Đỉnh Cấp Tên Côn Đồ (Chu Dần Khôn-Chu Hạ Hạ) - Chương 113: Công việc
Cập nhật lúc: 2025-11-22 13:15:43
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Dần Khôn trở về, trực tiếp đến thư phòng của Hà Ngọc Long, lúc đến nơi, Ngụy Diên ở đó.
Hà Ngọc Long thấy miếng băng gạc cổ Chu Dần Khôn: "Bị ?"
"Không quen lái xe phía bên , quẹt xe đường nên xây xát một chút ạ."
"Cô bé ?" Hà Ngọc Long chỉ chỗ cạnh Ngụy Diên: "Ngồi xuống ."
"Con bé , bây giờ đang vui vẻ ăn ."
Hà Ngọc Long gật đầu: "Ông kêu cháu là vì ông chuyện . Cuối cùng, A Khôn là giải quyết vấn đề trường đua ngựa, nhưng A Diên cũng bận rộn suốt một tháng, nó cũng cố gắng hết sức, mặc dù kết quả quan trọng, nhưng những trong xã đoàn đều ai đóng góp bao nhiêu."
Ông hai thanh niên mặt: "Vì , giữa các thành viên trong gia đình, đừng vì chút công lao mà xung đột nội bộ, hai đứa hiểu ý ông mà, ?"
Chu Dần Khôn mỉm : "Cháu hiểu, ông ngoại."
"Được , thấy lời của cháu ông cũng yên tâm, ông A Diên là thận trọng, xốc nổi. Nếu hai đứa bất mãn gì thì hôm nay rõ ở đây, dù ai đúng ai sai, cũng bỏ qua cho . Về hòa hợp với , cùng làm việc cho xã đoàn."
"Về việc chỗ trong xã đoàn." Hà Ngọc Long : "Trong quá khứ, vì mục đích an , các xã đoàn lớn tiền lệ chung một vị trí. A Khôn là cháu trai của ông, mà A Diên là ông nó lớn lên, giao xã đoàn tay nó, ông cũng gì lo lắng. Điều kiện tiên quyết là tuân theo các quy tắc."
Ngụy Diên gật đầu: "Ông yên tâm ạ."
"Vậy thì bắt tay công việc chính. Một lô hàng lậu sáng nay đến bến tàu, A Diên sắp xếp chuyện . Khôn, cháu xem một chút, tập làm quen, vì cháu sẽ giúp đỡ xã đoàn cho nên chỉ cần về hoạt động kinh doanh của xã đoàn mà còn cần bắt đầu tiếp xúc dần dần với nó."
"Vâng, Ông ngoại." Chu Dần Khôn đầu Ngụy Diên: "Anh Diên, thì cho thêm ít chỉ bảo ."
Ngụy Diên thấy đôi mắt đen láy đó, dừng hai giây, bình tĩnh : "Cũng đến mức chỉ bảo."
Chu Dần Khôn mỉm gì.
"Vậy chuẩn . Khôn, Khôn ở đây mấy phút, ông một chuyện hỏi cháu."
Ngụy Diên xong liền dậy, mở cửa ngoài. Vừa bước , thấy một giọng nữ dễ từ phía nhà ăn truyền đến: "Cảm ơn, món nào cũng ngon ạ, bác vất vả , cháu về phòng ."
Ngoài giúp việc Philippines, trong biệt thự của Hà Ngọc Long bao giờ phụ nữ nào khác, giọng vẻ trẻ con, nhẹ nhàng lịch sự, Ngụy Diên sang, thấy đó khỏi cửa hông nhà ăn, lẽ đang về phía phòng dành cho khách.
Đó hẳn là cô bé mà ông Hà nhắc tới. Có vẻ như là Chu Dần Khôn mang đến.
Anh ở lâu. Hai chiếc xe đậu bên ngoài biệt thự, thấy Ngụy Diên , bảy tám đang đợi bên ngoài lập tức gọi "Anh Diên", câu tiếp theo là: "A Bưu đang hấp hối trong bệnh viện!"
Ngụy Diên đột nhiên cau mày: "Cậu cái gì?"
Người đàn ông bước xuống chiếc xe công vụ màu đen tên là Sấu Văn, nhanh chóng kể bộ câu chuyện.
"Chu Dần Khôn đem theo vệ sĩ, bên cạnh chỉ một cô gái mười lăm, mười sáu tuổi, nếu c.h.ế.t trong đường hầm thì đó là một vụ t.a.i n.ạ.n xe cộ, sẽ ai chuyện gì xảy . ai thằng ch.ó đó thật sự đơn giản, cả ba chiếc xe của chúng đều một quăng ."
"A Bưu c.h.é.m , ngờ kéo , cuối cùng thì hất văng ngoài, bây giờ đang thương nặng. Ngay cả bác sĩ cũng tình hình mấy khả quan, vẫn bất tỉnh giường bệnh, bọn em nhận tin Chu Dần Khôn nhà ông Hà, em sợ tố cáo trả thù nên trực tiếp chạy từ bệnh viện đến."
Càng , sắc mặt Ngụy Diên càng .
Thấy an , Sấu Văn chút kinh ngạc, ngập ngừng hỏi: "Anh Diên, với ông Hà chuyện hôm nay ?"
Chu Dần Khôn thế mà gì.
Chẳng trách khi bắt gặp ánh mắt của , trong mắt tràn đầy vẻ thích thú. Vậy thì vết thương cổ Chu Dần Khôn chắc chắn do quen lái xe bên gây .
Vấn đề là... tại giấu giếm? Hắn nhận ai truy đuổi ? Nếu nhận thì cũng vẫn nên với ông Hà. Chỉ cần , Ông Hà nhất định sẽ chuyện gì đang xảy .
Chu Dần Khôn cố tình chọn cách giấu .
Thấy vẻ mặt đối diện trầm xuống, Sấu Văn những em khác, cúi đầu : "Thật xin , Diên, đó là ý tưởng của em, việc suôn sẻ dẫn đến làm tổn thương A Bưu."
"Cậu với A Bưu bây giờ thể leo lên đầu làm lão đại đấy." Ngụy Diên đến gần: "Tôi bảo để yên cơ mà?"
"Anh Diên, xin !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/dinh-cap-ten-con-do-chu-dan-khon-chu-ha-ha-qogy/chuong-113-cong-viec.html.]
Ngụy Diên gì, đẩy Sấu Văn , lên xe lái đến bệnh viện. Hắn dẫn đầu, những khác lập tức lên xe theo.
Trong phòng.
Hà Ngọc Long trải giấy chuẩn . Chu Dần Khôn dậy, mài mực cho ông, đổ nước nghiên mực, nhưng đổ nhiều nước quá.
Hà Ngọc Long liếc một cái: "Ngồi xuống , dậy cũng giúp gì ."
"Lâu làm." Chu Dần Khôn : "Mẹ cháu cũng thể thư pháp, cháu mài mực cho trong khi bà ."
"Cháu ngoan như ?"
"Tại chứ, bà bảo cháu về báo hiếu với ông ngoại, cháu cũng về ." Chu Dần Khôn ông làm việc.
"Ông khi cháu đến Hồng Kông, tiền gửi cho các cổ đông và các chú ." Hà Ngọc Long cầm bút lên: "Tiền là thứ , nhưng dựa nó để thu phục lòng thì cũng dễ dàng ."
"Không dễ bởi vì đủ nhiều." Chu Dần Khôn dựa ghế: "Mấy ai đời thích tiền chứ."
" ngược , nếu đưa cho bọn họ đủ nhiều. Sự hài lòng với cháu tại cuộc họp đại hội cổ đông hai ngày , những bây giờ còn, mà còn giải thích nguyên nhân, thái độ của họ cũng thể hiểu ."
Chu Dần Khôn đối với điều cũng gì ngạc nhiên.
"Cháu đến đưa cho họ một mẻ đá quý, hai ngày , đưa một lượng lớn tiền mặt." Hà Ngọc Long nhướng mày : "Khôn, dù việc kinh doanh đá quý lãi bao nhiêu chăng nữa, cũng thể chịu cách tiêu xài phung phí như . Ở đây ngoài, ông hỏi cháu, tiền đó sạch sẽ ?"
Chu Dần Khôn nhướng mày: "Ông ngoại, ông ý gì?"
"Chỉ một ít doanh nghiệp thể kiếm nhiều tiền một cách nhanh chóng, nhưng đá quý chắc chắn là lựa chọn phù hợp, tình cờ cháu thứ thể sinh lời lớn hơn trong tay, cho nên tiền đó liên quan gì đến thứ đó ??"
"Không ." Chu Dần Khôn trả lời dứt khoát.
Bàn tay đang của Hà Ngọc Long dừng : "Thật ?"
"Đương nhiên." Chu Dần Khôn mỉm : "Lần cháu đồng ý với ông ? Sao ông tin tưởng cháu thế?"
"Không thì ." Hà Ngọc Long cúi đầu : "Cháu nên lời , nếu bà còn ở đây, bà cũng sẽ cho cháu đụng t.h.u.ố.c phiện. Cháu , đương nhiên là ông tin tưởng cháu."
"Ông ngoại, ông yên tâm." Chu Dần Khôn Hà Ngọc Long chữ "Hòa" giấy, cúi đầu lạnh.
*
Hiện tại là 6 giờ sáng, trời vẫn sáng hẳn.
Trong phòng khách biệt thự Hà Ngọc Long nhiều đang , Hồng Bác Thành cũng chạy tới: "Có chuyện gì ?"
Ngụy Diên khi điện thoại trở về, câu hỏi của Hồng Bác Thành, liền tới mặt Hà Ngọc Long : "Ông Hà, tin tức là tố cáo, dẫn đến hàng hóa tịch thu."
"Sao thể?" Hồng Bác Thành chỉ những đang trong phòng khách: "Chỉ một ít về lô hàng , làm thể dùng hình thức báo cáo khiến hải quan trực tiếp đến bến tàu thu hàng?"
"Bác Hồng." Người là Sấu Văn.
Ngụy Diên lập tức sang.
Sấu Văn gặp ánh mắt cảnh cáo, mím môi, nhưng vẫn : "Chúng vẫn luôn chịu trách nhiệm về lô hàng lậu cùng với Diên. Nhiều năm như hầu như xảy sai lầm lớn nào, nhưng hôm qua—"
Hắn nửa câu thì Hà Ngọc Long.
"Có gì thì cứ thẳng."
"Hôm qua, ông Hà bảo Chu Dần Khôn theo đến bến tàu. Lúc đó A Bưu thương nhập viện, vết thương nặng, chúng đều vội vã chạy từ bến tàu đến bệnh viện. Anh Diên cho thông báo thời gian và địa điểm cho Chu Dần Khôn, để thẳng từ biệt thự đến bến tàu. Ngoài , ai khác về việc lấy hàng sáng sớm nay."
" khi chúng đến thì muộn . Hơn nữa, chúng cũng thấy Chu Dần Khôn ở hiện trường."
Nói đến đây, ý tứ rõ ràng.
Hồng Bác Thành tiên Hà Ngọc Long, thấy ông gì, Hồng Bác Thành : "Ý của là nghi ngờ A Khôn báo cáo vụ buôn lậu?"