Đốc quân cấm dục đã rung động rồi! Mộ Dực Thần và Cố Thời Dao - Chương 95: Anh có thể có ý đồ xấu gì chứ

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:34:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Thời Dao liếc xung quanh, phát hiện chiếc áo sơ mi Mộ Dực Thần vắt ghế bẩn kinh khủng, còn chiếc quần tây đen của thì dính đầy bụi đất, dây cả lên chăn của cô.

Nghĩ đến việc vẫn đang thương, cô cố nén cơn giận, dùng giọng điệu bình tĩnh : "Anh thừa bẩn, mà còn lên giường , Mộ Dực Thần, rõ ràng cố tình làm ."

Mộ Dực Thần kiên quyết dám thừa nhận ý định của . ngủ trong phòng cô chủ Cố, chiếm luôn chiếc giường của cô.

Anh bước xuống giường mà tháo giày , khoanh chân: "Cô chủ Cố, tối nay chúng đổi phòng ngủ . Em chịu khó một chút, ngày mai chúng sẽ về Vân Châu thành ."

Cố Thời Dao suy nghĩ chu đáo, cô tính toán đến những chi tiết nhỏ nhất.

Cô từ chối Mộ Dực Thần: "Không , nhỡ nửa đêm Canh ba Hạ Cửu Thời tìm việc, ngủ trong phòng , lúc đó làm ?"

Não bộ Mộ Dực Thần nhanh chóng hoạt động, thấy lời Cố Thời Dao lý. Ngay cả khi để cô chủ Cố khóa cửa ngủ trong phòng , vẫn lo lắng.

Anh đề nghị: "Cô chủ Cố, em thấy thế ? Tôi mang chăn đệm phòng sang giường em, còn bộ chăn đệm của em, trải xuống sàn, tối nay ngủ sàn."

Cố Thời Dao hề hồ đồ, suy nghĩ của cô mạch lạc, và đáp lời nhanh: "Mộ Dực Thần, trải sàn ngủ ở phòng ?"

Ánh mắt Mộ Dực Thần lóe lên, thể ý đồ gì chứ, chỉ ở bên cô chủ Cố thôi mà.

Anh suy nghĩ một chút : "Tôi làm yên tâm về sự an của cô chủ Cố ? Nhỡ biến cố gì xảy , còn thể đỡ cô."

Cố Thời Dao trầm ngâm suy nghĩ. Cô ném chiếc áo sơ mi của Mộ Dực Thần lên giường, xuống ghế.

Mộ Dực Thần thấy Cố Thời Dao vẫn còn do dự, quyết định nhanh chóng, dứt khoát đưa một quyết định.

Anh tự ý quyết định Cố Thời Dao: "Cô chủ Cố, cứ thế nhé, cô đừng động bộ chăn đệm giường . Tôi về phòng rửa mặt chải đầu một lát, sẽ mang chăn đệm phòng sang."

Cố Thời Dao gật đầu, cũng lắc đầu.

Mộ Dực Thần trộm, tự cho rằng mưu tính nhỏ của thành công, về phòng.

Anh thẳng phòng tắm, vòi hoa sen. Trong đầu nhớ cảnh giao đấu với Hạ Cửu Thời.

Chiêu thức của Hạ Cửu Thời tàn nhẫn, mạnh hơn so với mấy năm . cô chủ Cố thoa t.h.u.ố.c cho, còn Hạ Cửu Thời cô độc một . Nghĩ đến đây, Mộ Dực Thần bật thành tiếng.

Từng đợt nước nóng tuôn từ vòi hoa sen, chảy khắp . Bỗng nhiên, Mộ Dực Thần nhớ điều gì đó. Xem cô chủ Cố thoa t.h.u.ố.c mỡ cho là vô ích , lát nữa làm phiền cô thêm nữa.

Mộ Dực Thần tắt vòi hoa sen, tiện tay lấy một chiếc khăn tắm quấn quanh , bước khỏi phòng tắm.

Vừa bước khỏi phòng tắm, tinh mắt thấy Hạ Cửu Thời đang giường . bực bội : "Hạ Cửu Thời, cho phép phòng ?"

Hạ Cửu Thời giường, lúc một bộ quần áo sạch sẽ.

Anh dùng hai tay chống lên mặt giường, ngước đôi mắt lạnh lùng lên: "Nơi đang chính là Đốc quân phủ của . Anh xem quyền giường của ?"

Mộ Dực Thần lười , ném chiếc áo khoác bẩn thỉu lên đầu Hạ Cửu Thời.

Hạ Cửu Thời tối sầm mặt, ném chiếc áo khoác đang trùm đầu xuống đất, ánh mắt lạnh băng : "Anh ăn đòn, cứ thẳng."

Mộ Dực Thần khẽ một tiếng. Ăn đòn do Hạ Cửu Thời quyết định. cố ý tránh mặt Hạ Cửu Thời, mà thản nhiên một bộ đồ sạch sẽ, thoải mái ngay mặt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/doc-quan-cam-duc-da-rung-dong-roi-mo-duc-than-va-co-thoi-dao/chuong-95-anh-co-the-co-y-do-xau-gi-chu.html.]

Anh dùng chân móc chiếc ghế , kéo Hạ Cửu Thời từ giường xuống, đặt lên ghế.

Mộ Dực Thần Hạ Cửu Thời đến tìm ý gì. Anh thong thả cài cúc áo, tiện miệng hỏi: "Anh đến tìm chuyện gì?"

Hạ Cửu Thời hờ hững : "Lưng với tới, thoa t.h.u.ố.c cho ."

Mộ Dực Thần: "???"

Anh chỉnh quần áo, ngạc nhiên bên cạnh Hạ Cửu Thời, khó hiểu hỏi: "Không Mạc Vân Thương ? Kể cả Mạc Vân Thương giúp, Lâm Phó quan chắc chắn sẽ khoanh tay ."

Vẻ mặt Hạ Cửu Thời lạnh . Bảo khác thoa t.h.u.ố.c cho , chẳng là sợ họ vị Đốc quân đáng kính của họ đ.á.n.h cho một trận ?

Mạc Vân Thương tuy kéo dậy từ đất, nhưng vẫn giả vờ như chuyện gì, để y phát hiện thương.

Hạ Cửu Thời rõ Mộ Dực Thần sẽ chế giễu, nhưng vẫn : "Mộ Dực Thần, cần thể diện, chuyện thương thể để khác ."

Mộ Dực Thần ha hả, ngay lúc , cảm thấy chiếm thế thượng phong.

Anh sẵn lòng thoa t.h.u.ố.c cho Hạ Cửu Thời. Anh híp mắt : "Anh đây chờ một lát."

Hạ Cửu Thời ngả , vô cùng kinh ngạc Mộ Dực Thần cuốn hết gối, chăn, thậm chí cả ga trải giường giường , ôm lòng.

Anh bối rối tất cả những hành động Mộ Dực Thần đang làm. Rốt cuộc làm gì?

Mộ Dực Thần đặt những thứ đang ôm lòng lên chiếc ghế sofa gần đó. Anh dùng sức đẩy tấm đệm giường , đá mạnh thành giường.

Hạ Cửu Thời cau mày. Nhìn thấy cảnh , nghĩ Mộ Dực Thần đ.á.n.h với nữa.

Mộ Dực Thần dùng chân đá giường. Nếu Hạ Cửu Thời suy nghĩ của , e rằng sẽ tức đến bốc khói.

Anh nhướng mày : "Qua đây xuống , thoa t.h.u.ố.c cho ."

Hạ Cửu Thời vẫn ghế nhúc nhích. Mộ Dực Thần dọn sạch thứ giường ngay mặt .

Anh chiếc giường trống trơn, chỉ còn trơ một tấm ván gỗ lớn. mím chặt môi, giọng nặng nề: "Mộ Dực Thần, đây là nhà của , ?"

Mộ Dực Thần lên chiếc giường chỉ còn tấm ván gỗ.

Hạ Cửu Thời nhíu mày, tấm ván cứng đơ, hề mềm mại, lên đó.

Mộ Dực Thần tính, nhưng tỉ mỉ. Anh cúi xuống nhặt chiếc áo khoác bẩn đất, trải nó lên giường.

Anh kéo Hạ Cửu Thời khỏi ghế, đẩy lên giường.

"Mau sấp xuống ! Lát nữa sẽ hầu hạ nữa . Anh tìm ai thoa t.h.u.ố.c thì tìm, tìm ai thì tự gương mà thoa."

hài lòng, Hạ Cửu Thời vẫn cởi chiếc áo sơ mi đang mặc, sấp tấm ván giường cứng ngắc.

Mộ Dực Thần nặn một đoạn dài t.h.u.ố.c mỡ, dùng lực xoa bóp lên lưng .

Hạ Cửu Thời đau đớn rít lên một tiếng, đầu , lạnh lùng : "Anh thể nhẹ tay hơn ?"

Loading...