Đợi Ánh Trăng Rơi - Chương 54: Tương lai còn dài

Cập nhật lúc: 2025-09-13 02:29:29
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

<ĐỢI ÁNH TRĂNG RƠI>

Trans: XiaoZhu

Beta: Meow 

CHƯƠNG 54

“Tương lai còn dài”

Họ xóa bỏ sự điên rồ trong bạn, như thể lau những vết bẩn. Họ bảo cần thuận theo những bậc thang, nhưng cái giá trả là sự cúi đầu…

Âm nhạc vang lên, xen lẫn câu hỏi của Hứa Kim Triêu, kéo cảm xúc của Tô Tuế trở về thực tại.

Cô khẽ giật , nghiêng đầu , bắt gặp ánh mắt nóng rực như dò xét điều gì.

“Câu hỏi gì?” – Cô khẽ hỏi.

“Lần hỏi còn thích nhạc của Eason , rốt cuộc câu đó ý gì?” – Hứa Kim Triêu hỏi nữa.

Trong lòng Tô Tuế chợt vang lên hồi chuông cảnh báo. Tại nhớ tới chuyện ? Là thấu tâm tư cô, chỉ đơn giản tò mò?

Sau khoảnh khắc im lặng, cô mím môi, định mở lời thì đèn xanh bật sáng.

Lúc , Hứa Kim Triêu thu ánh mắt , thẳng về phía : “Không gì, chỉ tiện miệng hỏi thôi.”

Không gấp. Cứ từ từ thôi. 

, tương lai vẫn còn dài.

Thấy tiếp tục truy hỏi, Tô Tuế thở phào, nhưng trong lòng dấy lên một cảm giác khó chịu mơ hồ.

Cả hai mang trong những tâm sự riêng, suốt dọc đường đều im lặng cho đến khi xe về tới nhà.

Hứa Kim Triêu lái thẳng bãi đỗ, cùng Tô Tuế và chú chó bước thang máy.

Tô Tuế nghĩ, nhờ xe , ít nhiều cũng nên lời cảm ơn. Cô đang loay hoay mở miệng thế nào thì điện thoại của Hứa Kim Triêu chợt reo.

Anh ấn , giọng một đàn ông mơ hồ vang lên từ đầu dây bên . Hứa Kim Triêu chỉ “ừm” mấy tiếng, gì thêm.

Khi thang máy lên đến tầng 16, bất chợt cất giọng: “Mẹ sắp xếp cho một buổi xem mắt tháng , nhất quyết gặp mặt.”

Tô Tuế sững , vô thức sang . Như cảm nhận ánh mắt , Hứa Kim Triêu cũng khẽ cô một cái.

‘Ting—’

Cửa thang máy mở . Tô Tuế dắt Chiêu Đào Hoa bước , Hứa Kim Triêu theo , điện thoại: “Được , còn gì nữa thì cúp máy đây.”

Cúp máy xong, nhanh vài bước bắt kịp cô, cúi xoa đầu chào tạm biệt Chiêu Đào Hoa chuẩn mở cửa nhà.

“Cái đó… thật sự xem mắt ?” – Tô Tuế kìm lên tiếng.

Hứa Kim Triêu đầu, khẽ nở nụ : “ . Sao thế?”

“Không gì, chỉ tiện miệng hỏi thôi.” – Tô Tuế gắng gượng mỉm .

“Chúc xem mắt thuận lợi.”

Khóe môi Hứa Kim Triêu cong lên: “Cảm ơn lời chúc của .”

Nụ môi Tô Tuế dần tan biến. Cô cúi đầu, kéo Chiêu Đào Hoa nhà.

Hứa Kim Triêu xoay chìa khóa mở cửa, điện thoại chợt rung lên với một loạt tin nhắn WeChat từ Lục Diên Xuyên.

[Em gái Xuyên: ???]

 [Em gái Xuyên: Cậu cái quỷ gì ? Gọi ngoài uống rượu, bảo xem mắt?]

 [Em gái Xuyên: Cậu thật sự định ?]

Hứa Kim Triêu chằm chằm màn hình vài giây thản nhiên gõ một chữ: [.]

Bên , Lục Diên Xuyên vốn định gọi điện thoại ầm ĩ rủ rê, nhưng khi thấy dòng chữ đó liền lặng lẽ đặt điện thoại xuống, thở dài não nề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/doi-anh-trang-roi/chuong-54-tuong-lai-con-dai.html.]

lúc , Lục từ lầu bước xuống, thấy con trai vẫn dài sofa, tiện miệng hỏi: “Còn ?”

Lục Diên Xuyên thở dài nữa: “Mẹ, rốt cuộc con con ruột của ? Dì Khương sắp xếp cho Hứa Kim Triêu xem mắt , chẳng sốt ruột gì hết thế?”

Mẹ Lục liếc mắt con trai, dửng dưng đáp: “Với cái tính của con, thử hỏi cô gái nào chịu trúng chứ.”

Lục Diên Xuyên: “....”

_______________

Trong dịp Tết Nguyên Đán, Tô Tuế hầu như chỉ ở nhà.

Hai ngày , cô nhận tin nhắn từ biên tập Tiểu Thất, Tết sẽ một buổi phỏng vấn trực tiếp và hỏi cô đồng ý xuất hiện ống kính .

Không cần suy nghĩ, cô lập tức từ chối. Việc đối diện ống kính, để nhiều phỏng vấn chẳng khác nào bắt cô một ngọn núi dựng . Thậm chí, nếu lựa chọn, cô thà leo núi còn hơn.

Đừng đến phát trực tiếp, ngay cả bình luận và tin nhắn riêng Weibo, cô cũng hiếm khi .

Cuối cùng, Tiểu Thất ép buộc, chỉ bảo cô suy nghĩ thêm gửi một tập tài liệu. Bên trong là danh sách câu hỏi mà cô thể chuẩn , chủ yếu xoay quanh cuốn <Là rung động đấy>: từ lý do bước nghề, nguồn cảm hứng, cho đến ý nghĩa đằng câu chuyện.

Chỉ một câu khiến cô khó xử: giới thiệu về nguyên mẫu nam chính Hứa Dịch.

Nếu là đây, cô sẽ bận tâm. bây giờ, gọi là ‘nguyên mẫu’ đang sống ngay đối diện cô.

Nhắc đến Hứa Kim Triêu, Tô Tuế mới sực nhớ dạo gần đây thấy bóng dáng . Không gặp đối tượng xem mắt .

__________________

Thời gian trôi nhanh, thoáng chốc đến ngày 20 tháng 3 – ngày cưới của Trần Điềm Kim và Chu Đàm Thanh.

Trước đó hai ngày, cô từng nhắn tin hỏi Hứa Kim Triêu dự hôn lễ . Anh chỉ đáp để xem tình hình, cô cũng chẳng để tâm nữa.

Hôm nay, cô đến sớm, thấy cô dâu còn đang trang điểm, và bắt gặp vài gương mặt quen thuộc, trong đó cả Giang Lâm. 

Thái độ Giang Lâm khác, chỉ thiện mà còn chủ động chào hỏi.

Nói chuyện một lát trong phòng trang điểm, Tô Tuế Tô Quân An gọi ngoài.

“Sao thế, An An?” – Cô hỏi khi nhóc kéo đến bên thang máy.

“Bố bảo chị qua bên đó.” – Tô Quân An ngẩng đầu đáp.

Tô Tuế gật đầu, để mặc nhóc dẫn thang máy.

Phòng tầng ba ở một góc, dành cho khách nghỉ ngơi. Tô Ngộ và Hứa Chí Hàm đang trò chuyện vui.

Thấy Tô Tuế đến, Lâm Tuyết liên tục vẫy tay.

“Tìm con chuyện gì ạ?” – Cô bước tới, vẻ mặt đầy thắc mắc.

Lâm Tuyết mỉm , giới thiệu: “Hai vị là bạn của con, chú Hứa và dì Khương.”

Biểu cảm Tô Tuế thoáng cứng Chú Hứa? Dì Khương?

Đây là tình huống gì thế?

ánh mắt , cô vẫn cố mỉm , ngoan ngoãn chào hỏi.

Từ đầu đến giờ, Khương Khả Tinh luôn chăm chú quan sát cô. Cô gái tuy thuộc kiểu sắc chói lóa, nhưng toát lên vẻ dịu dàng, dễ tạo thiện cảm, đặc biệt khi .

Rất . Bà thích, thậm chí thấy thuận mắt hơn cả đứa con trai nhà .

“Cháu chính là Tô Tuế ? Dì cháu nhắc đến cháu. Đừng đó nữa, mau xuống.” – Khương Khả Tinh thiết .

“…Vâng.” – Tô Tuế đành ngoan ngoãn xuống.

Cô mơ hồ đoán dụng ý của . Hình như họ từng giới thiệu cho cô một đối tượng công chức. từ chối rõ ràng cơ mà.

Một lúc , dì Khương nhận điện thoại. Giọng bà gấp: “Lầu ba, con nhanh lên chút!”

CweetCweet>

Cúp máy xong, bà mỉm với Tô Tuế.

Để che giấu sự ngượng ngùng, cô nâng tách hoa cúc nhấp một ngụm, ánh mắt tự chủ về phía thang máy.

Vài phút , một bóng dáng quen thuộc xuất hiện khiến cô suýt phun ngụm ngoài.

Loading...