Trong khi đó, trở về ngôi nhà ấm áp của .
Bố thấy về thì ngạc nhiên.
Dù thì chúng thống nhất là về tổ chức đám cưới xong một tuần mới .
Lẽ bây giờ đang thăm hỏi họ hàng nhà Trần Xuyên chứ?
Sao đột nhiên về?
Tôi kể chuyện chồng 4 giờ sáng gọi dậy làm bữa sáng cho cả nhà cho bố .
Bố giận tím mặt: "Quá đáng thật, con trai bà là , con gái thì ? Con gái ở nhà còn nấu cơm, về nhà bà nấu? Đây là cái gia đình lung tung gì ?"
Mẹ cũng : " thế, là thể làm việc nhà một chút nào, nhưng mới cưới ngày thứ hai, 4 giờ gọi dậy làm cơm thì cũng thấy quá đáng. Đây rõ ràng là kiểm soát , thật thể hiểu nổi."
Bố thường ngày đều là văn nhã, lời là nặng lắm .
Tôi thì quá tức giận.
Dù cũng là thường xuyên lướt Mạng xã hội X, những chuyện kiểu chồng kiểm soát con dâu thấy quá nhiều .
Các bà chồng đều lợi dụng lúc trẻ mới cưới còn ngại ngùng, dù trong lòng vui cũng dám phản bác, tranh thủ thời gian để oai.
, Trần Xuyên tính sai.
Tính vốn nóng nảy và dễ bắt nạt.
Làm vui vẻ thì chuyện gì cũng dễ .
Làm vui thì ai cũng đừng hòng vui vẻ.
Muốn kiểm soát ư?
Đời .
Tôi trấn an bố một hồi, dẫn ông bà ăn Lẩu Haidilao vui vẻ.
Nếu kết hôn mà làm cơm cho cả nhà chồng, thà rằng kết hôn ăn Lẩu Haidilao còn hơn.
Dù giá trị cảm xúc của nhà chồng thể so sánh với Lẩu Haidilao ?
Tôi đang ăn vui vẻ thì tin nhắn WeChat của chồng gửi đến: "Giao Giao , con nóng tính như ? Mẹ chỉ đùa với con thôi mà con giận thật !? Mau về , về đây nấu cơm cho con ăn! Trần Xuyên nó đang lo c.h.ế.t ."
Trần Xuyên lo ư?
Tôi thấy là bà mới lo thì .
Dù chuyện con dâu bỏ trốn ngay ngày cưới thứ hai chắc cả cái làng của họ cũng tìm thứ hai .
Tôi trả lời: "Thôi ạ, con cũng nấu ăn, về đó cứ ăn chực thì ngại ạ."
Giọng chồng nghẹn một chút, xòa: "Người một nhà mà ngại gì chứ? Sau con cứ việc ăn thôi."
Tôi : "Như ạ, chẳng là quá vô lễ ? Thôi con về , cứ ăn ngon miệng nhé."
Mẹ chồng thấy , cuống lên:
"Mẹ cầu xin con như mà ? Có con quỳ xuống mới chịu ? Con trẻ tuổi đừng chấp nhặt với bà già ?"
Tôi trả lời, tiện tay kéo bà danh sách đen.
Còn quỳ xuống, bà đang diễn kịch cho xem ?
Quỳ xem nào.
Chồng Trần Xuyên cũng liên tục nhắn tin: "Vợ ơi, em về mà, họ hàng ở nhà đều gọi điện hỏi chuyện gì , họ mắng một trận , cũng nhận lầm của ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/dai-nao-nha-tra-nam/chuong-2.html.]
"Anh đảm bảo chuyện sẽ bao giờ xảy nữa, đều tại , ngủ say quá nên ngăn làm loạn."
"Em về , về phạt quỳ bàn chải cũng , từ lúc em đến giờ ăn gì, em nhẫn tâm ?"
Tôi quan tâm, đặt điện thoại xuống, tiếp tục vui vẻ ăn Lẩu Haidilao với bố .
Anh ăn thì liên quan gì đến ?
Thương đàn ông là khởi nguồn của bất hạnh.
À, về là về ?
Anh nghĩ là con ch.ó gọi là ?
Lần chỉnh đốn các , sẽ trở về .
Lúc , nhóm chat gia đình Trần Xuyên náo nhiệt.
Cô cả nhà Trần Xuyên đăng ảnh một bàn thức ăn trong nhóm: "Xuyên t.ử , cơm cô làm xong nha, lát nữa dẫn vợ mới về sớm nhé, cô chuẩn phong bì đỏ cho con ."
Mẹ Trần Xuyên: "Hôm nay qua , các cháu cưới xin mệt , nghỉ một ngày qua."
Bà nghĩ da mặt mỏng.
Không thể nào vạch áo cho xem lưng .
bà ngờ trực tiếp nhắn nhóm: "Cô cả, cháu qua ạ, cơm cô làm cứ ăn ạ, hôm nay cháu về Bắc Kinh ."
Cô cả kinh ngạc: "Gì cơ? Về Bắc Kinh? Mới cưới xong về ? Cháu ơi, cô làm cơm mà về ăn thì phí phạm quá!"
Tôi gửi một biểu cảm tủi : "Tối hôm cưới cháu 12 giờ mới ngủ, 4 giờ sáng chồng gọi cháu dậy làm bữa sáng... Bây giờ thiếu ngủ nên cháu đau đầu lắm, cháu đành về Bắc Kinh thôi, dù điều kiện y tế ở Bắc Kinh cũng , nhỡ đau đầu tai biến gì đó thì cứu chữa kịp thời."
Cả nhóm im lặng một lát.
Một lúc , cô cả Trần Xuyên trả lời: "Chị dâu, cách làm của chị đúng , bây giờ là thời đại nào , còn bày cái trò của xã hội cũ."
Cô hai Trần Xuyên: " , cưới về để làm bảo mẫu, chị làm thế sẽ làm hỏng hôn nhân của Xuyên t.ử đấy."
Cô út Trần Xuyên: "Chị dâu, hồi chị mới gả về nhà em, ngày thứ hai chị ngủ đến tận trưa lận, bản làm mà bắt làm, như là quá đáng đấy."
Cô út nhà Trần Xuyên mắt bà chị dâu từ lâu.
Tất nhiên, nắm cơ hội , cô thể châm chọc vài câu trong nhóm.
Mẹ chồng cậy con trai giỏi giang nên ít oai mặt họ hàng.
Bà bao giờ chế giễu như thế ?
Có thể là bộ thể diện đặt chân mà giẫm đạp.
Ngày hôm , ngủ dậy thì tiếng gõ cửa nhà.
Mẹ mở cửa.
Chỉ thấy chồng Trần Xuyên và bố cửa, mặt mày đầy vẻ phong trần.
Tay còn xách theo túi lớn túi nhỏ.
Khuôn mặt chồng ủ rũ, còn vẻ kiêu ngạo như nữa.
Trần Xuyên : "Bố , con đến đón Giao Giao về."
Bố chồng cũng xòa: "Ông bà thông gia, chúng đến xin Giao Giao."
Bố chồng đẩy chồng một cái.
Mẹ chồng miễn cưỡng : "Chuyện là của , nên gọi Giao Giao dậy làm cơm."