Đi Xem Mắt Tôi Phát Hiện Có Thai Với Sếp Cũ - Mạnh Thanh Ninh, Phó Nam Tiêu - Chương 125: Em cũng muốn làm phu nhân Tổng Giám đốc?

Cập nhật lúc: 2025-11-12 17:05:45
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Chiêu dù sốc đến mấy, cũng phân biệt nặng nhẹ.

Liễu Mi là như thế nào, bé trong lòng rõ nhất.

Cậu vội vàng đồng ý: “Em sẽ ! Chỉ cần chị nghĩ thông suốt là !”

Mạnh Thanh Ninh câu , trong lòng sự ấm áp lâu .

khuôn mặt non nớt nhưng kiên định của Liễu Chiêu, thở dài một .

Mặc dù cô , cũng thể để Liễu Chiêu ở đây, chi bằng nhân cơ hội hỏi ý bé.

Mạnh Thanh Ninh cố gắng giọng nhẹ nhàng:

“Tiểu Chiêu, em đổi sang một nơi khác sống ?”

Liễu Chiêu gần như cần suy nghĩ trả lời: “Chỉ cần ở bên chị, em cũng !”

Có câu , Mạnh Thanh Ninh trong lòng nhẹ nhõm hơn nhiều.

bày tỏ với Liễu Chiêu thế nào, chỉ thể ôm chặt bé.

“Tiểu Chiêu, cảm ơn em.”

Đã cho chị sức mạnh lúc chị tuyệt vọng nhất.

Mạnh Thanh Ninh thầm hạ quyết tâm.

Bất kể thế nào, cô cũng đưa những cuối cùng với rời , để họ cuộc sống !

Ngày hôm .

Mạnh Thanh Ninh vẫn làm bình thường, Phó Nam Tiêu cả ngày thấy .

Cô cũng để tâm, đang pha cà phê trong phòng nước và trò chuyện bâng quơ với Tiêu Nhiễm Nhiễm.

Tiêu Nhiễm Nhiễm đương nhiên cũng chuyện tối qua Phó Nam Tiêu đưa Mạnh Thanh Ninh về nhà, nhưng cô dám hỏi quá rõ ràng nữa, chỉ thể ngầm dò hỏi.

“Chị Ninh, hôm nay tan làm chị vẫn đưa về ?”

Mạnh Thanh Ninh đương nhiên ’ trong lời cô là ai, đang định trả lời.

Bỗng nhiên, điện thoại trong túi cô rung lên.

Mạnh Thanh Ninh lấy xem, thấy là tin nhắn của Giang Hàng gửi đến.

“Thanh Ninh, hôm nay tan làm em thời gian ? Anh tìm thấy một nhà hàng khá , mời em cùng.”

Thấy tin nhắn , Mạnh Thanh Ninh mím môi.

Nghĩ đến tối nay Phó Nam Tiêu lẽ chặn cô ở lầu công ty, cô chi bằng chuồn sớm.

Ít nhất Giang Hàng sẽ ép buộc cô, khiến cô khó xử.

Mạnh Thanh Ninh suy nghĩ một chút, cuối cùng gõ mấy chữ hộp thoại: “Được, tan làm gặp.”

Trả lời Giang Hàng xong, Mạnh Thanh Ninh mới ngẩng đầu Tiêu Nhiễm Nhiễm.

“Chiều nay chị việc ngoài, tan làm cùng em , em ở công ty nhớ làm công việc.”

Tiêu Nhiễm Nhiễm cũng thất vọng ‘ồ’ một tiếng.

vẫn gì, vui vẻ theo Mạnh Thanh Ninh ngoài.

Năm giờ chiều.

Còn một tiếng nữa mới tan làm, Mạnh Thanh Ninh lấy cớ ngoài để xách túi rời khỏi công ty.

Bộ phận hành chính quen, cũng ngăn cản.

Xuống đến lầu, Mạnh Thanh Ninh thoáng thấy chiếc xe bảo mẫu quen thuộc của Giang Hàng.

Cô cúi đầu tới, nhanh vệ sĩ và quản lý che chắn cho cô.

Quản lý còn chào cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/di-xem-mat-toi-phat-hien-co-thai-voi-sep-cu-manh-thanh-ninh-pho-nam-tieu/chuong-125-em-cung-muon-lam-phu-nhan-tong-giam-doc.html.]

“Cô Mạnh.”

Mạnh Thanh Ninh cũng đáp .

Không thể cảm thán, những bên cạnh Giang Hàng ai cũng lịch sự.

Cô bước lên xe bảo mẫu, thấy Giang Hàng đang một ở hàng ghế rộng rãi.

Thấy cô, ánh mắt sáng lên.

Anh đưa một túi quà cho Mạnh Thanh Ninh: “Anh cứ nghĩ em sẽ đồng ý lời mời của … Đồ trong tặng bác gái, phiền em mang về hộ .”

Mạnh Thanh Ninh logo trang sức túi, rẻ.

vội từ chối, chỉ : “Đi thôi.”

Giang Hàng cũng gật đầu.

Xe chạy êm ái về phía , nhanh trung tâm thành phố, hướng tới một con đường rõ tên.

Không bao lâu, xe mới dừng định một khách sạn nhà hàng Tây ẩn .

Giang Hàng dẫn Mạnh Thanh Ninh xuống xe, giải thích với cô: “Vì công việc, nên những nơi hoạt động riêng tư thể quá lộ liễu, nhưng nhà hàng đặc biệt , em thử sẽ .”

Nói , nhấn thang máy lên tầng 68.

Khi đến nơi.

Mạnh Thanh Ninh từng cùng Phó Nam Tiêu đến nhiều nơi sang trọng, nhưng vẫn cảnh tượng mắt làm cho kinh ngạc.

Nhà hàng Tây là bàn lẻ, quy mô lớn, nhưng một bức tường kính sát đất.

Lúc đang là thời khắc giao thoa giữa ngày và đêm, mây cuồn cuộn với ánh nắng tàn dư, giống như một đại dương vàng.

Mạnh Thanh Ninh đồng tình với lời Giang Hàng: “Rất .”

Giang Hàng , chu đáo kéo ghế cho cô.

“Nhà hàng là của , em cũng là vị khách đầu tiên, đưa tới.”

Nghe câu , Mạnh Thanh Ninh nhịn ngước mắt lên.

Nhìn khuôn mặt thâm tình của Giang Hàng, cô hỏi: “Vậy hôm nay Ảnh đế Giang mời ngoài, là gì?”

Giang Hàng sớm đoán cô sẽ hỏi , cũng giả vờ nữa.

Anh Mạnh Thanh Ninh, từng chữ từng câu mở lời: “Anh khuyên em sớm rời xa Phó Nam Tiêu, m.á.u lạnh vô tình đến mức nào chúng đều rõ, vì lợi ích mà ngay cả cũng dám hãm hại, chú của tống tù, đến nay vẫn .”

“Thanh Ninh, em theo sẽ kết cục .”

Nghe , tim Mạnh Thanh Ninh bỗng hẫng một nhịp.

Cô đương nhiên Phó Nam Tiêu m.á.u lạnh, nhưng mỗi thấy, vẫn khỏi kinh ngạc.

Cô nhẹ nhàng hỏi Giang Hàng: “Vậy ý Giang là…”

Lời dứt, giọng Giang Hàng vang lên.

“Thanh Ninh, bận tâm quá khứ của em, chúng kết hôn .”

Anh Mạnh Thanh Ninh nghiêm túc: “Ít nhất gia đình đều thích em, ở bên , em sẽ tổn thương và lừa dối, cũng thể cho em một mối quan hệ công khai minh bạch.”

Mỗi chữ, đều như gõ trái tim Mạnh Thanh Ninh.

Quả nhiên, Giang Hàng thể thỏa mãn khao khát của cô về tình yêu.

Tiếc là sai , thứ đều sai.

Mạnh Thanh Ninh rũ mắt xuống, do dự mãi, cuối cùng vẫn mở lời: “Tôi đồng ý với , nhưng cũng thể lừa dối .”

Giang Hàng khẽ nhíu mày, trong lòng dâng lên một dự cảm lành.

Quả nhiên, giây tiếp theo, Mạnh Thanh Ninh nghiêm túc .

“Ảnh đế Giang, nếu nhất định ở bên , cũng chỉ thể kết hôn giả với , vì thai.”

________________________________________

Loading...