Tô Duy chằm chằm dấu răng cổ Vân Thâm, mắt đỏ bừng.
Chắc chắn tối qua bọn họ làm chuyện mật, nếu thì Đường Luyến để vết hôn ám như thế cổ Vân Thâm?
Nói như , sáng nay họ xuống trễ nửa tiếng, cũng là vì đang mật?
Tô Duy ghen đến mức chịu nổi.
Quản gia cũng thấy vết hôn cổ Vân Thâm, trong lòng cảm thấy yên tâm, xem tình cảm giữa hai họ hòa hoãn đôi chút.
Ông ở bên cạnh nhắc: "Một lát nữa sẽ sắp xếp mang bữa sáng lên cho phu nhân, nếu cô ăn, buổi sáng nay chắc chắn sẽ khó chịu đựng."
Vân Thâm gật đầu: "Đương nhiên , thể để cô đói bụng ."
Tô Duy cúi đầu bên cạnh, hiếm khi chen lời .
Bề ngoài cô biểu lộ gì, nhưng trong lòng vô cùng ấm ức.
Cô đói bụng thì Vân Thâm bảo cô làm giúp việc, giờ sang lo lắng vì Đường Luyến.
Vân Thâm nghĩ đến cô chứ, cô cũng đói xỉu .
Tình yêu kìm nén xen lẫn sự uất ức khiến Tô Duy im lặng đến tận khi Vân Thâm ăn xong.
Anh ăn xong thì lập tức thư phòng, đoái hoài đến cô .
Sự ấm ức trong lòng Tô Duy càng thêm dâng trào.
Lúc trong bếp chuẩn xong phần sandwich và sữa nóng, cô thấy thì bước tới mặt đầu bếp, : "Anh tính để ai mang lên ? Hay để nhé, cũng đang rảnh, các mang giúp một chuyến."
Đầu bếp Tô Duy một cái, hiểu cô nhiệt tình đến thế, liền thật thà : "Chuyện cô hỏi quản gia, là ông sắp mang lên."
Tô Duy giật lấy phần bữa sáng đóng gói từ tay đầu bếp, : "Chẳng chỉ là mang bữa sáng thôi , cần gì làm phiền đến quản gia. Tôi là ."
Nói cô xách phần bữa sáng thẳng ngoài, mặc cho đầu bếp gọi với theo cũng đầu .
Quản gia sắp xếp đến lấy bữa sáng chuẩn để đưa , kết quả báo là Tô Duy mang .
"Tô Duy ý đồ , việc đừng để cô làm."
Quản gia mặt lạnh, ông làm ý đồ của Tô Duy, chỉ là trong lòng cô bao nhiêu chân thành, bao nhiêu tính toán, thật khó mà phân rõ.
Quản gia cảm thấy làm sai chuyện, trong lòng thấy áy náy, dự định đợi Đường Luyến về thì sẽ đích xin cô.
Về phần Tô Duy, khi cầm bữa sáng thì ý định mang đến cho Đường Luyến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/dem-tan-hon-ong-trum-tan-tat-da-dung-day-duong-luyen-van-tham/chuong-135-di-theo-anh-den-mot-mieng-com-nong-cung-khong-co-ma-an.html.]
Cô rời khỏi biệt thự, tìm một chỗ yên tĩnh ăn sạch phần bữa sáng đặc biệt mà đầu bếp chuẩn .
Sau đó còn dạo chơi vòng quanh, căn đúng giờ mới về.
Phía Đường Luyến thì hề ở nhà chuẩn bữa sáng cho .
Cô đến Nhóm Nhạc Thạch Đầu là bắt đầu luyện tập ngay.
Mãi đến lúc nghỉ giữa giờ, cô mới lôi bánh quy từ trong tủ đồ cá nhân , cầm lên ăn tạm vài miếng.
Vừa ăn bánh quy khô khốc, cô thấy bản thật đáng thương, Vân Thâm "ăn sạch sẽ" xong, mà đến một bữa sáng nóng hổi cũng , nhịn đói làm.
Trên đời đáng thương như cô chứ?
Thế là cô lấy điện thoại nhắn tin cho Vân Thâm oán trách: [Anh đối xử với em tệ thật đấy. Anh thì ăn no uống đủ, còn em trong Đoàn nhạc gặm bánh quy khô, em thật sự đáng thương.]
Vân Thâm trả lời nhanh: [Không quản gia sắp xếp mang bữa sáng cho em ? Em nhận ?]
Thời gian nghỉ giữa giờ kết thúc, Đường Luyến chỉ kịp trả lời một chữ "Không", luyện tập tiếp.
Vân Thâm trong thư phòng, tin nhắn từ Đường Luyến, mặt biểu cảm.
lúc quản gia mang nóng , mới mở miệng hỏi: "Bữa sáng của Đường Luyến ai mang ?"
Quản gia sững , thành thật đáp: "Là Tô Duy mang . Tôi vốn định sắp xếp khác, nhưng cô tự lấy từ chỗ đầu bếp."
Quản gia chút do dự, hỏi: "Có xảy chuyện gì ?"
Vân Thâm biểu lộ cảm xúc gì, chỉ nhàn nhạt : "Không gì. Mang xong thì ngoài , còn làm việc."
Quản gia gật đầu, im lặng lui ngoài.
Tô Duy, lúc đang lang thang bên ngoài, canh giờ Vân gia.
Vừa về đến cửa, quản gia gọi : "Sân nhà cần quét dọn, phiền cô bắt đầu công việc ."
Tô Duy sững , định mở miệng hỏi tại bắt cô quét sân, nhưng lập tức nhớ là chính chủ động đề nghị làm giúp việc.
Cô thể nổi cáu, chỉ thể xị mặt , miễn cưỡng nhận nhiệm vụ.
Tô Duy theo quản gia đến nơi cần quét dọn, phát hiện chỗ đó sạch sẽ.
Cô : "Tôi thấy chỗ sạch , chắc cần quét nữa . Hay để dọn chỗ khác?"
Quản gia cau mày, phần tức giận : "Nhà Vân Thâm thiếu gia bắt buộc luôn sạch sẽ, dù trông vẻ sạch, vẫn dọn mỗi ngày. Cô là giúp việc, đây là công việc cô làm."