Trong mắt Đường Luyến tràn đầy cảm xúc phức tạp: "Ý định của cô, gia đình cô đồng ý ? Để liên lạc với nhà cô hỏi rõ tình hình nhé."
Tô Duy từ chối thiện ý của Đường Luyến: "Không cần , đây là quyết định riêng của ."
Vân Thâm gì, chỉ về phía Đường Luyến như đang chờ cô đưa quyết định.
Bất chợt, Tô Duy quỳ sụp xuống mặt Đường Luyến. Cô chân thành : "Tôi nguyện mặt Tô gia chuộc . Tôi sẵn lòng ở Vân gia làm hầu!"
Hành động của Tô Duy khiến Đường Luyến giật , cô vội vàng đỡ Tô Duy dậy: "Cô đang làm gì , mau lên !" Tô Duy kiên quyết chịu dậy, nhất định ở làm hầu.
Lúc , Vân Thâm cất lời: "Nếu cô làm hầu như , thì cứ làm ."
Đường Luyến ngạc nhiên . Anh thực sự một tiểu thư con nhà danh giá làm giúp việc ? Không sợ Tô gia oán hận ?
Tô Duy thì cảm thấy vui mừng. Cô thể ở bên cạnh Vân Thâm một cách danh chính ngôn thuận. Chỉ cần cô nỗ lực, nhất định Vân Thâm sẽ đổi cách về cô. Còn Đường Luyến, chẳng qua chỉ là may mắn mà thôi. Vân Thâm là giáo dưỡng, lấy ai cũng sẽ là chồng . Đường Luyến còn ngây thơ tưởng rằng là đặc biệt duy nhất!
Tô Duy khẽ cong môi, âm thầm chế giễu sự tự tin mù quáng của Đường Luyến. Cô dậy, sang với quản gia: "Vân Thâm đồng ý để ở . Dẫn xem phòng của , ngại phòng nhỏ, cứ coi là hầu ." Nói xong, cô liền tự nhiên bước về phía phòng, chẳng hề chút ý thức nào rằng là khách.
Quản gia phần bối rối. Dù Tô Duy là hầu, nhưng dù gì cô cũng là thiên kim Tô gia, thể để cô ở phòng của hầu ?
Vân Thâm : "Không , ông cứ ."
Quản gia thấy Vân Thâm như , đành theo Tô Duy.
Đường Luyến vẫn thể hiểu nổi: "Tại để Tô Duy ở ? Anh thật sự cô làm hầu trong nhà ? Tô gia làm thể chấp nhận?"
Vân Thâm bình thản : "Nếu cô , thì cứ để cô làm, dù Vân gia cũng thiếu một làm việc vặt."
Đường Luyến chợt hiểu , ngạc nhiên hỏi: "Anh đưa cô đến nhà cũ của Vân gia? Bên đó liệu ai đồng ý ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/dem-tan-hon-ong-trum-tan-tat-da-dung-day-duong-luyen-van-tham/chuong-124-thuc-hien-uoc-muon-tro-thanh-nguoi-hau.html.]
Vân Thâm thản nhiên đáp: "Anh bỏ chút thời gian mở đường là . Nguyện vọng của tiểu thư Tô gia, nhất định sẽ giúp cô thực hiện."
Đường Luyến mở miệng, một lúc lâu mới chấp nhận cách làm của . Nói xong, Vân Thâm liền về phòng sách. Đường Luyến ngăn cản, để mặc "tạo dựng mối quan hệ". Cô trở về phòng, lấy cây đàn violin mang vườn, chuẩn luyện tập đôi chút bữa tối.
Cô mới tập một lúc, thì Tô Duy thấy tiếng đàn mà tìm đến. Trên tay cô cầm một khay chứa đầy trái cây. Tô Duy nhiệt tình, đặt trái cây lên bàn, mời Đường Luyến ăn: "Cô Đường, cô luyện tập vất vả , ăn chút trái cây ."
Đường Luyến còn luyện tập thêm một chút, liền : "Không cần , luyện tập thêm chút nữa, cô ăn ."
Tô Duy cũng gì, chỉ đáp: "Vậy thì để trái cây bàn nhé, cô Đường bận xong thì ăn, nhà còn nhiều lắm, đừng khách sáo."
Đường Luyến , tay kéo vĩ cầm cứng , cô tin hỏi: "Cô gì ?"
"Tôi gì kỳ lạ ?" Tô Duy tỏ vẻ nghi hoặc, : "Tôi còn chuẩn nóng cho Tam thiếu gia, cô Đường, ở với cô nữa, nhé."
Đường Luyến chằm chằm Tô Duy, Tô Duy uốn éo eo, thẳng về phía biệt thự. Phải chăng là ảo giác của cô, cảm giác Tô Duy xem cô như khách, còn bản như chủ nhà?
Bước bếp, Tô Duy lấy từ tay quản gia, : "Để làm, những việc là việc nên làm."
Quản gia ngạc nhiên, nhưng từ chối, mà Tô Duy đầy ý nghĩa đưa nóng cho cô.
Tô Duy hài lòng cầm nóng, gõ cửa phòng làm việc. Bên trong vang lên tiếng Vân Thâm: "Vào ." Cô bước , đóng cửa , dùng giọng ngọt ngào : "Tam thiếu gia, đến mang nóng cho ."
Vân Thâm bàn làm việc, ngẩng đầu, chỉ nhẹ đáp một tiếng hỏi: "Sao là cô mang cho , quản gia ?"
Tô Duy thẹn thùng: "Quản gia đang bận, hơn nữa vốn là hầu của , mang cũng là điều nên làm." Cô đặt lên bàn, ngay đó mắt cô dán chặt Vân Thâm, trong đó tràn đầy say mê.
Vân Thâm cô, chăm chú máy tính : "Cô Tô chắc chắn làm hầu của Vân gia? Tôi khuyên cô nên suy nghĩ kỹ, đừng vội vàng bốc đồng."
________________________________________