Đợi Ánh Trăng Rơi - Chương 53: Đối tượng xem mắt

Cập nhật lúc: 2025-09-09 15:30:02
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

<ĐỢI ÁNH TRĂNG RƠI>

Trans: XiaoZhu

Beta: Meow 

CHƯƠNG 53

“Đối tượng xem mắt”

Kể từ cuộc điện thoại hôm đó, vội vã rời và biến mất suốt mấy ngày liền.

Tô Tuế cảm thấy điều cũng hẳn là đối với cô lúc . Lần , việc cô hỏi câu chẳng qua chỉ vì phút chốc xúc động. 

Sau đó nghĩ , cô hối hận lâu, may mà Hứa Kim Triêu hiểu ẩn ý trong lời .

Bởi giờ, cô làm gì còn đủ dũng khí để tiếp tục dò hỏi nữa? Thật , cô chỉ An An ‘tẩy não’ mà thôi.

Chớp mắt đến đêm 30 giao thừa.

Tô Tuế chuẩn sẵn quà mừng năm mới cho . Ngay từ sáng sớm, lái xe đến đón cô.

Ban đầu, cô định tự bắt xe qua, nhưng An An cứ nằng nặc đến chơi cùng Hoa Hoa. Mà Chiêu Đào Hoa lớn đến mức cô thể tự lái xe đưa nó .

Cô thầm nghĩ, sang năm nhất định chăm chỉ kiếm tiền hơn nữa. Ngoài việc mua nhà, lẽ cô cũng nên sắm thêm một chiếc xe.

Cứ thế, mấy họ quây quần trong nhà, vui vẻ thưởng thức bữa cơm tất niên do tự tay bếp trổ tài.

Sau bữa ăn, cả nhà tụ họp trong phòng khách, cùng xem chương trình gala mừng năm mới, còn Tô Tuế đang cầm điện thoại nhắn tin chúc Tết cho Tiểu Ngư và những khác.

Thoát khỏi khung trò chuyện, ánh mắt cô dừng ảnh đại diện của Hứa Kim Triêu. Do dự một lát, cuối cùng cô cũng gửi sang cho một tin nhắn chúc mừng năm mới.

Tin nhắn gửi , nhưng chờ mãi vẫn chẳng thấy trả lời.

__________________

Một bên khác.

Hứa Kim Triêu vẫn đang bận rộn cùng bố trong bếp, còn Khương nữ sĩ thì trò chuyện rôm rả với họ hàng ở phòng khách. 

Chỉ cách một cánh cửa, nhưng vẫn rõ tiếng đối thoại bên ngoài.

Mẹ đang kể rằng chẳng cô gái nào chịu để ý đến , đó cả nhà thi khen ngợi con cái .

Nếu sớm cảnh tượng , thà trong cục ăn gói mì trực ban còn hơn.

Tiếng trò chuyện ngoài càng lúc càng lớn, Hứa Chí Hàm cũng thấy hết. Đột nhiên ông nhớ đến chuyện Tô Ngộ từng hỏi .

Ông sang Hứa Kim Triêu, thấy vẫn đang chuyên chú rửa rau, bèn khẽ ho một tiếng.

Hứa Kim Triêu chẳng buồn ngẩng đầu, vẫn tiếp tục làm việc.

“Khụ—” Ông cố tình ho thêm một tiếng nữa.

Lúc Hứa Kim Triêu mới sang bố, mỉm : “Có chuyện gì thì cứ thẳng với con, bố ho mãi thế làm gì.”

“Nghe con bảo… con thích Kim Kim ?”

“?”

Hứa Kim Triêu tắt vòi nước, đem rau rửa xong đưa cho ông dựa tường, bật : “Người tháng kết hôn . Lời của hai chắc bừa nhỉ? Nếu để Chu Đàm Thanh thì phiền lắm đấy.”

thì bao nhiêu năm qua, cũng thường coi như tình địch của .

Hứa Chí Hàm , trầm giọng nhắc nhở: “Tốt nhất là thật.”

Chưa kịp ở bếp bao lâu, Hứa Kim Triêu đuổi ngoài với lý do vướng tay vướng chân. 

Anh bước về phía phòng , liền tiếng Khương nữ sĩ gọi giật . Vẫn là câu hỏi y hệt bố ban nãy.

Hóa hai âm thầm hẹn để cùng thăm dò .

Hứa Kim Triêu nhướng mày, thản nhiên : “Nếu con bảo là thích, thì hai định giúp con cướp hôn ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/doi-anh-trang-roi/chuong-53-doi-tuong-xem-mat.html.]

Vừa dứt lời, Khương nữ sĩ lập tức tức giận, giơ tay vỗ mạnh cánh tay : “Con thể nghiêm túc một chút !”

Anh khẽ bật , cũng thu vẻ bông đùa, nghiêm giọng đáp: “Được , con ý gì với cả. Hai đừng lo nghĩ vớ vẩn nữa.”

Nghe đáp án chắc chắn, Khương Khả Tinh mới thở phào nhẹ nhõm. Trước đó, bà còn thật sự lo lắng con trai tình cảm với Trần Điềm Kim.

Sau cùng, bà cũng mục đích gọi về hôm nay: “Mẹ và bố giúp con sắp xếp một buổi xem mắt. Đối tượng là cháu gái của bạn bố con, con xem hẹn thời gian gặp mặt .”

“Không thời gian, gặp.”

“Con cũng lớn tuổi , suốt ngày yêu đương, chỉ cắm rễ với mấy thanh niên trong cục. Không lẽ… con chút vấn đề gì đó ?”

“…”

Anh mới 25 thôi đấy, thành “lớn tuổi” ?

Hứa Kim Triêu vui : “Mỗi ngày con đều bận rộn như , làm gì còn thời gian yêu đương. Hai đừng lo hão huyền nữa .”

Con trai nhà tính tình như nào, Khương nữ sĩ vẫn rõ, gặp chắc chắn sẽ gặp. 

bà vẫn cố gắng thuyết phục thêm nữa: “Nghe đây hai đứa từng là bạn học. Thật sự con suy nghĩ ?”

“Không cần , thong thả.”

Hứa Kim Triêu dứt lời liền khẽ đẩy bà ngoài. khi bước đến cửa, đột nhiên dừng , giọng như vô tình dò hỏi: “Bạn học cấp ba ?”

“Hình như là .”

CweetCweet>

“Cậu của cô gái đó… họ Tô?”

Khương Khả Tinh khựng , cố gắng nhớ ngược: “Hình như đúng thế. Sao ?”

Hứa Kim Triêu khẽ cúi đầu, khóe môi bất giác cong lên thành một nụ nhạt. bắt gặp ánh mắt đầy dò xét của , lập tức đổi giọng, thản nhiên : “Gặp cũng . Dù cũng là bạn học cũ, coi như ôn chuyện xưa.”

Nghe đồng ý, Khương nữ sĩ mừng rỡ, vội tìm chồng để bàn bạc thêm.

Vừa bước cửa, dường như sực nhớ điều gì, bà đầu, tò mò hỏi: “À đúng , trong WeChat của con lưu tên là ‘Không lương tâm’, rốt cuộc là ai ?”

Hứa Kim Triêu: “?”

__________

Sau bữa cơm tất niên, Tô Tuế ở nhà thêm chừng một, hai tiếng. Trong thời gian , cô nhận tin nhắn phản hồi của Hứa Kim Triêu: đang bận chuẩn bữa cơm giao thừa ở nhà.

Hai cứ thế trò chuyện qua một lúc. Cuối cùng, Hứa Kim Triêu hỏi cô định về nhà tối nay , nếu thì chờ một chút, sẽ tiện đường ghé đón.

Tô Tuế nghĩ ngợi, cảm thấy so với việc để chạy thêm một chuyến, xe của Hứa Kim Triêu vẫn hợp lý hơn nhiều.

Buổi tối, con đường vắng chỉ lác đác vài qua , Tô Tuế cùng Chiêu Hoa Đào bên lề chờ xe. Thỉnh thoảng ngang qua còn đầu cô thêm vài .

Cô khẽ cúi mắt, thấy chú chó lớn ngoan ngoãn sát chân , liền đưa tay xoa đầu nó, mỉm : “Chiêu Chiêu nhà chúng quả thực bắt mắt nha.”

Không hiểu , Chiêu Đào Hoa liền “ư ử” sủa mấy tiếng nhỏ như đáp lời.

lúc , xe của Hứa Kim Triêu chậm rãi dừng ngay mặt. Anh hạ kính xe xuống: “Không cần đợi ? Tới nơi sẽ gọi cho .”

“Sợ làm trễ thời gian của .”

“...” – Sắc mặt Hứa Kim Triêu chút vui: “Được , mau lên xe .”

Tô Tuế mở cửa phía , để Chiêu Hoa Đào leo lên . Cô định theo thì giọng vang lên từ ghế lái: “Cậu thật sự coi là tài xế ? Ngồi ghế .”

Cô ngẩn một chút, khẽ “ồ” một tiếng, vòng sang bên , mở cửa ghế phụ.

Hứa Kim Triêu thêm gì, chỉ lặng lẽ điều chỉnh điều hòa ấm hơn.

Nếu tự lái xe, từ đây đến khu Lệ Cảnh mất bốn mươi phút. Suốt quãng đường, cả hai im lặng, may mà trong xe vẫn nhạc, nhờ thế bầu khí đến mức gượng gạo.

Tô Tuế chợt nhận : bao nhiêu năm , sở thích âm nhạc của Hứa Kim Triêu dường như vẫn chẳng đổi. 

Anh vẫn luôn ưa thích những bản nhạc Quảng Đông hoài cổ. Giống như ca khúc Unromantic Crime đang vang lên lúc – một bài hát đời cách đây hơn hai mươi năm.

Cô nhớ, đầu tiên ca khúc là trong giờ tự học cuối cấp ba, khi Hứa Kim Triêu lén đưa tai cho cô.

Khi cô còn đang mải đắm trong dòng ký ức , nhạc chuyển sang một bài khác – ca khúc mới của Trần Dịch Tấn, phát hành vài tháng , hiện đang giới trẻ ưa chuộng.

Đèn đỏ phía bật sáng. Trong khoảnh khắc chờ đợi, Hứa Kim Triêu khẽ nghiêng đầu, ánh mắt lướt qua gương mặt cô, giọng mang theo chút dò xét: “Lần hỏi câu đó, rốt cuộc là ý gì?”

Loading...