Đêm Tân Hôn, Ông Trùm Tàn Tật Đã Đứng Dậy - Đường Luyến & Vân Thâm - Chương 170: Đường Luyến, Em Không Phải Là Thích Anh...

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:19:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Thâm Tống Yến với vẻ nghi ngờ: "Tại nghĩ là tớ thích Đường Luyến?"

Tống Yến hỏi vặn : "Nếu thích cô , thì lo lắng cho cô thế làm gì?" Nói xong, nhớ lời của Tăng Tử Minh, khuyên bảo: "Nếu thích cô thì hãy nhanh nhanh cho Đường Luyến chuyện què , chẳng lẽ định giấu mãi cả đời ?"

Vân Thâm câu xong thì đau hết cả đầu, Tăng Tử Minh cũng nhắc nhiều , đến phát chán cả . Anh day trán: "Cậu thật sự nghĩ rằng bây giờ là thời điểm nhất để cho Đường Luyến ?"

Tống Yến hiểu nổi suy nghĩ của Vân Thâm, trong mắt , tình cảm của cặp đôi vợ chồng , nếu Vân Thâm cứ tiếp tục giấu giếm thì vô lý.

"Vậy nghĩ khi nào là thời điểm nhất?" Tống Yến tò mò hỏi.

Vân Thâm suy nghĩ một lúc nhưng nghĩ , trong mắt , vẫn còn nhiều chuyện rõ ràng, xung quanh nhiều nguy hiểm. Nếu như cho Đường Luyến giả vờ tàn tật, nghĩa là kéo Đường Luyến nguy hiểm, vẫn ích kỷ đến mức đó.

Nghĩ đến cuối cùng, Vân Thâm đẩy Tống Yến khỏi xe: "Cậu tự bắt xe về nhà ."

Tống Yến bên lề đường, bốn mắt với Vân Thâm: "Cậu gặp Đường Luyến thì tớ thể theo ?"

Vân Thâm khó hiểu: "Cậu theo để làm gì?"

Tống Yến tức đến bật , xem nào đó dỗ dành vợ vui như thế nào thôi mà cũng ?

Vân Thâm dùng hành động thực tế để dập tắt ý định của Tống Yến, chỉ huy tài xế phóng , để khói xe cho Tống Yến.

Đến Đoàn nhạc, bảo vệ Vân Thâm là nhà của thành viên nhóm nên cho dễ dàng. Vân Thâm cũng đến Đoàn nhạc vài , tìm vài nơi mà nghĩ Đường Luyến thể đang ở, nhưng kết quả là đều thấy cô, cuối cùng thấy Đường Luyến ở góc vườn trong Đoàn nhạc.

Đường Luyến ghế gỗ, cầm điện thoại chăm chú xem, bên cạnh đến mà cô cũng phát hiện . Đường Luyến xem một lúc thì nhận bên cạnh, bấy giờ mới giật ngẩng đầu lên, thấy đến là Vân Thâm, cô thở phào nhẹ nhõm: "Anh làm em sợ c.h.ế.t khiếp."

"Lại bắt nạt em ?" Vân Thâm hỏi thẳng, dài dòng lôi thôi với Đường Luyến.

"Làm gì ai... mà cũng tính là bắt nạt ." Đường Luyến né tránh ánh mắt của Vân Thâm, hề tự tin: "Trưởng đoàn em rút khỏi cuộc bầu chọn cho suất chính, nhường chỗ cho của ông ."

"Này mà còn là bắt nạt ?" Vân Thâm hỏi ngược .

Đường Luyến nghĩ một lúc, : "Em chấp nhận điều kiện của Trưởng đoàn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/dem-tan-hon-ong-trum-tan-tat-da-dung-day-duong-luyen-van-tham/chuong-170-duong-luyen-em-khong-phai-la-thich-anh.html.]

Vân Thâm thưởng cho Đường Luyến một cú cốc đầu, giọng điệu bất lực : "Em chấp nhận, ông sẽ dùng quyền lực lớn hơn nữa để áp bức em. Em rõ ràng là của , học cách dùng thế lực của để phản pháo ?"

Đường Luyến xoa trán, chút ngượng ngùng, cô cũng lời của Vân Thâm tác dụng trong giới âm nhạc . Cô ấm ức : "Cơ hội mà em khó khăn lắm mới giành , chắc chắn thể Trưởng đoàn vài câu mà từ bỏ, em tiếp tục kiên trì."

Vân Thâm hỏi: "Vậy em nhắn tin cho , hỏi đang làm gì, nhớ ."

Đường Luyến mấp máy môi, yếu ớt : "Lúc đó, em thực sự là đang nhớ ..."

Vân Thâm chăm chú Đường Luyến một lúc lâu, mặt cô dần dần ửng đỏ, lan dần đến tai. Anh hỏi: "Đường Luyến, em là thích đấy chứ?"

"Hả?" Đường Luyến trúng tim đen, hoảng sợ thôi. Cô ngờ Vân Thâm thẳng thắn như , cũng hối hận vì giấu kĩ tâm tư. Cô vội vàng giải thích: "Em chỉ đỏ mặt chút thôi, tính là thích nhỉ?"

Vân Thâm vẻ lúng túng của Đường Luyến, bỗng nhiên nảy ý trêu chọc, giơ ngón tay lên, vuốt ve gò má của Đường Luyến. Nhiệt độ cơ thể cô cao.

"Anh, đang làm gì ?" Đường Luyến ngượng ngùng thôi, nhưng vẫn giả vờ như chuyện gì. Cô hề nhận giọng đang run rẩy.

Vân Thâm khẽ, trong đôi mắt thêm vài phần thú vị: "Đường Luyến, còn thấy cả tiếng tim đập của em đấy, em thích đến ?"

Đường Luyến lời dọa sợ, vội vàng ôm lấy n.g.ự.c , cảm nhận nhịp tim nhanh dần, cô hổ đến mức nước mắt sắp trào . "Hôm nay đến đây làm gì, đến để bắt nạt em ?" Đường Luyến cắn môi .

Vân Thâm gật đầu: " ."

Đường Luyến lườm Vân Thâm một cái, hề khách khí mà véo mạnh đùi Vân Thâm: "Em! Không! Thích! Anh!"

Vân Thâm đau đớn, nhưng thể hiện , cố nhịn để cô véo. Kết quả là Đường Luyến chịu buông tay, thậm chí còn xoay một vòng.

Chết tiệt, cô gái thật sự coi què !

Vân Thâm bực bội ôm lấy vòng eo thon của Đường Luyến kéo lòng, đó hung hăng cắn lấy đôi môi của Đường Luyến.

Nào! Tổn thương lẫn !

________________________________________

Loading...