Đợi Ánh Trăng Rơi - Chương 45: Không có bạn

Cập nhật lúc: 2025-09-03 03:05:26
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

<ĐỢI ÁNH TRĂNG RƠI>

Trans: XiaoZhu

Beta: Meow 

CHƯƠNG 45

“Không bạn”

Nghe thấy động tĩnh, Tô Tuế và Tống Thế Úy đồng loạt đầu.

Hứa Kim Triêu đang tựa cạnh cửa, ánh mắt hờ hững họ, gương mặt bộc lộ chút cảm xúc nào.

Đã gần nửa tháng kể từ gặp cuối, Tô Tuế thoáng sững sờ, trong lòng lưỡng lự nên chủ động chào hỏi .

Còn kịp lên tiếng thì Tống Thế Úy nhanh nhảu: “Ồ, xin chào.”

Hứa Kim Triêu khẽ liếc , ngẩng cằm đáp một tiếng “Ừm”, thái độ mang theo vài phần kiêu ngạo.

Tống Thế Úy chẳng mấy để tâm, chỉ sang thúc giục Tô Tuế: “Còn ngẩn làm gì, mau mở cửa .”

Tô Tuế gật đầu, mỉm khẽ với Hứa Kim Triêu, xoay mở cửa, nhẹ nhàng đẩy Tống Thế Úy bước trong.

Cô sợ nếu thêm một giây nữa, tên tiểu tử sẽ thốt mấy lời kỳ quái.

Không ảo giác của , nhưng ngay khoảnh khắc khép cửa, Tô Tuế dường như thấy ý tự giễu nơi khóe môi Hứa Kim Triêu.

Vừa giày, cô chợt nhớ ánh mắt của lúc nãy. Khi ngẩng đầu, liền bắt gặp cảnh Tống Thế Úy đang xổm bên cạnh, hăng hái trêu chọc Chiêu Hoa Đào.

Thế nhưng, Chiêu Hoa Đào làm ngơ, thậm chí chẳng buồn liếc lấy một

Chú chó cũng hai mặt thật đấy.

Nếu để Tống Thế Úy rằng Chiêu Hoa Đào ở mặt Hứa Kim Triêu là một bộ dạng khác hẳn, chắc chắn sẽ tức nghẹn.

Chiêu Hoa Đào vốn là món quà sinh nhật mà Tiểu Ngư tặng cô một năm , rằng cô thể suốt ngày ở nhà một nên tìm cho cô chút việc để bận rộn.

Cái tên ‘Chiêu Hoa Đào’ cũng mang theo ý nghĩa : hy vọng cô sẽ ế đến mốc meo.

Ban đầu, cô thật sự thích việc . Mỗi ngày bận rộn đến mức chẳng kịp thở, mà còn chăm lo chuyện ăn, uống, vệ sinh cho một chú chó.

CweetCweet>

Thế nhưng khi Chiêu Hoa Đào còn nhỏ, dáng vẻ mũm mĩm, ngốc nghếch của nó dần khiến cô mềm lòng, cuối cùng thật sự chinh phục.

Trước khi quyết định trở về Vinh Thành, cô còn cẩn thận liên hệ vài công ty vận chuyển để tìm hiểu, chỉ lo sẽ gặp đơn vị làm ăn cẩu thả, khiến Chiêu Hoa Đào chịu khổ.

Trở về thực tại, Tô Tuế thấy Tống Thế Úy đang sức thu hút sự chú ý của một ‘chú chó cao lãnh’ nào đó, liền nhịn mà trêu: “Khuyên nên bỏ cuộc , Chiêu Chiêu của chúng chỉ thích mấy chị gái xinh thôi.”

Tống Thế Úy tức giận, vỗ m.ô.n.g Chiêu Hoa Đào mắng: “ là đồ vô lương tâm! Trước tao mua bao nhiêu đồ ăn vặt cho mày mà còn thế ?”

Nói , dậy, đảo mắt quanh căn nhà, đó thản nhiên ngả xuống sofa, về phía Tô Tuế, hỏi: “Tuế Bảo, nãy là ai thế?”

“Hàng xóm.”

“Chỉ là hàng xóm thôi ?”

Tay Tô Tuế đang rót nước chợt dừng hỏi:” Không thì ?”

Tống Thế Úy nhướng mày, rõ ràng tin lời cô.

Có câu: ánh mắt g.i.ế.c thì chẳng thể che giấu.

Ánh mắt của trai lúc nãy quả thật rợn .

Vừa mới xuống bao lâu, Tống Thế Úy cảm thấy nhàm chán, liền giục Tô Tuế đưa ngoài chơi.

Dù sinh và lớn lên ở Vinh Thành, nhưng nhiều năm . Huống hồ, với tốc độ phát triển chóng mặt mấy năm gần đây, nhiều nơi chẳng còn giống trong ký ức.

Dựa chút trí nhớ còn sót , Tô Tuế chỉ thể dẫn đến vài địa điểm check-in nổi tiếng dành cho khách du lịch.

Với cô, những nơi thật vô vị, nhưng Tống Thế Úy tỏ vô cùng hứng thú. Thậm chí còn bắt cô chụp cho cả loạt ảnh, rằng tối nay sẽ đăng lên Weibo.

Buổi tối, Tô Tuế mời Tống Thế Úy ăn một bữa cơm, mới về.

Vừa bước xuống xe taxi, cô thấy cổng chung cư một ông lão đang đẩy xe bán khoai lang nướng. Bên quầy hàng, một đôi nam nữ trẻ sát bên .

Cô gái nhận lấy củ khoai nóng hổi, đưa một đầu cho trai mặt.

xin ông lão thêm một chiếc túi, thản nhiên bẻ đầu còn , khiến củ khoai nứt toạc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/doi-anh-trang-roi/chuong-45-khong-co-ban.html.]

Củ khoai lang nướng bẻ làm đôi. Có lẽ trai nghịch quá tay, khiến cô gái giả vờ tức giận, giơ tay đánh. 

Hai chạy , trông hệt như một bức tranh hạnh phúc.

Ánh mắt Tô Tuế dõi theo bóng lưng họ, mới khẽ thu .

Cô thầm nghĩ, mùa Đông năm nay lẽ sẽ lạnh lẽo hơn bất cứ mùa nào đó.

Cuối cùng, cô tiến đến quầy, mua hai củ khoai lang nướng nóng hổi.

________________

Khi ôm củ khoai còn bốc khói đến lầu chung cư, cô bất ngờ chạm mặt Hứa Kim Triêu đang ngoài đổ rác.

Muộn thế , còn ngoài vứt rác làm gì chứ? – Tô Tuế thoáng nghi hoặc trong lòng.

thấy động tác phần vụng về của , cô nhịn , bước lên , dịu giọng : “Để giúp vứt.”

Hứa Kim Triêu đặt chiếc hộp trong tay xuống, ngẩng đầu cô, nhưng vẫn lặng im gì.

Tô Tuế dường như chẳng bận tâm, tiện tay đưa túi khoai lang nướng cho : “Cậu cầm giúp một lát nhé.”

“...”

Hứa Kim Triêu đón lấy, ánh mắt dõi theo bóng lưng cô dần xa, trong đáy mắt thoáng hiện vẻ phức tạp khó tả.

Chưa đầy hai phút , Tô Tuế trở .

Hứa Kim Triêu đem khoai lang nướng trong tay trả cho cô, ánh mắt từ xuống một lượt: “Buổi tối mà ăn nhiều ?”

“... Mua một tặng một thôi. Cậu ăn , chia cho một cái.”

Nói , cô thật sự đưa cho .

Hứa Kim Triêu cúi đầu , ánh mắt thẳng tắp khiến Tô Tuế bối rối. Cô định rụt tay thì củ khoai lấy mất.

“Cảm ơn.”

Đầu ngón tay vô tình chạm ngón tay cô, lạnh như sợi lông vũ khẽ lướt qua, khiến tim cô bất giác khựng một nhịp.

Hai lặng lẽ sánh vai chung cư, đợi thang máy trong bầu khí tĩnh lặng.

Tô Tuế giả vờ chăm chú con đang giảm dần, nhưng trong đầu âm thầm đếm xem rốt cuộc bao nhiêu hổ mặt Hứa Kim Triêu.

Một tiếng ‘Ting—’ kéo cô thoát khỏi dòng suy nghĩ.

Trước khi bước thang máy, cô mới chợt nhận … hình như là nhiều .

Trong gian chật hẹp, chỉ hai , mùi thơm ngọt ngào của khoai lang lan tỏa.

Vách thang máy nhẵn mịn như gương phản chiếu bóng dáng cả hai. Tô Tuế khẽ liếc bóng hình Hứa Kim Triêu đó – thực sự đổi nhiều.

Không chỉ vẻ ngoài, mà cả tính cách cũng trở nên điềm tĩnh, khó đoán, khiến khác chẳng thể thấu.

lúc , Hứa Kim Triêu cũng lặng lẽ quan sát cô.

Thang máy nhanh chóng dừng ở tầng 16. Tô Tuế bước , Hứa Kim Triêu ung dung theo .

Ngay khi cô sắp mở cửa nhà, bất ngờ cất giọng: “Người buổi chiều hôm nay… là bạn ?”

Tô Tuế , chạm ánh mắt bình thản của , như thể chỉ tiện miệng hỏi.

Cô khẽ gật: “Là em trai của bạn .”

Nói xong, cô bất giác nhớ tới mấy tấm vé xem chung kết mà Tống Thế Úy nhắc đến. Nghĩ đến việc Hứa Kim Triêu cũng chơi game, lẽ sẽ hứng thú.

cô ở đây cũng chẳng bạn bè, đưa một tấm cũng .

“Cái đó… Tôi nhớ cũng chơi Wz Vinh Diệu. lúc vài tấm vé xem chung kết, ? Có thể rủ bạn cùng .”

Tống Thế Úy cho cô ba vé, còn dư hai tấm.

Hứa Kim Triêu cô, mặt đổi sắc, chỉ thản nhiên : “Tôi bạn.”

Tô Tuế: “...”

“Vậy thì giữ cho một tấm là .”

Anh để một câu cuối cùng mở cửa bước nhà.

Loading...