Đi Xem Mắt Tôi Phát Hiện Có Thai Với Sếp Cũ - Mạnh Thanh Ninh, Phó Nam Tiêu - Chương 113: Lỡ như tôi chết thì sao?

Cập nhật lúc: 2025-11-12 17:05:33
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Mạnh Thanh Ninh dâng lên một cảm giác bất an, một luồng khí lạnh lan tỏa từ xương cốt.

Đã muộn thế , còn ai trong hành lang bệnh viện?

Cô hoảng hốt ngẩng đầu, thấy Phó Nam Tiêu đang ở cuối hành lang, lặng lẽ cô và Giang Hằng!

Mạnh Thanh Ninh cứng đờ tại chỗ ngay lập tức.

Phó Nam Tiêu nên ở bên Tô Tần , đến?!

Mà sắc mặt Phó Nam Tiêu âm trầm đến cực điểm.

Bộ vest vốn luôn chỉnh tề của lỏng lẻo, vài sợi tóc cũng rủ xuống trán.

Biết Mạnh Thanh Ninh xảy chuyện, vội vã chạy đến.

Kết quả đến bệnh viện xem, cô những , mà còn đang lôi kéo với đàn ông khác.

“Lại đây!”

Phó Nam Tiêu khẽ gầm lên một tiếng.

Sự sợ hãi của Mạnh Thanh Ninh đối với khắc sâu xương tủy, nhất thời kịp phản ứng.

Giây tiếp theo, đàn ông sải bước đến mặt cô và Giang Hằng.

Phó Nam Tiêu kéo Mạnh Thanh Ninh lưng , ném chiếc áo khoác vai cô trả cho Giang Hằng.

“Thật trùng hợp, Giang ảnh đế cũng ở đây.”

Giang Hằng ôm chiếc áo khoác, nhíu mày.

Anh thẳng mắt Phó Nam Tiêu: “Phó tổng đến?”

Phó Nam Tiêu lạnh một tiếng: “Tôi đến đón thư ký của về nhà, vấn đề gì ?”

Trong lúc chuyện, bầu khí đầy mùi thuốc súng.

Cổ tay Mạnh Thanh Ninh Phó Nam Tiêu nắm chặt đến đau điếng, đang định giãy giụa, thì thấy Giang Hằng thẳng thắn mở lời.

“Có ở đây, Thanh Ninh cần đưa về!”

“Sao cơ?” Phó Nam Tiêu liếc , “Vậy thì tối nay, thư ký của thương vì ai?”

“Anh…!” Giang Hằng nhất thời tức giận.

Mà Phó Nam Tiêu cũng cho cơ hội phản kích.

“Nếu , thư ký của tối nay sẽ bất cứ chuyện gì, hai các cũng hợp ở bên .”

Tâm tư của Giang Hằng vạch trần, càng thêm tức giận.

“Anh dựa cái gì mà như ?!”

“Chỉ dựa việc Giang ảnh đế quá nhiều fan hâm mộ vô lý như tối nay.” Phó Nam Tiêu nhẹ nhàng đáp trả.

“Tôi đề nghị Giang ảnh đế vẫn nên lau sạch m.ô.n.g , khi nào đủ điều kiện hãy ngoài chuyện yêu đương!”

Lời dứt, giữa Phó Nam Tiêu và Giang Hằng là sự căng thẳng tột độ.

Mạnh Thanh Ninh thực sự chịu nổi, lên tiếng ngăn cản.

”Giang , Phó tổng ý đó, đừng để trong lòng.”

Nghe Mạnh Thanh Ninh bênh vực Phó Nam Tiêu, hai đàn ông mặt, một đắc ý như chiến thắng, một lo lắng.

Giang Hằng nhịn gọi: “Thanh Ninh…”

Mà Phó Nam Tiêu cho họ cơ hội chuyện, kéo Mạnh Thanh Ninh rời .

Giang Hằng bóng lưng họ rời , vẻ mặt tràn đầy tức giận.

Trong xe.

Tấm ngăn giữa tài xế và ghế hạ xuống, tạo thành một gian yên tĩnh và riêng tư.

Mạnh Thanh Ninh Phó Nam Tiêu ném chiếc ghế mềm phía , cẩn thận đè trúng vết thương, phát một tiếng kêu đau nhỏ.

Chưa kịp dậy, cơ thể cô nhẹ bẫng.

Trước mắt cuồng, khi lấy tinh thần, Mạnh Thanh Ninh Phó Nam Tiêu ôm đùi .

Hai đối diện , bàn tay to lớn của đàn ông ấn eo mềm mại của cô.

“Em hứa với , sẽ gặp đàn ông khác nữa.”

Mạnh Thanh Ninh chỉ cảm thấy bàn tay đặt lưng cô nóng bỏng.

tâm trạng dỗ dành Phó Nam Tiêu, theo bản năng cựa quậy.

“Tôi và Giang chỉ là bạn…”

“Là do nhóm phóng viên đó làm việc chừng mực, nhưng cũng ngờ sự việc phát triển nghiêm trọng đến mức , hôm nay thương ở ? Cho xem.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/di-xem-mat-toi-phat-hien-co-thai-voi-sep-cu-manh-thanh-ninh-pho-nam-tieu/chuong-113-lo-nhu-toi-chet-thi-sao.html.]

“Anh cũng ngờ?” Mạnh Thanh Ninh nhạy bén nhận lỗ hổng trong lời của .

Khoảnh khắc , lời Phó Nam Tiêu theo bản năng bắt đầu trùng khớp với suy đoán hôm nay của cô.

Trong trường hợp nào, sẽ ngờ?

Khi làm một chuyện, nhưng kết quả vượt ngoài mục tiêu dự kiến.

Ánh mắt Mạnh Thanh Ninh Phó Nam Tiêu dần dần lạnh .

Cô trầm mặt, suy đoán của .

“Nhóm phóng viên tối nay là sắp xếp, đúng ?”

Ánh mắt Phó Nam Tiêu sắc lạnh, trả lời.

Mà Mạnh Thanh Ninh vẫn tiếp tục : “Là cố tình tung tin để các phóng viên Giang Hằng và ở bên , họ nghĩ tin tức lớn nên mới đến bao vây chúng .”

“Chỉ là cũng ngờ fan của Giang Hằng cũng kích động, hơn nữa còn điên cuồng đến .”

Nói đến đây, Mạnh Thanh Ninh mỉa mai một tiếng.

“Thật nên hiểu từ sớm, trong đám phóng viên đó, mấy mấy phút còn đang phỏng vấn và Tô Tần!”

Tim Mạnh Thanh Ninh như một lỗ thủng, gió lạnh thổi qua vù vù.

Cô thất vọng và đau buồn Phó Nam Tiêu, giống như một con mèo vải tổn thương và bỏ rơi.

Thật uổng công đây cô còn nghĩ Phó Nam Tiêu tàn nhẫn đến .

Hoá tất cả, là cô đa tình.

Bầu khí trong xe đột nhiên lạnh .

Hàm Phó Nam Tiêu căng cứng, nửa khuôn mặt ẩn trong bóng tối, khiến thể rõ vẻ mặt trong đôi mắt sâu thẳm của .

Một lúc lâu , mới buộc một câu: “Là em bội ước .”

Phó tổng thấy việc ép đồng ý yêu cầu của , bản vô lý ?” Mạnh Thanh Ninh hề yếu thế phản bác .

“Anh và hôn thê của làm lành còn giữ bên cạnh, Phó tổng đúng là cả đôi…”

“Mạnh Thanh Ninh!”

Phó Nam Tiêu khẽ gầm lên một tiếng, ánh mắt phức tạp phụ nữ mặt.

Mà Mạnh Thanh Ninh tối nay căn bản sợ .

Thậm chí thấy dáng vẻ của Phó Nam Tiêu, trong lòng cô còn thấy chút buồn .

Cô khẽ hỏi một câu, giọng vô cùng nhẹ nhàng.

“Phó tổng nghĩ đến nhát d.a.o tối nay nếu đ.â.m trúng , c.h.ế.t thì ?”

Câu nghi ngờ gì kết quả tồi tệ nhất.

Phó Nam Tiêu hiển nhiên cũng nghĩ đến kết quả , thở rõ ràng nghẹn .

nhanh, dứt khoát : “Không thể nào, sẽ để em chết!”

Mạnh Thanh Ninh lạnh một tiếng: “Anh để chết, cũng để sống .”

Câu buông xuống, cả khoang xe đều im lặng.

Phó Nam Tiêu chằm chằm Mạnh Thanh Ninh mặt, càng ngày càng cảm thấy thể hiểu phụ nữ .

Rõ ràng mấy ngày nay thuận theo cô, chiều chuộng cô.

càng ngày càng rời xa , thậm chí còn dám tuỳ tiện cãi .

Mà Mạnh Thanh Ninh cũng hề tỏ yếu thế , ánh mắt hề né tránh nửa phần.

Sự chiếm hữu của Phó Nam Tiêu đối với cô bây giờ đạt đến mức đáng sợ, cô cũng tiếp tục dây dưa với nữa.

chuyện hôm nay càng khiến cô xác định rõ, cô trốn.

Chỉ rời xa Phó Nam Tiêu, cuộc đời cô mới thể trở quỹ đạo, cô mới thể thực sự bắt đầu cuộc sống mới của .

Và kiểu tình cảm bệnh hoạn , Mạnh Thanh Ninh cần nữa!

Không khí dường như cũng ngưng đọng .

Sự đối đầu kéo dài, sự kiên nhẫn của Phó Nam Tiêu cạn kiệt.

“Xuống xe!”

Anh lạnh lùng quát một tiếng, chiếc xe lập tức dừng lầu nhà Mạnh Thanh Ninh.

“Vâng, Phó tổng tạm biệt!”

Mạnh Thanh Ninh cũng kiêu ngạo cũng tự ti, dậy xuống xe.

Đêm khuya, khu chung cư vô cùng yên tĩnh, ngay cả tiếng chó sủa cũng .

Mạnh Thanh Ninh cố nén sự mệt mỏi của cơ thể và sự đau nhói của vết thương, giận dữ lên lầu, hề đầu một nào.

________________________________________

Loading...