Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Vân Thâm nghiến răng, giọng mấy thiện ý: "Tất nhiên là xuống tìm cô ."
Đường Luyến sợ hãi dám một lời, cúi đầu như con rùa rụt cổ.
Quản gia tưởng họ đang thể hiện tình cảm, vui vẻ : " , Tam gia, nhà họ Bùi mang thiệp mời đến, Tam thiếu gia nhà họ cưới vợ, mời ngài và Phu nhân cùng ."
"Bùi Tam Lộc?" Vân Thâm hỏi.
"Vâng, chính là , lễ cưới diễn ngày mai."
Đường Luyến ngạc nhiên: "Sao gửi thiệp mời gấp ?"
Vân Thâm lạnh lùng : "Không gì lạ, Bùi Tam Lộc là công tử bột tiếng, chắc là làm bụng con gái nhà to nên mới vội vàng tổ chức đám cưới."
Quản gia hỏi: "Vậy ngày mai Tam gia ạ?"
"Thiệp mời gửi, tất nhiên ." Thấy quản gia lo lắng về mối quan hệ căng thẳng giữa hai nhà, Vân Thâm liếc Đường Luyến, "Tất nhiên chứ, nếu , làm để thấy một vợ thế nào?"
Đường Luyến bắt gặp ánh mắt của , má bỗng nóng bừng.
"Đi thôi," Vân Thâm nắm lấy tay cô.
"Chúng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/dem-tan-hon-ong-trum-tan-tat-da-dung-day-duong-luyen-van-tham/chuong-17-dam-noi-xau-van-tham-them-mot-cau-nua.html.]
"Ngày mai dự lễ cưới, em là vợ , xuất hiện thật nổi bật, nếu sẽ làm mất mặt ."
"Làm vợ Tam gia áp lực thật đấy."
"Sao, hối hận ?"
"Không," cô lắc đầu, "Em nghĩ thật may mắn khi làm vợ ."
Câu bất ngờ của cô khiến tim Vân Thâm lỡ một nhịp. Sao cô gái ngốc nghếch đến , lấy một kẻ què như mà cho là may mắn. Ánh sáng trong mắt lóe lên nhanh chóng lụi tàn. Anh thể kỳ vọng quá nhiều bất cứ ai.
Hai nhanh chóng đến trung tâm thương mại. Vân Thâm dẫn cô đến một cửa hàng thời trang cao cấp để chọn váy, đó đến cửa hàng trang sức.
Khi họ bước , một đàn ông tóc đầu đinh ôm một cô gái nóng bỏng cũng tới.
"Đợi , mua trang sức cho cùng chứ, Vân Thâm!"
Vân Thâm liếc kẻ tới, "Hóa là Bùi Chiêu. Cút ."
Bùi Chiêu ngờ Vân Thâm nể mặt chút nào. Cô gái quyến rũ bên cạnh nhíu mày: "Anh Bùi Chiêu, thằng què là ai ? Lắm mồm quá."
"Em bậy gì thế, là Vân Tam gia đấy!" Bùi Chiêu giả vờ .
"Vân Tam gia cái gì, què thì ở nhà , còn đây làm gì chứ."
Cuộc đối thoại của họ khiến khí trở nên ngột ngạt. Cảm nhận những ánh mắt dò xét đang dồn về phía Vân Thâm, Đường Luyến nhịn nữa, cô bước chắn mặt , mặt lạnh như băng: "Các còn dám Vân Thâm thêm một câu nữa thì cút ngay cho !"