"Không hổ là Vân tổng, vẫn sắc bén như , trúng tim đen."
"Chỉ khi Vân tổng ở đó, mới cảm thấy nổi da gà, lát nữa đến lượt trình bày báo cáo tổng kết , công nhận ."
"Đây chính là cảm giác khi làm việc trướng Vân tổng ? Khí thế mạnh thật, nếu là của chắc dám thả lỏng một giây."
Một vài lời bàn tán lọt tai Vân Hành Hải, vẫn giữ nụ thiện mặt, sang Vân Thâm, trêu ghẹo: "Hay là em về công ty ?"
Thử thăm dò ? Vân Thâm liếc Vân Hành Hải, sự ghen tị và cam lòng trong mắt giấu kỹ, nhưng nụ của thì quá gượng gạo. Xem , ở công ty, Vân Hành Hải vẫn thực sự làm cho tất cả tâm phục khẩu phục.
Vân Thâm lắc đầu từ chối: "Anh đấy, từ khi em què, thể lực em giảm sút nhiều, thể trở như xưa nữa."
"Vậy ." Vân Hành Hải đưa mắt xuống chân Vân Thâm, vẻ mặt trầm ngâm, thêm gì nữa, để tiếp theo lên trình bày báo cáo tổng kết.
Có mặt Vân Thâm ở đó, những phía đều nghiêm túc hơn nhiều với liệu, sợ bắt . Vân Hành Hải thể hiện sự bất mãn nào trong suốt cuộc họp. Kết thúc, tươi tiễn Vân Thâm rời , nhưng khi trở văn phòng thì cảm xúc còn kìm nén nữa.
"Một lũ vô dụng! Đều là rác rưởi vô dụng!" Anh , đám vẫn kính trọng và phục Vân Thâm, so với , họ thà lời Vân Thâm còn hơn! Đây là dấu hiệu chút nào. Nếu để Vân lão gia , ông sẽ nghĩ thế nào? Cho rằng còn bằng một kẻ tàn phế? Vậy thì còn tư cách cạnh tranh cái gì nữa!
Việc mời Vân Thâm dự thính cuộc họp, vốn là để cho thấy tình cảnh thảm hại của Vân Thâm, để họ hiểu rằng Vân Hành Hải mới là nắm quyền tương lai. Thế nhưng những đạt mục đích, mà còn khiến nhận bản của công ty tâm phục. Điều khiến khó chịu đến mức chết!
"Vân Thâm, năm đó mày c.h.ế.t luôn trong vụ tai nạn xe chứ!" Khuôn mặt Vân Hành Hải vặn vẹo, trong lòng chất chứa hận thù đến cực điểm.
Rời khỏi công ty, Vân Thâm lên xe. Tống Yến trong xe, tay cầm ly whisky, ngẩng đầu trêu chọc: "Cảm giác nơi cũ thế nào?"
Vân Thâm điều chỉnh tư thế , cởi cúc áo cổ , nhận ly rượu từ Tống Yến: "Vân thị xuống lý do, Vân Hành Hải là một lãnh đạo giỏi."
"Dĩ nhiên , họ của , tham vọng thì lớn mà năng lực hạn." Tống Yến nhấp rượu, : "Lần chắc Vân Hành Hải đả kích nhẹ nhỉ?"
Vân Thâm trả lời, chỉ lắc ly rượu : "Tớ em họ sắp về, ngoài dự đoán thì con bé về là để tranh quyền với Vân Hành Hải."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/dem-tan-hon-ong-trum-tan-tat-da-dung-day-duong-luyen-van-tham/chuong-169-khong-ho-la-van-tong.html.]
"Em họ? Con gái của chú thím hả?" Tống Yến cố gắng nhớ , đó : "Vậy thì Vân thị sắp tới sẽ thú vị , ngoài dự đoán, Vân Thụ sẽ trở thành vật hy sinh cho cuộc chiến giữa hai họ."
Tống Yến ngừng một chút, hỏi: "Đứa em trai ngốc nghếch của vẫn ở công ty làm tấm bia đỡ đạn cho bọn họ, khuyên nó rút khỏi công ty ?"
Vân Thâm đáp: "Tớ khuyên , nhưng nó ."
Tống Yến khẩy: "Vậy thì hết cách , nội chiến trong Vân thị, chỉ cần chờ ngư ông đắc lợi thôi."
Tống Yến khuôn mặt biểu cảm của Vân Thâm, đầy ẩn ý: "Phải , Chủ tịch Tập đoàn Bách Tư, Vân Thâm?"
Vân Thâm liếc Tống Yến: "Cậu gì?"
"Lão gia nhà mơ cũng ngờ, quân cờ vứt bỏ từ sớm chính là thật sự đang điều khiển bộ cục diện từ phía , ông liệu hối hận vì lựa chọn năm xưa ?"
"Không quan trọng, quan trọng là chiến thắng cuối cùng là tớ." Vân Thâm xong, chợt nhớ lâu xem điện thoại. Anh nhớ đến một phụ nữ, liền lấy kiểm tra.
Tống Yến tưởng chuyện gì quan trọng, hỏi vu vơ: "Cậu nhíu mày làm gì đấy? Cổ phiếu Tập đoàn Bách Tư sụt ?"
"Không , là Đường Luyến nhớ tớ." Vân Thâm đáp tỉnh bơ.
"Phụt" Tống Yến phun cả rượu , rút khăn giấy lau miệng, cạn lời: "Vợ nhớ , nhíu mày làm gì? Không nên ?"
Vân Thâm : "Chắc tâm trạng cô ."
Tống Yến im lặng một lúc, hỏi: "Rồi ?"
"Tớ xem ." Vân Thâm cất điện thoại, bảo tài xế lái xe đến đoàn nhạc.
Tống Yến vẻ mặt nghiêm túc của , đầy hàm ý: "Cậu thích vợ ?"
________________________________________