Kể từ ngày Mạc Thiên Liêu chính thức nhận Thanh Đồng chân nhân là mèo con của , cuộc sống của tại Ốc Vân Tông bước sang một trang mới, ngọt ngào … hài hước. Nhiệm vụ tu luyện vẫn đặt lên hàng đầu, nhưng giờ đây, mỗi bài học của Thanh Đồng đều mang một màu sắc khác lạ, khó lường.
Sáng sớm hôm đó, khi ánh bình minh còn kịp nhuộm vàng đỉnh núi, Mạc Thiên Liêu Thanh Đồng gọi dậy. Y chiếc ghế đá trong vườn trúc, tay nhấp , vẻ mặt nghiêm túc đến lạ thường. Mạc Thiên Liêu dụi mắt, bước đến, trong lòng thầm nghĩ hôm nay sư tôn bày trò gì.
"Mạc Thiên Liêu, hôm nay sẽ dạy ngươi một bài học quan trọng." Thanh Đồng chậm rãi , giọng điệu đầy bí hiểm. "Là bài học về… sự kiên nhẫn và khả năng quan sát."
Mạc Thiên Liêu gật đầu, cố gắng tỏ nghiêm túc. "Đồ nhi xin lắng ."
Thanh Đồng đưa cho một cái rổ mây nhỏ, bên trong vài con cá sống đang quẫy đạp. "Nhiệm vụ của ngươi là mang cá đến bờ suối, và… dạy chúng bơi."
Mạc Thiên Liêu trợn mắt há hốc mồm. "Dạy… dạy cá bơi ạ?" Hắn là đại sư luyện khí, là huấn luyện viên thủy sinh vật! Hơn nữa, cá thì đương nhiên bơi , cần gì dạy?
Thanh Đồng khẽ nhếch mép. "Ngươi nghĩ cá nào cũng bơi giỏi ? Ngươi nghĩ chúng cần chỉ dẫn ? Ngươi quên lời dặn ? Phải quan sát, kiên nhẫn. Ngươi thử xem, con cá nào bơi nhanh nhất, con cá nào bơi chậm nhất. Con cá nào thích bơi ngược dòng, con cá nào thích bơi xuôi dòng."
Mạc Thiên Liêu ngẩn ngơ. Đây là cái quái gì? Tu tiên học đạo mà dạy cá bơi? Hắn liếc Thanh Đồng, y vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc, nhưng ánh mắt ánh lên vẻ tinh quái. Rõ ràng là y đang cố tình trêu chọc !
Dù trong lòng trăm ngàn lời oán thán, nhưng Mạc Thiên Liêu vẫn dám cãi lời "mèo con". Hắn ôm cái rổ cá, lững thững đến bờ suối. Dưới ánh nắng ban mai, dòng suối chảy róc rách, trong vắt đến mức thể thấy từng viên sỏi đáy.
Mạc Thiên Liêu đặt cái rổ xuống, nhẹ nhàng thả từng con cá xuống nước. Chúng lập tức bơi lội tung tăng, cần bất kỳ sự "chỉ dẫn" nào từ . Mạc Thiên Liêu bật . Hắn xuống bờ suối, chống cằm quan sát lũ cá. Hắn chợt nhận , việc hẳn là vô nghĩa. Ít nhất, nó cũng giúp rèn luyện sự kiên nhẫn, và quan trọng hơn cả là mang cho một cảm giác bình yên, thư thái.
Đang mải mê quan sát lũ cá, một tiếng "meo meo" quen thuộc vang lên. Thanh Đồng chân nhân xuất hiện, còn vẻ nghiêm túc như lúc nãy, mà hóa về nguyên hình bé mèo con, nhảy tót lên vai Mạc Thiên Liêu.
"Meo!" Bé mèo nhỏ cất tiếng, đôi mắt xanh biếc chằm chằm lũ cá trong suối, Mạc Thiên Liêu với vẻ thèm thuồng.
Mạc Thiên Liêu bật . "A, thì đây mới là mục đích chính của mèo con đúng ? Muốn ăn cá tươi sống chứ gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/doan-thien-ton-gia-meo-con-cho-nguoi/chuong-8-ganh-xiec-oc-van-tong.html.]
Bé mèo nhỏ khẽ dụi đầu má , "meo meo" vài tiếng như đang thừa nhận.
"Được , ." Mạc Thiên Liêu bật . "Hôm nay đồ nhi sẽ nướng cá nữa. Sẽ bắt cá tươi sống cho mèo con ăn!"
Hắn nhanh chóng dùng linh lực bắt lấy vài con cá tươi ngon nhất, nhẹ nhàng đặt chúng xuống bãi cỏ bên cạnh. Bé mèo nhỏ lập tức nhảy xuống, vồ lấy một con cá, cắn xé ngon lành. Nhìn thấy cảnh tượng đó, Mạc Thiên Liêu cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Được phục vụ "mèo con" là niềm vui lớn nhất của .
"Ngươi nghĩ Ốc Vân Tông của chúng chỉ những bài học vớ vẩn như ?" Giọng Thanh Đồng chân nhân chợt vang lên trong đầu . Y biến trở hình , vẫn vai .
Mạc Thiên Liêu giật . "Sư tôn! Người cần hù dọa đồ nhi như chứ!"
"Hừm." Thanh Đồng khẽ hừ lạnh một tiếng. "Ngươi đừng nghĩ chỉ ăn cá nướng. Ta còn nhiều điều cần dạy ngươi lắm."
"Đồ nhi xin lắng ." Mạc Thiên Liêu nghiêm túc đáp.
Thanh Đồng chậm rãi . "Ốc Vân Tông của chúng , bề ngoài vẻ là chính phái, nhưng thực chất là một nơi kỳ lạ. Sư phụ của , đầu tông môn, cả ngày chỉ thích trồng rau, nuôi gà. Các vị trưởng lão khác, thì thích bói toán, thì thích đánh cờ, thì thích… sưu tầm đá lạ. Không ai thực sự nghiêm túc tu luyện cả."
Mạc Thiên Liêu ngẩn ngơ. Hắn lờ mờ nhận điều từ những ngày đầu gia nhập. Tông môn quả thật "tấu hài"!
"Vậy là… Ốc Vân Tông là một cái gánh xiếc ?" Mạc Thiên Liêu hỏi, giọng điệu đầy nghi hoặc.
Thanh Đồng bật . "Ngươi đúng. Ốc Vân Tông chính là một cái gánh xiếc. Và ngươi, Mạc Thiên Liêu, chính là thành viên mới của gánh xiếc ."
Mạc Thiên Liêu cảm thấy đầu óc cuồng. Hắn, đại sư luyện khí ma đạo, từng luyện những tiên khí pháp bảo khiến thiên hạ khiếp sợ, giờ đây là thành viên của một cái gánh xiếc?
" đừng vì thế mà coi thường Ốc Vân Tông." Thanh Đồng chợt nghiêm mặt . "Tuy chúng vẻ nghiêm túc, nhưng mỗi trong chúng đều sở hữu sức mạnh phi phàm. Sư phụ , tuy chỉ thích trồng rau nuôi gà, nhưng tu vi của lão đạt đến cảnh giới Hợp Thể kỳ. Các vị trưởng lão khác cũng dạng . Và cả nữa, đừng quên là Bạch Hổ đấy."