Đợi Ánh Trăng Rơi - Chương 40: Làm mẹ
Cập nhật lúc: 2025-09-01 09:03:05
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
<ĐỢI ÁNH TRĂNG RƠI>
Trans: XiaoZhu
Beta: Meow
CHƯƠNG 40
“Làm ”
‘Bíp bíp—bíp bíp—’
8 giờ sáng, tiếng chuông báo thức đúng giờ vang lên.
Tô Tuế khó nhọc mở mắt, ngây ngốc chằm chằm trần nhà một lúc lâu. Chờ đến khi chuông tự động ngừng , cô mới từ từ dậy, rời khỏi giường.
Cô mất ngủ cả đêm.
Rõ ràng mệt mỏi đến mức mắt mở nổi, nhưng tâm trí cô hoạt động ngừng.
Thật chẳng chút tiến bộ nào.
Cô thầm khinh thường chính trong lòng.
Chỉ là ăn một bữa tối với từng thầm thương thôi mà, cũng đủ để cô mất ngủ.
Cũng cô gái mới mười mấy tuổi … chậc.
Khi cô vẫn đang thầm than thở, Tô Quân An gõ nhẹ cửa phòng bên ngoài: “Chị, chị dậy ?”
Tô Tuế đáp , mặc quần áo xong liền mở cửa, giọng vẫn còn mơ màng: “An An, em dậy sớm thế?”
Cậu bé cô với đôi mắt đen to tròn: “Chị, em đói .”
“Được, chị lập tức làm bữa sáng cho em đây.” – Tô Tuế xoa nhẹ đầu bé.
Giờ giấc ngủ nghỉ của nhóc đều đặn hơn cô. Nếu vì dậy sớm nấu bữa sáng cho An An, chắc giờ cô vẫn ngủ thẳng đến tận trưa mới thức dậy.
Đêm qua trời mưa suốt cả buổi tối, nên bên ngoài ẩm ướt se lạnh.
Xem hôm nay dắt chó dạo .
Sau khi ăn sáng xong, Tô Tuế và Tô Quân An chơi đùa một lát ở phòng khách.
Đến gần trưa, cô mới chợt nhớ hình như trong nhà hết đồ ăn, liền nghiêng đầu hỏi nhóc: “Trưa nay em ăn gì?”
“Em ăn pizza.” – Cậu bé trả lời.
Tô Tuế chỉ nhướng mắt nhóc, phản đối. Nếu An An ăn thì cứ ăn , dù cô cũng lười nấu nướng.
Nửa tiếng , đồ ăn giao đến nhà. Nghe tiếng gõ cửa, An An chạy bước nhỏ mở.
Tô Tuế thấy bé “cảm ơn”, nhưng vẫn nhà.
Vừa định ngó xem nhóc làm gì, cô một câu: “Anh trai cảnh sát, ăn cùng bọn em ?”
Anh trai cảnh sát…
Tô Tuế cạn lời.
Chẳng lẽ Hứa Kim Triêu cho nhóc uống loại thuốc thần kỳ nào ? Rõ ràng tối qua mới gặp đầu, thế mà giờ gọi một tiếng “ trai” thiết như .
“Ồ, miệng bạn nhỏ cũng thật ngọt nha.” – Giọng vang lên từ một lạ, khiến cô càng thêm ngạc nhiên.
“An An, mau đây!” – Tô Tuế vội vàng chạy ngoài, sợ nhóc gì dọa mất.
Một thanh niên đang ở lối , Hứa Kim Triêu ở giữa họ. Nhìn thấy cô ngoài, Hứa Kim Triêu chỉ liếc qua, gì.
Ngược , con trai bên cạnh mỉm với An An: “Các trai còn việc, thể cùng các em ăn trưa .”
Nói xong, nhịn liếc Tô Tuế vài .
Tô Tuế cong môi, mỉm với họ đóng cửa .
“Còn ?” – Hứa Kim Triêu chút kiên nhẫn thúc giục bọn họ.
Trương Dật Phàm thu hồi ánh mắt, dùng khuỷu tay huých nhẹ Hứa Kim Triêu: “Này đội trưởng Hứa, cô gái hàng xóm của xinh thật.”
“...” – Hứa Kim Triêu im lặng.
“Chỉ là chút đáng tiếc thôi.” – Trương Dật Phàm tiếp tục, giọng lộ vẻ trêu chọc.
“Đáng tiếc cái gì?” – Lưu Hạo ở bên cạnh hỏi.
Trương Dật Phàm chép miệng: “Đáng tiếc… làm .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/doi-anh-trang-roi/chuong-40-lam-me.html.]
Nghe , Hứa Kim Triêu liếc , giọng vui: “Nếu cần mắt thì đưa cho cần .”
Trương Dật Phàm trợn mắt, hiểu sai chỗ nào.
Mắt thấy mấy họ xa, lập tức chạy theo.
“Hử… đúng, đội trưởng Hứa, .”
“Cút.”
“Hạo Tử, chửi .”
“Đáng đời.”
Cùng lúc đó, Tô Tuế Tô Quân An đang ăn pizza và xem hoạt hình một cách ngon lành, thản nhiên hỏi: “An An, em thích trai hàng xóm đó ?”
Tô Quân An gật đầu.
“Tại ? Em mới gặp một mà.”
Cậu bé xoay đầu cô, dáng vẻ chính trực: “Anh , chị cũng bạn trai.”
“Hả?” – Tô Tuế há hốc miệng, cạn lời.
Bạn nhỏ Tô chớp đôi mắt ngây thơ, tiếp tục : “Cho nên em dắt tới làm bạn trai chị.”
“...” – Tô Tuế cạn lời. Bạn nhỏ bây giờ hiểu chuyện thế ? Hơn nữa, nhất thiết dùng từ “dắt” ?
CweetCweet>
___
Một buổi chiều cuối tuần, Tô Ngộ tan làm ngang qua khu vườn Lệ Cảnh, liền nghĩ tới việc đón Tô Quân An về nhà.
Ông gọi điện cho Tô Tuế, bởi ông rõ tính cách của cháu gái . Nếu tình huống đặc biệt nào, lẽ cô sẽ chẳng chịu ngoài.
Khi Tô Tuế chuyển nhà đó, ông cũng đến xem một , nên nhanh mặt cửa tòa chung cư.
lúc đó, một thanh niên chống nạng mặt ông đang mở cửa. Nhìn dáng vẻ bất tiện của , ông nhanh chân bước tới, giúp đẩy cửa .
Hứa Kim Triêu đầu đột ngột xuất hiện phía , ánh mắt sắc bén.
Khi rõ đó, trong đáy mắt thoáng tia ngạc nhiên, mỉm : “Cảm ơn.”
“Không gì.” – Tô Ngộ với chút kinh ngạc. Ông cũng già đến mức mắt mờ, nhưng thái độ của trai nãy đổi quá nhanh khiến ông ngỡ ngàng.
Hai bước thang máy, mỗi mang những suy nghĩ riêng.
Tô Ngộ ấn tầng, thấy Hứa Kim Triêu vẫn im lặng, ông nghiêng đầu , dò xét một chút.
Hứa Kim Triêu mỉm giải thích: “Cháu cũng sống ở tầng 16.”
Khi tiếng chuông cửa vang lên, Tô Tuế đang soạn bản thảo xem Ultraman cùng An An.
Trước khi mở cửa, cô qua mắt mèo, mở cửa với vẻ mặt ngạc nhiên: “Cậu… đến đây ?”
“Vừa ngang qua chỗ con, thuận tiện đến đón tiểu quỷ nhỏ .” – Tô Ngộ liếc Hứa Kim Triêu đang tới từ phía .
Tô Tuế cũng nhân cơ hội một cái, ngờ đúng lúc cũng qua.
Ánh mắt hai chạm vài giây.
Sau đó, cô lập tức sang chỗ khác và quên đóng cửa .
Hứa Kim Triêu: “…”
Nhìn thấy phản ứng của cô, Tô Ngộ nhịn cô vài cái hỏi: “Các con quen ?”
“Là hàng xóm, mới chuyển đến hai ngày ạ.” – Tô Tuế định giải thích thêm.
Tô Ngộ gật đầu, gì nữa.
Vì đến, Tô Tuế tạm gác công việc sang một bên, xuống sofa ở phòng khách chuyện cùng ông.
Đến gần 5 giờ, Tô Ngộ điện thoại. Cúp máy xong, ông sang Tô Tuế: “Tuế Tuế, về ăn cơm cùng với , để kêu mợ làm vài món ngon cho con.”
Tô Tuế nghĩ đến núi công việc vẫn xong, liền khẽ từ chối: “Để ạ, đợi khi nào con xong việc con sẽ đến thăm .”
“Được, con ở một cẩn thận nhé. Có việc gì thì gọi cho .” – Nói xong, ông bảo Tô Quân An nhanh chóng nhà dọn dẹp đồ đạc.
Cậu nhóc tin sắp liền ủ rũ, nhưng dám phản kháng cha , chỉ lầm lũi theo phía Tô Ngộ.
Vừa vài bước, Tô Ngộ dừng , ngoảnh đầu Tô Tuế, dáng vẻ do dự như gì đó.
“Có chuyện gì ạ?” – Tô Tuế thắc mắc.
“Không nhà họ Lâm tin con trở về từ , hai ngày họ đến căn nhà cũ ngóng. Nói Lưu Tố Anh bệnh nên con đến thăm.”