Đốc quân cấm dục đã rung động rồi! Mộ Dực Thần và Cố Thời Dao - Chương 090: Cắt ngón tay, bị cô bắt gặp

Cập nhật lúc: 2025-12-07 06:34:31
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộ Dực Thần khỏi nhíu mày, theo lý mà , sẽ ai vì chút lợi lộc cỏn con mà trộm hoa hồng của chủ nhà.

Người trong phủ Hạ Cửu Thời tay chân sạch sẽ, thật, việc nên xảy .

Anh vỗ nhẹ lưng Cố Thời Dao, an ủi cô: “Cô chủ Cố, đừng buồn nữa, chuyện sẽ đích hỏi.”

Cố Thời Dao hỏi : “Anh hỏi thế nào? Anh thể mặt họ mà hỏi thẳng ai lấy trộm hoa hồng của .”

Mộ Dực Thần suy nghĩ một lát, quyết định tìm cách điều tra rõ ràng chuyện . Nếu là đầu bếp lấy trộm hoa hồng, thì việc dễ làm sáng tỏ.

Anh Cố Thời Dao, ánh mắt nghiêm túc: “Cô chủ Cố, giao chuyện cho .”

Cố Thời Dao gật đầu, cô tin tưởng khả năng làm việc của Mộ Dực Thần.

Chẳng mấy chốc, các đầu bếp làm xong bữa tối.

Cố Thời Dao bàn ăn, dùng bữa một cách tao nhã.

Mộ Dực Thần thấy đồ ăn dọn lên, nhanh chóng trao đổi ánh mắt với Cố Thời Dao.

Anh đặt đũa xuống, theo bà đầu bếp, lén lút bếp.

Trong bếp.

Một bà đầu bếp lau dọn quầy nghiêng đầu : “Lão Lý, bà cũng quá bất cẩn , bà lấy hoa hồng của Cố tiểu thư, xử lý sạch sẽ cả giấy gói chứ.”

Người phụ nữ trung niên gọi là Lão Lý nhỏ: “Ai mà ngờ cô bếp? Cố tiểu thư giàu như , chắc chắn sẽ để ý đến một bó hoa hồng , dù ngày mai cô cũng .”

“Tôi suy nghĩ thấu đáo mà, nhất định sẽ…”

“Bà nghĩ còn ?”

Mộ Dực Thần bước từ cửa, lạnh lùng họ, hề che giấu sự tàn nhẫn và vô tình của .

Các đầu bếp thấy Mộ Dực Thần bước , tất cả đều sững sờ.

Đầu bếp Lý vội vàng chối bỏ trách nhiệm, bà hoảng hốt : “Hoa hồng của Cố tiểu thư do chúng trộm.”

Mộ Dực Thần lạnh, bà đ.á.n.h mà tự khai, xem tâm lý cực kỳ kém.

Khóe mắt ánh lên vẻ lạnh lẽo: “Tôi hỏi chuyện hoa hồng ?”

Ánh mắt Mộ Dực Thần thâm trầm, sẽ vì chuyện mà liên lụy đến những vô tội khác. chỉ một bà đầu bếp, giọng lạnh băng: “Trừ bà , tất cả những còn ngoài cho .”

Bà đầu bếp gọi là Lão Lý giữ trong bếp.

Mộ Dực Thần dùng chân dài áp sát bà , nắm chặt cánh tay, ấn cả xuống thớt, cầm d.a.o thái, dùng sức chặt mạnh xuống thớt.

Đầu bếp Lý hành động của Mộ Dực Thần dọa , đây là đầu tiên bà gặp chuyện như , bà vội vàng nhận : “Mộ , sai , xin tha cho .”

Ánh mắt Mộ Dực Thần lạnh lẽo, như c.h.ế.t: “Bà làm hỏng tâm ý dành cho Cô chủ Cố.”

Đầu bếp Lý cảm thấy khó thoát khỏi, bà vội vàng : “Mộ , của Đốc quân phủ, cho dù phạm cũng do Đốc quân trừng phạt .”

Mộ Dực Thần mạnh mẽ giữ c.h.ặ.t t.a.y bà , toát vẻ tàn nhẫn, cầm d.a.o thái, hề chớp mắt mà chặt đứt một ngón tay của bà .

“A ~”

Đầu bếp Lý đau đớn kêu lên một tiếng, hai chân ngừng run rẩy: “Tay , ngón tay !”

Bà đầu bếp chỉ Mộ Dực Thần là khách quý của Hạ Cửu Thời, chứ phận thật của .

nghiến răng, ác độc dùng lời lẽ uy h.i.ế.p : “Cháu trai là Lâm Phó quan bên cạnh Đốc quân đấy, cứ chờ xem, sẽ tha cho .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/doc-quan-cam-duc-da-rung-dong-roi-mo-duc-than-va-co-thoi-dao/chuong-090-cat-ngon-tay-bi-co-bat-gap.html.]

Mộ Dực Thần ghét bỏ buông cơ thể bà , rút khăn tay, cẩn thận lau từng ngón tay của .

Giọng lạnh lùng: “Bà nghĩ Lâm Phó quan sẽ cầu xin cho bà ?”

Vừa , Mộ Dực Thần ném chiếc khăn tay sang một bên. ghét nhất khác uy hiếp.

Anh dùng một tay giữ chặt cơ thể bà , tay còn nhanh chóng tìm thấy lọ đựng muối nhỏ, trực tiếp cầm lọ rắc muối lên vết thương.

Đầu bếp Lý đau đến mức nước mắt giàn giụa, bà hét lớn:

“Cứu mạng! Có g.i.ế.c !”

“Cố tiểu thư, cô thể yên , đàn ông cô yêu chính là một tên đao phủ tàn bạo.”

Mộ Dực Thần cứng đờ , lập tức , thấy Cố Thời Dao ở cửa, cái lọ muối trong tay rơi xuống đất ngay lập tức.

Anh há miệng, nhưng phát âm thanh nào.

Cô chủ Cố đây từ lúc nào? Cô thấy cảnh tượng m.á.u me ?

Mộ Dực Thần dám nghĩ nhiều, chầm chậm bước tới, giải thích với cô: “Cô chủ Cố, …”

Cố Thời Dao chỉ liếc một cái lạnh nhạt, rời .

Mộ Dực Thần tâm trạng trùng xuống, giờ phút chẳng còn tâm trí nào để bận tâm đến sống c.h.ế.t của bà đầu bếp , vội vàng đuổi theo bước chân Cố Thời Dao.

Anh theo Cố Thời Dao sân, ánh mắt u tối và vô hồn, đôi mắt như vấy bẩn bởi thứ gì đó.

Mộ Dực Thần siết chặt nắm đấm, vòng tay ôm lấy eo Cố Thời Dao từ phía , biện minh cho hành động của : “Cô chủ Cố, cô giải thích.”

“Thật …”

Cố Thời Dao thoát khỏi vòng tay kiềm chế của Mộ Dực Thần, cô đặt ngón trỏ lên môi , nhéo nhẹ má .

Hơi mềm, nhưng là một kẻ m.á.u lạnh vô tình, xa cách với .

Cố Thời Dao : “Đừng giải thích.”

Trái tim Mộ Dực Thần lập tức nguội lạnh.

“Mộ Dực Thần, trách , làm đều là vì . Anh là Đốc quân quyết đoán, thể tùy tiện lấy mạng một .”

nghĩ đến một vấn đề , nếu khác làm trái ý , đều sẽ hành động như ?”

Mộ Dực Thần ngây , Cố Thời Dao với nhiều như , chứng tỏ trong lòng cô , chứng tỏ cô đang lo lắng cho .

Nỗi lo lắng của cô sai, nếu cứ tiếp tục như , e rằng sẽ rước ít kẻ thù.

Chưa kịp để mở lời, Cố Thời Dao bằng ánh mắt nghiêm túc: “Không .”

Mộ Dực Thần gật đầu, ghi nhớ lời Cố Thời Dao, : “Chuyện sẽ với Hạ Cửu Thời, bảo bồi thường thêm ít tiền t.h.u.ố.c men cho bà .”

Mộ Dực Thần thấy Cố Thời Dao vẫn còn buồn, nghĩ cô chút đa sầu đa cảm, cúi đầu : “Cô chủ Cố, em cần tặng thêm một bó hoa hồng nữa ?”

Cố Thời Dao lắc đầu.

Mộ Dực Thần cảm thấy cách , lúc dám tự tiện hôn Cố Thời Dao, lỡ mà hôn cô, cô càng buồn hơn, thì thực sự đắc tội với Cô chủ Cố .

Nghĩ đến còn một việc làm, Mộ Dực Thần kéo cổ tay Cố Thời Dao: “Cô chủ Cố, chúng gặp Hạ Cửu Thời.”

Mộ Dực Thần dẫn Cố Thời Dao tìm Hạ Cửu Thời, họ thấy Lâm Phó quan bước khỏi thư phòng.

Lâm Phó quan khẽ với Mộ Dực Thần, cung kính hô một tiếng: “Đốc quân.”

Cố Thời Dao ngước mắt, nhớ lời của mụ đầu bếp, cô nên gì, cô cúi đầu, co rúm cổ như một con chim cút.

Loading...