứt câu, cả nhóm biến mất tăm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/doi-anh-trang-roi/chuong-59-ra-ngoai-choi.html.]
Lúc , Hứa Kim Triêu mới tiến đến gần. Vừa định gõ cửa, thấy giọng Ôn Thư Nhan vọng : “Bố, con xin bố, cho con lúc đó rốt cuộc xảy chuyện gì ?”
“Trình Bắc thể nào… Anh tuyệt đối sẽ làm chuyện đó!”
CweetCweet>
“Bố! Bố gì chứ!”
Đáp chỉ là sự im lặng nặng nề.
Không kéo dài bao lâu, bên trong mới vang lên giọng Ôn Thư Nhan, khàn khàn nhưng kiên quyết: “Được, con sẽ tự tìm.”
Ngay đó, cửa văn phòng bật mở. Cô sững khi thấy Hứa Kim Triêu ngay ngoài, vòng qua , bước với vẻ mặt lạnh băng.
Anh khẽ mím môi, theo bóng lưng cô dần khuất, đó mới giơ tay gõ cửa.
Một giọng mệt mỏi từ bên trong vọng : “Vào .”
__________________
Rời khỏi văn phòng, gương mặt Hứa Kim Triêu vẫn còn vương nét nghiêm nghị. Anh đại sảnh, đưa mắt tìm kiếm: “Ôn Thư Nhan ?”
Anh chỉ thuận miệng hỏi.
“Vừa thấy cô về phía khu rửa tay ở đằng .” – Lưu Hạo đáp.
Hứa Kim Triêu gật đầu, sải bước thẳng.
Anh rời , Trương Dật Phàm ghé sát : “Này, Hạo Tử, nghĩ xem, hai họ đang giấu chúng chuyện gì ?”
Lưu Hạo chỉ xòe tay: “Cậu hỏi , hỏi ai?”
…
Bên cạnh bồn rửa tay, Ôn Thư Nhan tựa tường. Trong tay cô kẹp một điếu thuốc, làn khói mờ ảo che lấp hết vẻ mặt.
“Ôn Thư Nhan.”
Nghe thấy giọng gọi, cô đầu, nhếch môi nhạt: “Sao? Lại định bảo bớt hút thuốc ?”
Hứa Kim Triêu im lặng. Một lúc lâu mới chậm rãi : “Cục trưởng Ôn gọi . Trình Bắc, …”
“Bọn họ đều bảo Trình Bắc đổi, thậm chí còn liên quan đến vụ án .” – Ôn Thư Nhan lập tức cắt ngang, ánh mắt xoáy chặt : “Cậu thì ? Cậu tin những lời đó ?”
“Không tin.” – Giọng bình thản, dứt khoát: “… video làm chứng.”
Ôn Thư Nhan khẽ bật , tiếng lạnh lẽo. Cô rít nốt cuối, dập điếu thuốc thùng rác bên cạnh.
“Hứa Kim Triêu, còn nhớ câu của tối hôm chúng nghiệp ?”
Hứa Kim Triêu gật nhẹ.
“Mỗi đều hoài bão riêng, còn , trở thành cảnh sát chính là mục tiêu lớn nhất trong đời.”
“Bắt đầu từ hôm nay, sẽ tạm biệt quá khứ, để chào đón hôm nay, ngày mai và tất cả những ngày .”
…
“Vậy nên, chỉ tin những gì chính mắt thấy.”
Nói , Ôn Thư Nhan xoay bước , bóng lưng cứng cỏi mà lạnh lùng.
________________
Mấy ngày gần đây, Dư Tiểu Tiểu bận theo đồng nghiệp phỏng vấn ở đài, để Tô Tuế ở nhà một .
Hứa Kim Triêu dường như cũng bận. Về chuyện ví tiền của Tiểu Ngư, đó từng bạn phụ trách mảng sẽ nhờ để ý giúp. Thế nhưng mấy ngày trôi qua, vẫn chẳng tin tức gì.
Tin nhắn Tô Tuế gửi chỉ nhận câu trả lời ngắn gọn: [Để hỏi .]
Cô đành gì thêm.
Chiều nay, Dư Tiểu Tiểu trở về sớm. Vừa bước nhà, cô hào hứng kéo Tô Tuế: “Mau sửa soạn , lát nữa chúng ngoài ăn cơm.”
“Chỉ là ăn một bữa thôi mà, sửa soạn nhiều thế?”
“Này, bảo sửa soạn thì sửa soạn . Ăn cơm xong còn chơi nữa đấy.”
Ăn tối xong, Tô Tuế bạn lôi đến cửa một quán bar cái tên khá lãng mạn: Cảnh Đêm.
Trong lòng Tô Tuế vốn từ chối. Cùng ai uống rượu cũng , chỉ trừ Dư Tiểu Tiểu.
Tửu lượng của cô … thật sự dám khen. Vừa mê ăn mê uống, mà uống thì chỉ rắc rối.
“Hay là thôi , Tiểu Ngư?” – Tô Tuế nhỏ giọng khuyên nhủ.
“Không !” – Dư Tiểu Tiểu trừng mắt, “Cậu xem thường tớ đúng ? Đi, nhất định !”
Nói xong, chẳng buồn do dự, cô nắm tay kéo thẳng Tô Tuế trong.