Đỉnh Cấp Tên Côn Đồ (Chu Dần Khôn-Chu Hạ Hạ) - Chương 166: Ngôi sao
Cập nhật lúc: 2025-12-02 02:49:50
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên sân khấu giữa bữa tiệc, một trai trẻ trông thanh tú chiếc ghế cao.
Ánh sáng chính của hội trường chiếu , khắp bao phủ bởi một luồng ánh sáng mờ nhạt. Anh cúi đầu gảy dây đàn guitar, tiếng nhạc đệm vang lên, con trai ngẩng đầu mỉm với khán giả, ngay lập tức chiếm cảm tình của tất cả phụ nữ mặt.
Hạ Hạ ngờ gặp Jeffrey ở đây, bài hát hát chính là nhạc của một bộ phim truyền hình nổi tiếng nhất của . Vẫn là áo sơ mi trắng và quần jean giống như trong phim, mái tóc ngắn gọn gàng và khuôn mặt sạch sẽ. Vừa mở miệng, giọng trẻo, rõ ràng như bước từ phim truyền hình.
Thấy cô sang bên đó một lúc lâu, Chu Dần Khôn cũng sang bên đó. Nam diễn viên tên thật là Cát Lạp Tô Đặc Bạc, hiện tại còn nổi bật hơn so với ảnh hai tấm áp phích pháo hoa bên ngoài. Bộ mặt vô hại, hát một bản tình ca mặt một đám phụ nữ, giả vờ là kẻ mong manh dễ tổn thương.
"Ngài Chu."
Lúc , Phổ Lâm cùng vợ mỉm tới: "Chúng mới một nửa. Một đối tác của dự án mới cũng mặt ở đây, ngài Chu chắc cũng một vài trong họ, chúng uống với một ly?"
Vợ của Phổ Lâm thấy cô gái bên cạnh Chu Dần Khôn vẫn còn mặc đồng phục học sinh, khỏi thắc mắc: "Đây là của ngài Chu ?"
Chu Dần Khôn Hạ Hạ, để cô tự .
Hạ Hạ mím môi trả lòi.
"Đứa trẻ ở nhà." Anh xoa đầu Hạ Hạ: "Vào đấy chơi một chút."
Phổ Lâm chút kinh ngạc, mà là yêu.
Vợ của Phổ Lâm thì mỉm với Hạ Hạ: "Vậy đoán là cô bé thấy tấm áp phích của Jeffrey cho nên đặc biệt đến đây để gặp ? Nếu thì một học sinh cấp hai sẽ hứng thú với mấy bữa tiệc rượu dành cho lớn như của chúng ."
Lúc Hạ Hạ đến, áp phích bên ngoài gỡ bỏ, cho nên cô thấy. Nghe đối phương như , cô khỏi ngẩng đầu Chu Dần Khôn
"Nói đến đây thì cũng là một trong những nhà đầu tư cho bộ phim mới của Jeffrey." Vợ của Phổ Lâm về hướng sân khấu đề nghị: "Ở đây ồn ào quá, tại chúng đến phòng trò chuyện ? Khi nào Jeffrey kết thúc buổi biểu diễn, sẽ đưa đến."
Cô vốn ngạc nhiên khi thấy ngôi nam yêu thích, ngờ sẽ cơ hội tiếp xúc gần với : "Thật ?"
Vợ của Phổ Lâm gật đầu: "Đương nhiên. Mặc dù lịch trình của khá dày đặc, lẽ sẽ rời khi buổi biểu diễn kết thúc, nhưng nghĩ ít nhiều cũng vẫn nể mặt nhà đầu tư."
Chu Dần Khôn lạnh lùng cặp đôi đang cùng kẻ xướng hoạ, đặc biệt là phụ nữ , thì giống như là giúp Chu Hạ Hạ gặp thần tượng của cô, nhưng thực chất thì bà đang giúp chồng mời phòng riêng để thảo luận chi tiết, cuối cùng tất cả đều là vì tiền .
Anh cúi đầu Chu Hạ Hạ, quả nhiên cô bé học sinh cấp hai dễ lừa nhất thế giới lung lay.
Người đàn ông lười vạch trần: "Được , thì uống rượu ."
Thấy Chu Dần Khôn đồng ý, vợ chồng Phổ Lâm , cả hai đều ngờ bước ngoặt đêm nay là cô gái .
Tầng cùng chỉ một phòng VIP, lúc bên trong lúc đang trò chuyện .
Cửa phòng riêng mở , mùi t.h.u.ố.c lá và rượu xộc thẳng mặt, bên trong mấy đàn ông trung niên đang hút xì gà, vây quanh bởi những phụ nữ xinh cùng. Thấy Chu Dần Khôn bước , một trong họ vui vẻ lên: "A Khôn, lâu gặp!"
Người lên tiếng tên là Tiền Nhuận, một Trung Quốc di cư sang Thái Lan hai mươi năm và là một trong những sáng lập Công ty Dược phẩm Runsheng Thái Lan. Hai từ lâu nhưng Chu Dần Khôn quan tâm lắm. Sau , khi nghĩ đến , mới phát hiện chính là tạo điều kiện thuận lợi cho việc kinh doanh fentanyl của Chu Diệu Huy, những mà còn nắm giữ tới 15% cổ phần công ty. Hiện tại Chu Dần Khôn tiếp quản công việc kinh doanh fentanyl, nhanh chóng mở cửa thị trường nước ngoài, sớm hơn ba năm so với kế hoạch ban đầu của Chu Diệu Huy, Tiền Nhuận vui mừng vô cùng, mấy gặp Chu Dần Khôn nhưng đều từ chối, ngờ hôm nay dễ dàng gặp như .
Ngay cả Tiền Nhuận cũng nhiệt tình, hai ông chủ còn quen Chu Dần Khôn cũng khỏi sang. Người tuy rằng tuổi tác còn trẻ nhưng tài lực nhất định lớn hơn Tiền Nhuận, nếu Tiền Nhuận cũng sẽ nhiệt tình như , dù thì làm chủ như Tiền Nhuận khi nào cũng chỉ khác bằng hai cái lỗ mũi.
Chu Dần Khôn tra qua Tiền Nhuận, là đầu óc linh hoạt, tính cách hai mặt, coi sự giàu như mạng sống và thích nam giới. Hắn đến đây lẽ vì quan tâm đến dự án năng lượng mới của Phổ Lâm. Theo kiểu phong cách cao cấp nhưng thấp kém , dự án của Phổ Lâm đúng là thể một giá trị.
Anh bước tới xuống lệ đáp : "Đã lâu gặp, ông chủ Tiền."
Người đàn ông bước sang một bên, để lộ cô gái đang lưng. Tiền Nhuận thấy thế lập tức nhướng mày, Chu Dần Khôn thế mà mang theo một cô bé tới đây, qua chút quen mắt.
Tiền Nhuận nhất thời nhớ cô là ai, liền nhiệt tình vẫy tay với Hạ Hạ: "Chào cô bé."
"Chào chú." Hạ Hạ lịch sự chào hỏi Tiền Nhuận dựa theo tuổi của .
Chu Dần Khôn liền cau mày, cau mày xong mới chợt nhận gì đó , thâm niên gọi như cũng sai.
khó chịu thế.
"Lại đây ." Anh gọi cô.
Hạ Hạ ngoan ngoãn tới, bên cạnh .
"A Khôn, xem cũng hứng thú với dự án ?" Tiền Nhuận tự rót rượu cho Chu Dần Khôn, đó tựa ghế sofa, tự nhiên ôm lấy một nam bồi bàn trai.
Sau đó Hạ Hạ kinh ngạc thấy chú Tiền đút tay trong quần áo của phục vụ.
Cô lập tức mặt , cầm trái cây mới dọn bàn lên c.ắ.n một miếng. Chu Dần Khôn cô, nhất quyết cho gọi thêm đồ ăn, bây giờ thì đói .
Đĩa trái cây xoài và mãng cầu mà Hạ Hạ thích nhưng xa, xung quanh nhiều như , Hạ Hạ hổ dám tiếp tục lấy nên chỉ ăn một miếng.
Chu Dần Khôn châm một điếu thuốc, liếc mắt phục vụ đang bưng đĩa trái cây lên, phục vụ lập tức hiểu ý, đặt cả đĩa mặt Hạ Hạ.
Hạ Hạ nhanh chóng "cảm ơn".
Tiền Nhuận bên cạnh cẩn thận cô, chợt nhớ từng gặp cô gái ở biệt thự Chu Diệu Huy.
"Này cô bé, cháu —" Tiền Nhuận vô thức lên tiếng, ánh mắt Chu Dần Khôn lập tức liếc qua.
Tiền Nhuận dừng một chút, thấy Phổ Lâm và mấy khác tò mò , đổi lời : "Cháu thích ăn mấy thứ ? Nếu thích thì ăn nhiều thêm ."
"Được." Hạ Hạ gật đầu: "Cảm ơn chú."
Mặc dù Tiền Nhuận tiết lộ danh tính của Hạ Hạ, nhưng đôi mắt của cứ ngừng đảo qua đảo giữa Chu Dần Khôn và Hạ Hạ. Ủa chuyện gì đang xảy , Chu Dần Khôn nuôi con gái cho Chu Diệu Huy? Hắn nhớ lầm thì mối quan hệ giữa hai em cho lắm mà.
"Sao , ông chủ Tiền cũng ý định đầu tư dự án ?"
Thấy Chu Dần Khôn chủ động hỏi, Phổ Lâm vui mừng vô cùng, cả hai đối tác còn vội trêu chọc những xung quanh nữa mà cũng đặt ly rượu xuống.
"Khôn, hài lòng, mà cũng nhiều về việc phát triển năng lượng hydro." Tiền Nhuận nhấp một ngụm rượu đặt chiếc ly lên bàn: "Lúc Phổ Lâm đến gặp , cũng chút do dự. hôm nay tới đây xem , ông chủ ở đây ai cũng đều là quen! Bây giờ cũng ở đây, nghĩ dự án vấn đề gì!"
Chu Dần Khôn nhướng mày nhưng bày tỏ quan điểm.
Phổ Lâm ngay lập tức bắt chuyện: "Mọi tin , đây sẽ là dự án trọng điểm của Thái Lan trong mười năm tới, hiện còn đang trong giai đoạn chuẩn sơ bộ, nhưng khi lọt danh sách các nhà đầu tư tiềm năng, chính phủ sẽ đầu tư, đó thể tăng lên hàng chục triệu đô la!"
"Nói một cách đơn giản thì chúng đang sử dụng năng lượng hydro để đạt sự tích hợp của các hệ thống năng lượng tái tạo. Năng lượng hydro là một nguồn năng lượng sạch, chỉ thể sử dụng trong điện mà còn trong pin nhiên liệu hydro cho tàu ngầm quân sự và trong lĩnh vực hàng vũ trụ, ngoài còn hệ thống sưởi toà nhà, luyện kim, sản xuất thép, v.v., đồng thời đạt mục tiêu giảm phát thải carbon."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/dinh-cap-ten-con-do-chu-dan-khon-chu-ha-ha-qogy/chuong-166-ngoi-sao.html.]
"Quan trọng nhất là," Phổ Lâm hạ giọng: "Dự án là do chính bố vợ tiết lộ, khó khăn duy nhất là cần đầu tư giai đoạn đầu nghiên cứu và phát triển, chỉ cần làm giai đoạn đầu, thể sẽ lọt danh sách đầu tư quốc gia, lúc chỉ cần đếm tiền thôi!"
Nói dài dòng đến nỗi mà hút xong điếu t.h.u.ố.c mà vẫn xong, Chu Dần Khôn ngắt lời: "Vậy bao nhiêu?"
"Của nhà đầu tư cộng với khoản vay ngân hàng vẫn còn thiếu 100 triệu đô la." Phổ Lâm ngập ngừng thăm dò Chu Dần Khôn với Tiền Nhuận: "Nếu hai sẵn sàng tay thì sẽ vấn đề gì."
Hàm ý là hi vọng Chu Dần Khôn và Tiền Nhuận mỗi bên đầu tư 50 triệu USD*.
*50 triệu đô la: 1.213.000.000.000 Đồng
Nói chuyện hồi lâu cuối cùng cũng chỉ là một con . Chu Dần Khôn : "Cũng là thể cân nhắc."
Hạ Hạ ở bên cạnh trong lòng khỏi do dự, mới vài lời thể dễ dàng lấy nhiều tiền như ?
Nghe thấy hy vọng, Phổ Lâm hưng phấn : "Anh Chu, chúng hẹn bàn bạc cụ thể ? Hay là để kêu gửi tài liệu dự án cho nhé?"
"Không vội." Giọng điệu lười biếng , hất cầm đó: "Việc đầu tư phụ thuộc biểu hiện của ."
Phổ Lâm lập tức sang, cửa phòng mở từ bên ngoài, một trai trẻ cao, gầy thanh tú trẻ bước .
"Mọi , phiền nếu thêm một nữa ?"
Vợ của Phổ Lâm đưa : "Chỉ đang chuyện làm ăn thôi, cần nghiêm túc như . Tôi đoán là cần giới thiệu cũng , Jeffrey, là nghệ sĩ mà Tập đoàn Les Mills quảng bá trong những năm gần đây. "
Vừa , cô liếc trai bên cạnh. Anh lịch sự chắp hai tay tự giới thiệu bản , giọng trong trẻo như bài hát .
Đây là đầu tiên Hạ Hạ Jeffrey ở cự ly gần, ánh đèn trong phòng mờ nhạt làm nổi bật nước da trắng ngần và đường nét góc cạnh của . Lúc xung quanh đại diện, trợ lý bất kỳ ai, chỉ cây đàn guitar vai, trông giống như một bé bình thường, phù hợp với khí nơi .
Thực tế thì đúng là như .
Ngoại trừ Hạ Hạ là một học sinh cấp hai, ngoài còn hai cô gái cùng, còn đều là những ông chủ, họ còn chẳng thèm để ý nhiều đến nghệ sĩ nổi tiếng. Tiền Nhuận một vòng, sờ cằm nhận xét: "Đẹp trai."
Phổ Lâm Chu Dần Khôn liền với Jeffrey: "Đến hát một bài, hát bài mà cho là làm nhất."
"Được." Thiếu niên ngoan ngoãn trả lời.
Anh chiếc ghế cao trong góc, tháo cây đàn đặt lên đùi, cúi đầu cẩn thận chỉnh dây đàn.
Cả quá trình Hạ Hạ luôn thẳng, chăm chú lắng hát. Chu Dần Khôn cầm trong tay một chiếc ly, cô như đang trong lớp, bình tĩnh nhấp một ngụm rượu.
Lần hát một bài hát tiếng tên là "Change" giai điệu vui tươi, Hạ Hạ nghiêm túc lắng .
Có lẽ là bởi vì cảm nhận ánh mắt tập trung và chân thành, Jeffrey sang, bắt gặp đôi mắt sáng ngời đó, giật mỉm đáp .
Nửa bài hát tiếp theo Hạ Hạ hát.
Bất chấp tiếng ồn xung quanh, Hạ Hạ vẫn luôn đắm chìm trong bài hát, lời bài hát kể về một trai theo đuổi giấc mơ, yêu âm nhạc, trải qua vô chất vấn và chế giễu, cuối cùng trai cũng thực hiện giấc mơ âm nhạc của .
Một câu chuyện truyền cảm hứng và đầy cảm động, kết hợp với giọng hát và ánh mắt trong sáng, lúc bài hát kết thúc, Hạ Hạ ngần ngại vỗ tay, thấy Phổ Lâm mỉm : "Có vẻ như cô là một fan trung thành của Jeffrey ? "
Thấy Jeffrey cũng đang , cô gái gật đầu, cảm thấy chút phấn khích, cô bình tĩnh mới : "Em xem hết phim truyền hình của , ở nhà cũng giữ áp phích* của , Ừm... nếu em nhớ lầm thì bài hát hát trong buổi fanmeeting kỷ niệm một năm mắt."
*Áp phích: poster
Nghe , ánh mắt của trai áo trắng chuyển động.
Anh quen với việc vô hâm mộ đề cao, cũng quen với việc hạ thấp mặt đám tài phiệt, chỉ là ngờ trong một dịp như ngày hôm nay thể những lời chân thành như .
Jeffrey cầm cây đàn lên, đến mặt Hạ Hạ, mỉm với cô: "Cảm ơn em trở thành fan của ."
Anh để lộ hàm răng trắng sáng trông dịu dàng như thiên thần. Hạ Hạ sửng sốt một lát, đó dậy vươn tay về phía : "Cái đó... Chúc buổi hòa nhạc cuối tháng thành công . Em nhất định sẽ xem."
Chàng trai trẻ bàn tay nhỏ nắm lấy: "Được."
Thấy cô vẫn đang mặc đồng phục cấp hai, Jeffrey thêm: "Anh cũng chúc em học tập thành công, đỗ trường đại học mà em mong . "
Những lời chắc chắn chạm trúng trái tim của Hạ Hạ, đây cũng chính là điều cô đạt nhất lúc , mà lời chúc như còn đến từ miệng của nổi tiếng cô yêu thích nhất, như càng sức nặng.
Cô cảm động, trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn: "Được!"
Nhìn thấy Hạ Hạ những mà còn cảm động hạnh phúc, Phổ Lâm một bên càng cảm thấy thấy hy vọng hơn, đây cũng là thời điểm nhất để chuyện, nháy mắt với vợ , hiểu ý tới: "Jeffrey còn một lịch trình khác nên chắc rời , tiễn ."
Chàng trai gật đầu, cầm cây đàn lên, cuối cùng mỉm với Hạ Hạ:"Tạm biệt."
Hạ Hạ đó cho đến khi cánh cửa đóng hẳn mới xuống. Cảm giác... giống như một giấc mơ, chút thực.
Chuyện nếu cô cho Lai Á , Lai Á nhất định sẽ tin, nghĩ đến bộ dáng la hét của cô , Hạ Hạ khỏi bật .
"Chu Hạ Hạ." Người đàn ông vẫn luôn im lặng gọi cô, cô gái nghiêng đầu, nụ mặt vẫn tắt.
Chu Dần Khôn chằm chằm cô: "Có vui ?"
Không vì , Hạ Hạ cảm thấy hôm nay tâm tình của đặc biệt , khác hẳn tối qua. Cô điều gì k*ch th*ch đến , nhưng khi xem màn trình diễn pháo hoa hoành tráng tối nay, còn gặp Jeffrey, nhận câu chúc của chính , tâm trạng vốn đang của Hạ Hạ dễ chịu hơn nhiều.
Cô gật đầu thành thật.
Chu Dần Khôn lạnh, hiểu trong đầu cô bé học sinh cấp hai đang nghĩ gì, đưa tiền đưa thẻ thì sẽ vui, nhưng một trai hát một câu vô cùng vui vẻ, thật vô vị.
Có điều, vẫn hơn là luôn ủ rũ cúi đầu tinh thần.
"Anh Chu, ..." Phổ Lâm bắt đầu thấy Tiền Nhuận đặt ly rượu xuống, dậy chỉnh quần áo: "Ừm, xin . Mọi trò chuyện , nghỉ ngơi ."
"Được." Phổ Lâm tiên mời uống rượu, nghĩ chắc sẽ đợi cho đến khi Tiền Nhuận . Dù thì Tiền Nhuận cùng Chu Dần Khôn đều là quen cũ, chắc chắn sẽ hiệu quả hơn nếu ở đây giúp đỡ.
Nghĩ , Chu Dần Khôn. Người đàn ông vẫn đang chằm chằm cô gái bên cạnh đang gì.
Chu Dần Khôn , khóe miệng còn hạ xuống. Chàng trai xinh mất dấu vết nhưng cô vẫn còn đang mỉm .
Dù là pháo hoa nổi tiếng, hôm nay đều đưa cô đến đây là vì làm cô vui.
... đàn ông Hạ Hạ, ánh mắt ngày càng u ám. Cô quá hạnh phúc.