Sau khi chia tay với Đường Luyến, Tần Thế Minh đến quán bar uống hai ly, cuối cùng say khướt rời và lên xe. Xe chạy bao lâu, vì lái xe khi say lao rào chắn bên đường, túi khí an bật , Tần Thế Minh đập mạnh đến mức bất tỉnh.
Có đường thấy, bụng gọi xe cứu thương đưa đến bệnh viện.
Đới Vân tin con trai gặp tai nạn, liền làm thêm giờ ở công ty nữa, vội vàng lao đến bệnh viện. Đến nơi, thấy con trai mặt nhợt nhạt giường bệnh, bà hoảng sợ lao đến, mắt đỏ hoe kiểm tra xem con trai cụt tay gãy chân gì .
Bác sĩ bước phòng bệnh, giải thích tình hình: "Người nhà của Tần Thế Minh, xin hãy bình tĩnh, bệnh nhân cả, chỉ là do uống rượu nên vẫn tỉnh, tai nạn nghiêm trọng, chúng kiểm tra, chấn thương nội tạng, chỉ vài vết trầy xước bên ngoài."
Nghe , Đới Vân vội thở phào nhẹ nhõm. Bà chỉnh vài lọn tóc rối trán, khôi phục dáng vẻ nữ cường nhân như thường ngày.
"Cảm ơn bác sĩ."
Bác sĩ dặn dò xong những điều cần lưu ý rời khỏi phòng bệnh. Đới Vân bên giường chăm chú con trai , một lúc cảm thấy phiền lòng, bèn đầu nhắm mắt nghỉ.
Vài tiếng , Tần Thế Minh từ từ tỉnh . Anh mở mắt thấy trần nhà trắng, liền nhận đây phòng . Tần Thế Minh dậy, kéo căng vết thương khiến đau đến hít mạnh một lạnh, làm Đới Vân đang ngủ cũng đánh thức.
Đới Vân mở mắt mơ màng, thấy con trai tỉnh thì lập tức tỉnh táo hẳn, nhanh chóng gọi bác sĩ. Chẳng bao lâu bác sĩ và y tá đến kiểm tra, xác nhận Tần Thế Minh vấn đề gì nghiêm trọng rời .
Tần Thế Minh ôm đầu đau nhức, Đới Vân thấy vẻ mặt mơ hồ của thì lạnh mặt hỏi: "Sao, con quên con viện bằng cách nào ?"
Quả thật Tần Thế Minh nhớ, tối qua rượu quá mạnh, khỏi quán bar là trí nhớ bắt đầu mơ hồ. "Không nhớ nữa... Mẹ, con ở bệnh viện?"
Thấy vẻ mặt ngu ngơ của Tần Thế Minh, Đới Vân tức đến nghiến răng, túm tai , giận dữ mắng: "Giỏi đấy, con dám lái xe khi uống rượu, con là sợ xe đ.â.m c.h.ế.t ?"
Tần Thế Minh vẫn ngơ ngác: "Con uống rượu lái xe ?"
"Mẹ quan tâm con c.h.ế.t , khi c.h.ế.t cũng để một đứa con cho Tần gia!" Đới Vân tức đến mức chịu nổi, trút xong cơn giận thì khoanh tay ngực, miễn cưỡng giữ phong thái của .
Tần Thế Minh ôm lấy tai véo đau, còn trầm mặc như thường lệ nữa.
Đới Vân một lúc, cơn giận nguôi , bà hỏi: "Đã xảy chuyện gì? Tự dưng uống rượu làm gì, chẳng dặn con bình thường chú ý sức khỏe ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/dem-tan-hon-ong-trum-tan-tat-da-dung-day-duong-luyen-van-tham/chuong-146-gia-buong-de-giu-co-ta-la-co-y.html.]
Tần Thế Minh ủ rũ : "Con uống rượu là vì tâm trạng , chuyện gì ."
Đới Vân hỏi: "Sao tâm trạng con ?"
"Con..." Tần Thế Minh im lặng một lúc : "Mẹ, Đường Luyến con bằng Vân Thâm."
Đới Vân hiểu: "Cái gì cơ?"
"Trong mắt cô , con bằng một thằng què!" Tần Thế Minh giận dữ xong, ngẩng đầu thì thấy ánh mắt kinh ngạc của Đới Vân.
"Chẳng con sớm cắt đứt với Đường Luyến ? Sao còn liên lạc với cô ?" Đới Vân ngờ rằng con trai lái xe khi uống rượu, là vì Đường Luyến!
Tần Thế Minh rơi im lặng, dám với là vẫn còn nhớ Đường Luyến, cũng vì nhung nhớ kìm mới chủ động tìm cô.
Đới Vân cố nén giận: "Từ nhỏ để con tiếp nhận nền giáo dục ưu tú, cũng sớm dặn con , chỉ cần con trèo lên cao nhất, thì loại phụ nữ nào mà chẳng . Vậy mà bây giờ con với là Đường Luyến, phụ nữ mà chính con khinh thường vứt bỏ!"
Giáo dục ưu tú, thứ đều xuất phát từ lợi ích, tình cảm là thứ rẻ mạt nhất, nó chẳng mang chút lợi lộc nào. Đới Vân hiểu rốt cuộc dạy sai ở , khiến Tần Thế Minh mãi quên Đường Luyến, giá trị gì.
Đới Vân đang tự xét bản thì đột nhiên sực tỉnh điều gì đó, nheo mắt hỏi: "Chẳng lẽ con thích Đường Luyến ?"
Tần Thế Minh nhíu mày: "Mẹ gì ?"
"Mẹ là con động lòng với Đường Luyến , nếu thế, thì cô kết hôn , tại con vẫn còn nghĩ đến cô ?" Đới Vân nghiêm giọng , ánh mắt chằm chằm con trai.
Tần Thế Minh thoáng hiện vẻ mơ hồ: "Làm con thể thật lòng với cô , cô tầm thường như , chẳng điểm nào đáng để con lưu luyến cả."
Đới Vân tìm dấu hiệu dối từ nét mặt con trai, kết quả phát hiện nghiêm túc. Ngay đó, bà thở phào nhẹ nhõm: "Mẹ nghĩ chắc chắn là con cam lòng thôi. Đường Luyến khen ngợi một thằng què mà hạ thấp con, nhất định là cố ý. 'Giả buông để giữ' là chiêu trò mà loại phụ nữ như cô giỏi nhất."
Tần Thế Minh lẩm bẩm: "Giả buông để giữ, cô là cố ý..."
________________________________________