Giọng Tô Duy thầm rủa: "Lão già c.h.ế.t tiệt , dám giao việc cho cô làm!"
Tô Duy đánh c.h.ế.t lão quản gia . là con mắt gì cả. Vân Thâm còn chẳng sắp xếp việc gì, dựa mà quản gia dám làm như !
Quản gia sự miễn cưỡng của Tô Duy, lạnh giọng: "Nếu cô Tô Duy làm, thì mời về nhà . Nhà của Tam thiếu gia cần giúp việc lười biếng."
"Tôi làm, là làm bao giờ ." Tô Duy đành chịu thua mà bắt đầu quét dọn.
Dù Tô Duy cũng là thiên kim tiểu thư Tô gia, từ nhỏ nuông chiều, từng động tay làm việc quét dọn. Giờ cầm cây chổi quét loạn cả lên, bụi cũng chẳng quét sạch.
Quản gia cô quét dọn, lông mày nhíu chặt giãn nổi, một lúc : "Nếu cô quét sạch chỗ , thì đừng mong ăn trưa."
Tô Duy liền tức giận: "Chỗ vốn dĩ sạch, làm gì bụi? Ông đừng rảnh quá mà kiếm chuyện!"
Quản gia giận dữ: "Cô Tô Duy vẫn nên về làm thiên kim tiểu thư . Việc của giúp việc thật sự hợp với cô."
Thấy , Tô Duy đành thu tính khí, miễn cưỡng nghiêm túc quét dọn.
Quản gia thấy Tô Duy cuối cùng cũng chịu yên phận, trong lòng thở dài nặng nề, đó với cô : "Tôi còn việc khác làm, cô cứ quét . Lát sẽ kiểm tra. Xin đừng ý định lười biếng qua loa, sẽ phát hiện đấy."
Tô Duy ngoan ngoãn gật đầu, quản gia lúc mới yên tâm rời .
Thế nhưng, thấy quản gia khuất bóng, Tô Duy liền diễn nữa, cầm chổi giả vờ quét dọn, thực là tranh thủ khám phá căn nhà của Vân Thâm.
Cô khắp nơi, cuối cùng dừng một cánh cửa khóa, vô cùng tò mò. Trong căn phòng giấu cái gì mà khóa kỹ đến ?
lúc cô đang nghiên cứu cái khóa, thì một nữ giúp việc cầm giẻ lau tới. Nữ giúp việc cảnh giác Tô Duy: "Cô đang làm gì ở đây?"
Tô Duy bắt quả tang tại trận, vô cùng lúng túng: "Không gì. Tôi còn quét dọn, đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/dem-tan-hon-ong-trum-tan-tat-da-dung-day-duong-luyen-van-tham/chuong-136-dam-giao-viec-cho-co-ta-lam.html.]
Tô Duy nhanh chóng rời , đó đến phòng của Vân Thâm. Cô đặt tay lên tay nắm cửa xoay thử, cửa phòng dễ dàng mở . Cô chút ngần ngại bước , đảo mắt quanh căn phòng của Vân Thâm và Đường Luyến.
Phòng dọn dẹp sạch sẽ, thùng rác đến cả một mẩu rác cũng .
Tô Duy bước đến bên giường, định thử để cảm nhận chiếc giường , dù thì cô cũng sẽ là chủ nhân của nó mà.
Kết quả là bên ngoài vang lên một tiếng quát đầy tức giận: "Cô Tô Duy, cô đang ở ?" Là giọng của quản gia!
Tô Duy kịp nghĩ gì khác, lập tức lui khỏi phòng. Sau đó cô giả vờ đang quét dọn, bước đến mặt quản gia, vô tội hỏi: "Sao quản gia, ông tìm chuyện gì ?"
Sắc mặt quản gia vô cùng khó coi, giọng mang theo cơn giận thể che giấu: "Mời cô gặp Tam thiếu gia, vài chuyện cần hỏi cô."
Tô Duy giật , vội vàng hỏi quản gia rốt cuộc là chuyện gì, nhưng quản gia để ý tới cô , cứ thế thẳng đến phòng làm việc.
Cô còn cách nào khác, đành theo đến phòng làm việc, và lập tức thấy nữ giúp việc gặp lúc . Nữ giúp việc thấy Tô Duy, lập tức kích động chỉ cô : "Tam thiếu gia, quản gia, thấy chính là cô . Cô lén lút ở cửa phòng sưu tập, còn thấy cô nghiên cứu cái khóa nữa!"
Nữ giúp việc quen Tô Duy, tưởng cô là giúp việc mới đến. Đây là đầu tiên cô thấy giúp việc to gan như , dám ý định cạy cửa phòng sưu tầm của Tam thiếu gia.
Vân Thâm nhướng mày, như Tô Duy, ngón tay gõ lên bàn: "Tô Duy, cô đến nhà làm giúp việc, là để trộm đồ của ? Tôi thắc mắc tại cô ở nhà , hóa là vì điều ."
Tô Duy kinh hoàng tột độ, cảm thấy khó chịu vô cùng. Cô chỉ ở cửa một lúc mà coi là kẻ trộm. Cô vội vàng giải thích: "Cô hiểu lầm , hề định trộm đồ."
Vân Thâm với nữ giúp việc: "Phần còn để xử lý, cô ngoài . Biểu hiện của cô tệ, sẽ thưởng thêm."
"Cảm ơn Tam thiếu gia!" Nữ giúp việc xong lời cảm ơn, vui vẻ rời .
Vân Thâm nghiêng đầu, Tô Duy đang sợ hãi, bình thản : "Tô Duy, nếu cô định trộm đồ, làm việc cho đàng hoàng, còn lung tung khắp nhà?"
Nói đến đây, khẽ dừng , trong giọng mang theo một tia sát khí khó nhận : "Cô phòng của làm gì?"
________________________________________