Đợi Ánh Trăng Rơi - Chương 44: Em trai xinh đẹp
Cập nhật lúc: 2025-09-03 03:04:07
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
<ĐỢI ÁNH TRĂNG RƠI>
Trans: XiaoZhu
Beta: Meow
CHƯƠNG 44
“Em trai xinh ”
Kể từ ăn lẩu ở nhà Hứa Kim Triêu hôm đó, Tô Tuế cũng gặp nữa.
Bình thường cũng chẳng thấy động tĩnh gì, dường như dạo gần đây đều ở nhà.
Cô vốn tự đa tình, thế nhưng vẫn ngăn bản nhớ buổi tối hôm .
Khi rửa xong chiếc chén cuối cùng, Hứa Kim Triêu – từ đầu đến cuối vẫn im lặng – bỗng lên tiếng: “Những năm qua, thấy sống khá .”
Động tác của cô thoáng khựng . Ngay khi định gì đó thì chậm rãi hỏi: “Tô Tuế, từng hối hận ?”
Giọng trầm thấp, nhẹ nhàng, từng chữ một cô đều rõ.
Thế nhưng, cô giả vờ như từng thấy.
Bởi vì cô nên trả lời như thế nào, cũng rốt cuộc mục đích hỏi câu để làm gì.
Cô tắt vòi nước, ngẩng đầu hỏi: “Cậu gì ?”
Hứa Kim Triêu chỉ lạnh lùng cô, đáp gọn: “Không gì.”
Đêm đó, khi trở về, cô mơ một giấc mộng. Trong mơ, cô và Hứa Kim Triêu cùng học ở một trường đại học.
Tỉnh giấc , cô vẫn kìm mà nhớ câu hỏi của .
Cô hối hận ?
Cô thực sự thể trả lời câu hỏi lúc .
Chỉ vì một câu của mà suốt mấy ngày liền, Tô Tuế luôn cảm thấy mất mát.
Cho đến một buổi sáng, cô bất chợt đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại.
Máy kết nối, đầu dây bên vang lên giọng cợt nhả quen thuộc của Tống Thế Úy: “Tuế Bảo, dậy ~”
Tô Tuế ngẩn mười giây, lật : “Cậu thể uốn lưỡi cho thẳng ?”
“Được thôi. Tôi báo cho chị tin : còn ba tiếng nữa bổn thiếu gia sẽ hạ cánh xuống Vinh Thành. Đến lúc đó nhớ đến đón nhé.”
Tô Tuế cuối cùng cũng chịu mở mắt, nheo nheo đồng hồ, giọng vẫn còn mơ màng: “Cậu đến Vinh Thành làm gì?”
Đầu dây bên im lặng vài giây—
“Tô Tuế! Chị đúng là coi gì nữa !”
“Nửa tháng còn đặc biệt gọi điện nhắc chị. Cho dù chị quan tâm tin tức mạng thì ít cũng nhớ lời chứ!!!”
Tiếng oán trách dồn dập trong điện thoại khiến Tô Tuế cuối cùng cũng tỉnh táo một nửa.
Cô ngáp khẽ, giọng lười biếng: “Ồ, xin , dạo bận quá nên quên mất.”
Nói đến đây, cô còn ngừng một chút chậm rãi hỏi: “ cùng đội của đến thẳng khách sạn? Tôi đến đó làm gì chứ?”
“Tôi mặc kệ, dù chị cũng đến đón .”
“Không rảnh, tự bắt xe .” – Nói xong Tô Tuế liền cúp máy.
Đến khi tỉnh nữa thì gần trưa.
Cô lục tìm điện thoại, liếc đồng hồ – sắp mười hai giờ. Tính theo thời gian, chắc nhóm của Tống Thế Úy cũng đến nơi.
Cô suy nghĩ chốc lát gửi tin nhắn hỏi .
…
Tại một nhà hàng ẩm thực nổi tiếng. Có sáu, bảy trai trẻ đang ở góc cạnh cửa sổ, trông họ cũng chừng đôi mươi.
Trong đó, nổi bật nhất là đội mũ ngược, đầu cúi xuống nghịch điện thoại. Khuôn mặt tuấn mỹ đến mức khiến khó rời mắt, giống hệt những nam minh tinh thường thấy màn ảnh.
Bọn họ mới xuống bao lâu, nhưng từng tốp cô gái ngang qua đều kìm mà ngoái đầu .
“Úy ca, nhắn tin với ai thế? Cười đến mức mặt sắp nở hoa kìa.” – Một con trai mặt tựa trẻ con tò mò tiến gần hỏi.
Tống Thế Úy gửi xong tin nhắn liền đặt điện thoại xuống bàn, đôi mắt đào hoa cong cong, tươi rói: “Chuyện của lớn, nhóc con đừng hòng xen .”
“Anh! Có chuyện em rõ với . Tháng em chính thức thành niên !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/doi-anh-trang-roi/chuong-44-em-trai-xinh-dep.html.]
Nói dứt lời, lấy thẻ căn cước , nghiêm túc đặt mặt .
“Vậy ?” – Tống Thế Úy nhướng mày: “Vậy thì hôm nào dẫn ngoài mở mang tầm mắt.”
CweetCweet>
Lời còn dứt, Lục Dũng từ cửa bước , thẳng tay vỗ nhẹ một cái gáy nhóc: “Đừng mà học thói hư hỏng! Tiểu Nặc, sắp tới vòng chung kết , lo tập luyện mà còn đây chơi cả ngày hả?”
Anh đảo mắt liếc qua cả bàn, giọng nghiêm khắc: “Còn mấy các nữa! Luyện tập cho đàng hoàng . Lần mà để thua cái tên Đào Vũ khốn kiếp , sẽ ném hết các xuống biển cho cá mập xơi!”
“Dũng ca, chuyện là ân oán cá nhân của , lôi cả cuộc thi thì .” – Tống Thế Úy thong thả .
Tiểu Nặc lập tức gật gù hùa theo: “ đó, Dũng ca, suy nghĩ của .”
Những khác cũng nhao nhao: “, đúng, đúng!”
Lục Dũng tức đến mức trợn trừng mắt: “Được lắm! Vậy thì mấy ngày , bộ phí sinh hoạt sẽ do Úy ca yêu của các lo liệu!”
“Không là , nhưng mà…” – Bị gọi tên, Tống Thế Úy chỉ , gương mặt vô hại: “Dũng ca, em thương lượng với một chuyện.”
“Nói.”
“Cho em nghỉ hai ngày ?”
_______________
Khu Lệ Cảnh, tòa nhà 6, đơn nguyên 1.
“Tiểu Ngư, chờ một lát.”
Tô Tuế đặt điện thoại xuống, một tay xách túi rác, một tay đẩy cửa chung cư bước .
Sau khi ném túi rác thùng lầu, cô mới cầm điện thoại lên tiếp tục: “Hôm nào cũng đến đây chơi . Em trai sáng sớm gọi cho tớ, bắt tớ sân bay đón đấy.”
“Thế ?”
Tô Tuế đổi tay cầm điện thoại, nhạt: “Không , lúc đó còn đang buồn ngủ.”
“Không là đúng . Tên tiểu tử Tống Thế Úy đó phiền c.h.ế.t , đừng để ý đến nó.” – Ở đầu dây bên , Dư Tiểu Tiểu vẫn tiếp tục luyên thuyên.
“Ừm… nhưng mà giờ tớ đang chuẩn tìm đây.”
Tô Tuế trò chuyện bước khỏi cổng lớn của chung cư. Ngước mắt lên, cô lập tức trông thấy Tống Thế Úy đang chờ bên đường.
Cậu lưng phía cổng, dường như cô xuất hiện.
“Tiểu Ngư, chuyện nhé.”
Cúp máy xong, Tô Tuế vài bước lên phía , đưa tay vỗ vai .
Tống Thế Úy đầu, mặt đang đeo một chiếc khẩu trang đen, khi rõ đến đôi mắt hoa đào trong chốc lát cong lên thành hình trăng khuyết: “Tuế Bảo, lâu gặp nha~”
Tô Tuế trợn mắt : “ Nói với bao nhiêu gọi là ‘chị’, đừng học theo chị .”
“Được, Tuế Bảo.”
“.... Bây giờ chạy qua đây làm gì, các cần luyện tập ?”
Tống Thế Uy nhún vai: “ Không , thỉnh thoảng cũng cần thư giãn một chút chứ, … chị* đừng hỏi nữa, chỉ cần dẫn lên lầu chút, thăm Đào Đào.”
* Ở bản gốc tiếng Trung chỉ “wo” () và “ni” (bạn///chị), phân biệt rõ ngôi xưng hô. Trong truyện , khi Tống Thế Úy gọi Tô Tuế là “chị” nghĩa là coi cô như chị gái, mà chỉ là cách dịch cho tự nhiên trong tiếng Việt.
Tô Tuế chỉ còn cách dẫn lên lầu.
Tính , cô và Tống Thế Úy quen mấy năm . Cậu là em họ của Tiểu Ngư, nhỏ hơn bọn họ ba bốn tuổi.
Khi mới gặp, vẫn chỉ là thiếu niên mười mấy tuổi. Còn bây giờ, trở thành game thủ thể thao điện tử chuyên nghiệp, điển trai kỹ năng, thu hút vô fan nữ.
Đương nhiên, phần lớn là… cách tự đánh giá bản .
thừa nhận, cũng thật khó để phản bác.
Thoạt , đúng là một ‘em trai xinh ’.
Game thủ ngôi của đội GTA, tuyển thủ solo hàng đầu giải đấu, gương mặt công nhận là trai nhất KPL* – tất cả những danh hiệu , trong giới thể thao điện tử đều thừa nhận.
* Trong game, KPL là tắt của King Pro League – một giải đấu chuyên nghiệp, quy tụ những đội tuyển và tuyển thủ xuất sắc nhất thi đấu trong môi trường cạnh tranh đỉnh cao, với mục tiêu tìm nhà vô địch và mang đến những trận đấu mãn nhãn cho khán giả.
“Này, mấy tấm vé xem chung kết, đến lúc đó chị nhớ dẫn bạn bè đến cổ vũ nhé…” – Suốt dọc đường, miệng Tống Thế Úy gần như ngừng nghỉ.
Tô Tuế cảm thấy chút… nhàm chán. Những câu vô nghĩa , cô liền tự động bỏ ngoài tai.
Bình thường, ống kính trông như một mỹ nam cao lãnh, nhưng thực tế lắm lời đến mức phiền.
“Em trai , thể yên lặng một chút ?” – Cuối cùng, Tô Tuế nhịn nhắc nhở.
Tống Thế Úy vẫn nở nụ , cô: “Được, im lặng.”
Trong lúc trò chuyện, họ đến tầng 16. Còn kịp mở cửa nhà , thì cửa đối diện ‘lạch cạch’ mở .