Đường Luyến và Triệu Điền Hy liếc một cái đầy thách thức, bất hòa rời . Đường Luyến bước phòng luyện tập, nặng nề thở một .
Cô lấy đàn violin chuẩn luyện tập thì Chu Khoa bước , chào cô: "Vẻ mặt nặng trĩu thế , xem Triệu Điền Hy gây ít áp lực cho nhỉ."
Đường Luyến ngẩng đầu lên, thấy là Chu Khoa, cô : "Có áp lực chẳng bình thường ?"
Chu Khoa : "Ngoài Triệu Điền Hy, đối thủ của còn bốn nữa: Lưu Mỹ Tân hạng hai, Giang Phong hạng ba, Lâm Húc hạng tư, và Đặng Mục hạng năm. Cậu tìm hiểu về thực lực của những ?"
Đường Luyến thì lắc đầu.
"Trừ Lâm Húc , ba còn đều là những nghệ sĩ violin kỳ cựu... Còn Lâm Húc và Triệu Điền Hy đều là những nghệ sĩ violin đoàn trọng vọng, cũng mới đoàn năm nay, nhưng tâm lý của định lắm. Lần biểu diễn là vì thấy Chu Khả Ninh, quá căng thẳng."
Đây là đầu tiên Đường Luyến những chuyện , cô tò mò hỏi: "Thầy của Triệu Điền Hy là Phó đoàn ?"
Chu Khoa quanh xác nhận ai lén, hạ giọng : " , Phó đoàn là thầy của Triệu Điền Hy, nhưng Lâm Húc là cháu trai của Đoàn trưởng."
Đường Luyến sững : "Họ đều thế lớn ?"
Chu Khoa gật đầu, giọng điệu nghiêm túc : "Tôi hỏi , chỗ dựa nào ? Nếu thế lực lớn nào thì dù thắng họ trong cuộc tuyển chọn vị trí chính, cuộc sống của cũng sẽ dễ dàng ."
Đường Luyến há miệng, hiểu ý của Chu Khoa. Cô bất lực : "Thà là đừng với những điều còn hơn. Bây giờ chẳng đang tăng thêm áp lực cho ?"
Chu Khoa : "Không, chính vì coi là bạn nên mới với những việc khi tham gia tuyển chọn. Việc còn liên quan đến tiền đồ của nữa. Một bên là Phó đoàn, một bên là Đoàn trưởng, dù là đắc tội với bất kỳ ai, cũng đều khó sống."
Đường Luyến im lặng. Cô nhận , cô ai gọi là chỗ dựa cả. Trong cuộc thi đấu như thế , cô dễ loại vì hậu thuẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/dem-tan-hon-ong-trum-tan-tat-da-dung-day-duong-luyen-van-tham/chuong-164-du-la-ai-co-cung-khong-the-dac-toi.html.]
Đường Luyến buồn bã : "Thực lực của cũng kém, vẫn thử một phen."
Chu Khoa gật đầu: "Nếu nghĩ kỹ , thì cứ thử ."
Đoàn trưởng gọi gặp mặt
Đường Luyến điều chỉnh cảm xúc, kéo violin một lúc. Lúc , một lạ ở cửa gọi cô: "Cô là Đường Luyến ? Đoàn trường bảo cô đến văn phòng một chuyến."
Chu Khoa lợi dụng lúc rời , vội vàng : "Nói gì đó, chắc chắn ông tìm để về chuyện tuyển chọn vị trí chính trong hai ngày tới."
Sắc mặt Đường Luyến nặng nề: "Tôi cũng đoán ." Cô ở đoàn nhạc lâu như , Đoàn trưởng từng gọi cô đến gặp nào. Lần sắp tuyển chọn vị trí chính, Đoàn trưởng nhớ đến cô.
Đường Luyến đặt violin xuống, trầm giọng : "Cậu yên tâm, sẽ làm bậy ."
Đường Luyến theo đến văn phòng của Đoàn trưởng. Vừa trong, Đoàn trưởng đang sofa pha .
Đường Luyến căng thẳng, mở lời hỏi thẳng: "Đoàn trưởng tìm cháu chuyện gì ạ?"
Đoàn trưởng xua tay: "Đừng vội, uống , của là ngon đó, cháu uống thử một ngụm ."
Đường Luyến thấy Đoàn trưởng nhắc đến chuyện chính, cô cũng tiện gặng hỏi, nhận lấy tách . Sau khi bụng, Đoàn trưởng ngẩng mắt lên, Đường Luyến, hỏi: "Cháu kéo violin giỏi, thầy của cháu là ai? Học từ nhà ai?"
Đường Luyến thành thật trả lời: "Cháu thầy, chỉ cô Lý Khiêm trong đoàn chỉ dẫn cho cháu, coi như một nửa cô của cháu."
________________________________________