Vân Thâm cảm thấy khó hiểu: "Anh chuyện vui vẻ với ai chứ? Ngược là em, chẳng chẳng rằng bỏ , còn cùng với một đàn ông lạ."
Anh nghiến răng : "Anh còn tính sổ với em thì thôi, em đến gây sự là ?"
Đường Luyến càng thấy ấm ức. Gây sự cái gì chứ?
Rõ ràng là giữ chừng mực, cùng với con gái khác, còn bí mật gì đó cho cô , còn dùng bát đũa riêng của cô để ăn nữa!
Nghĩ đến đây, sự tủi mới nguôi ngoai của Đường Luyến bùng lên.
Cô nghiến răng : "Tôi thấy . Tối nay chúng ngủ riêng!"
Tài xế phía thấy thì giật thót một cái.
Phu nhân và Tam thiếu gia cãi , mà còn cãi to đến mức đòi ngủ riêng ?
Chuyện lớn , báo với Quản gia ngay, để Quản gia mặt khuyên giải họ!
Vân Thâm cũng ngờ Đường Luyến tức giận đến .
Phải là, hiểu cô đang giận vì chuyện gì.
Anh cố nhớ những việc làm hôm nay, tất cả đều bình thường, điều gì khiến cô nổi giận cả.
Vân Thâm bực bội : "Rốt cuộc em đang giận chuyện gì? Anh làm gì khiến em vui, em rõ ."
Đường Luyến đưa tay đỡ trán, tỏ vẻ nhiều.
Vốn dĩ trong lòng cô thiếu cảm giác an vì vết xe đổ là Tần Thế M. đó.
Những việc Vân Thâm làm hôm nay khiến cô nhớ đến quá khứ.
Hiện tại cô xử lý vấn đề tình cảm của hai , chỉ yên giường, trùm chăn kín đầu, như thế thì sẽ tổn thương nữa.
Trên suốt quãng đường về, Đường Luyến luôn giữ im lặng.
Dù Vân Thâm gì bên cạnh, cô cũng hề đáp .
Cô giữ im lặng cho đến khi về đến nhà, lặng lẽ lên tầng hai, cũng chẳng thèm để ý đến Vân Thâm đang tụt phía .
Vân Thâm đối xử lạnh nhạt, sắc mặt tối sầm .
Quản gia rằng hai vẫn làm lành, lo lắng bước đến hỏi: "Phu nhân làm ? Tam thiếu gia chẳng đích đón cô ? Sao trông tình hình vẫn nghiêm trọng như ?"
Vân Thâm mặt mày tối sầm: "Làm ! Cô chịu gì, cứ như câm , hỏi gì cũng thèm trả lời!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/dem-tan-hon-ong-trum-tan-tat-da-dung-day-duong-luyen-van-tham/chuong-131-co-ay-ghen-roi.html.]
Quản gia thở dài : "Xem phu nhân vẫn còn để ý chuyện ngài để Tô Duy dùng bát đũa riêng của cô ."
Vân Thâm nghi ngờ ngẩng đầu hỏi: "Bát đũa riêng gì cơ? Sao ?"
Quản gia bất đắc dĩ giải thích: "Hồi phu nhân mới về đây, thấy cô còn e dè nên chuẩn hai bộ bát đũa riêng dành cho phu nhân và Tam thiếu gia. Tôi còn nhớ phu nhân thích bộ bát đũa , rằng khi dùng chúng, cô mới thấy thuộc về ngôi nhà ."
Nói đến đây, ông nhịn : "Thế mà hôm nay Tô Duy bảo dùng bát đũa của phu nhân, ngài những ngăn mà còn để Tô Duy chỗ của phu nhân. Tôi đoán phu nhân nghĩ rằng ngài lòng, còn quan tâm đến cô nữa ."
Vân Thâm Quản gia giải thích xong, làm : "Sao lúc đó ông với một tiếng, còn đây là đồ riêng của và cô ."
Quản gia vẻ mặt nghi ngờ: "Bộ bát đũa là đặt làm riêng, Tam thiếu gia khi ăn cơm thấy chúng gì khác biệt ?"
Vân Thâm im lặng, thấy, mà là thấy nghĩ đến hướng đó.
Anh vuốt nhẹ dây đồng hồ cổ tay, suy nghĩ: "Ý ông là, Đường Luyến thấy ngăn cản Tô Duy dùng đồ của cô , nên hiểu nhầm rằng tình cảm dành cho cô cũng chỉ mà thôi?"
Giọng chút vui mừng: "Ý ông là cô đang ghen !"
Quản gia gật đầu, bất đắc dĩ : "Tam thiếu gia, phu nhân đang giận ngài, ngài đừng vui mừng vội. Tôi thấy phu nhân hẳn đang đau lòng, ngài nên dỗ dành phu nhân ."
Ông còn nhắc nhở thêm: "Phu nhân để ý đến sự mặt của Tô Duy, nếu phu nhân vui trở , nhất nên để Tô Duy rời ."
"Xem , cô thật sự đang ghen với Tô Duy."
Vân Thâm suy nghĩ một lát, với Quản gia: "Cũng muộn , ông cũng nghỉ sớm ."
Nói xong, bước thang máy lên tầng hai.
Quản gia đăm chiêu về phía tầng hai, thở dài, hai còn giằng co dài dài.
Trong phòng ngủ tầng hai.
Đường Luyến tắm xong, đang bàn trang điểm chăm sóc da thì Vân Thâm bất ngờ mở cửa bước .
Cô nghiêng đầu, giọng điệu phần bực bội: "Anh làm gì, em ngủ cùng !"
Vân Thâm chăm chú mặt Đường Luyến, một lúc lâu mới nhận , hóa lúc cô ghen là như thế , mới thu ánh mắt.
Anh về phía giường, lười biếng : "Đây cũng là phòng của , ngủ ở đây thì ngủ ở ?"
Đường Luyến hừ lạnh một tiếng: "Anh còn phòng làm việc , đến đó ngủ !"
Vân Thâm đồng ý, : "Không, , ôm vợ ngủ."
________________________________________