Đại Náo Nhà Tra Nam - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-16 05:36:07
Lượt xem: 143

4 giờ sáng ngày cưới thứ hai, chồng gọi dậy bảo làm bữa sáng cho cả nhà.

Tôi lập tức bắt máy bay về Bắc Kinh trong đêm.

Cả nhà chồng đều ngớ .

-/-

Sáng ngày cưới thứ hai, đang ngủ ngon lành.

Bị một lay tỉnh.

Tôi tưởng là chồng Trần Xuyên, định bụng phát cáu.

thấy giọng chồng: "Giao Giao, đừng ngủ nữa, dậy thôi con."

Tôi lơ mơ mở mắt.

Khuôn mặt to sụ của chồng xuất hiện ngay mắt .

Tôi suýt chút nữa chếc vì sợ.

Tôi sắp kêu lên "Á" thì bà vội vàng : "Đừng kêu, là , là đây!"

Người dọa thể chếc đấy nhé!

Trong lòng nổi lửa, nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống.

"Mẹ chuyện gì ạ?"

Vừa , với lấy điện thoại xem giờ. Mới hơn 4 giờ một chút, tới 5 giờ.

Gọi dậy sớm thế , chồng đang làm cái quái gì ?

Hôm qua là ngày và Trần Xuyên kết hôn.

Tôi dậy từ 2 giờ sáng để trang điểm và chuẩn .

Bận rộn đến hơn 10 giờ tối mới tiễn những vị khách cuối cùng.

Cả hai vợ chồng mệt rã rời.

Vừa đổ xuống giường là ngủ ngay.

Tôi đang ngủ ngon thì đ.á.n.h thức.

Cả bộ não còn kịp phản ứng.

Thấy ngây , chồng vẻ hài lòng: "Đã 4 giờ , nên dậy thôi."

Đầu óc vẫn tỉnh táo.

"Dậy làm gì ạ?"

Tôi đang nghỉ phép kết hôn, làm học, dậy sớm thế để làm gì?

Mẹ chồng nhíu mày, nhỏ: "Đừng ngủ nữa, dậy làm cơm thôi, kết hôn thể ngủ nướng như lúc cưới ."

"Một lát nữa 6 giờ bố Trần Xuyên sẽ dậy ăn cơm, con làm xong bữa sáng giờ đó."

"Con mặc quần áo , lát nữa sẽ dạy con nấu cháo , nấu đặc quá, bố Trần Xuyên thích. Rồi con xuống mua thêm ít đồ ăn sáng, Trần Xuyên thích ăn quẩy chiên, còn bố nó thích ăn bánh bao nhỏ, ngay ngã tư nhà bán đó."

"Nhớ mua ở hàng của hai trẻ bán nhé, quán đó sạch sẽ."

Tôi khuôn miệng chồng cứ đóng mở.

Cuối cùng, cũng phản ứng kịp.

Cảm xúc gọi dậy sớm thế là để làm bữa sáng cho cả nhà họ ?

Đầu óc bà vấn đề ?

Tôi là độc nữ ở Bắc Kinh.

Chồng Trần Xuyên là độc t.ử ở tỉnh lẻ.

Gia đình điều kiện khá , bố là giáo sư đại học, chút tiếng trong giới học thuật, làm ở viện nghiên cứu, nhà ba căn nhà ở Bắc Kinh.

Nói về điều kiện gia đình chồng , đại khái là thế : thị trấn nhỏ cấp 18, bố đều là công nhân của một doanh nghiệp tư nhân nhỏ, miễn cưỡng coi là gia đình khá giả.

Trần Xuyên thi đại học học ở Bắc Kinh.

Cùng lớp với .

Anh yêu ngay từ cái đầu tiên, dùng đủ cách theo đuổi .

Ban đầu bố đồng ý lắm.

Vì ông bà tìm một trai địa phương môn đăng hộ đối.

ấn tượng đặc biệt với tỉnh nhà của Trần Xuyên, cảm thấy các trai ở đó sức hấp dẫn đặc biệt.

Thêm đó, Trần Xuyên cũng tệ, còn chiều chuộng tuyệt đối.

Tôi đến kỳ, nửa đêm mua t.h.u.ố.c giảm đau cho .

Mỗi sáng đều mang bữa sáng đến lầu cho .

Lâu dần, cưa đổ.

Tôi bắt đầu làm công tác tư tưởng cho bố .

Bố từ đến nay đều chiều , thấy thật lòng thích, ông bà phản đối nữa.

Sau khi nghiệp thạc sĩ, Trần Xuyên ở Bắc Kinh, làm giảng viên tại một trường đại học.

Bố thấy cũng coi như định, bèn đồng ý chuyện hôn nhân của chúng .

, mới xin nghỉ phép kết hôn để về quê Trần Xuyên tổ chức đám cưới.

Ai ngờ, mới cưới ngày thứ hai, chồng gọi dậy làm bữa sáng?

Thật là nực .

Ở nhà còn làm cơm, về nhà bà làm ?

Tôi Trần Xuyên ngủ như c.h.ế.t bên cạnh, đưa tay định đẩy dậy.

Mẹ chồng lập tức ngăn , bất mãn : "Con đừng gọi nó, để nó ngủ thêm , hôm qua mệt lắm ."

Trong lòng , một vạn con thần thú suýt nữa thì xông .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/dai-nao-nha-tra-nam/chuong-1.html.]

Cảm xúc bà còn mệt ?

Con trai bà mệt thì mệt ?

Một cưới vợ chắc?

Tuy nhiên, gì, nhếch môi : "Vâng ạ, ngoài , con mặc quần áo xong sẽ ngay."

Mẹ chồng lúc mới hài lòng rời .

Sau khi bà , mặc quần áo , mở chiếc vali ở góc phòng, lấy căn cước công dân bỏ túi áo khoác.

Mang theo điện thoại, mang gì khác, bước khỏi phòng.

Đi đến cửa, bắt đầu giày.

Mẹ chồng vẻ nghi hoặc.

Tôi : "Mẹ, rau ngoài chợ sáng sớm tươi lắm, con mua một ít, Trần Xuyên thích ăn rau tươi."

Mẹ chồng , mãn nguyện.

Đóng cửa , thấy bà với bố chồng: "Tôi cứ tưởng độc nữ Bắc Kinh thì kiêu quý cỡ nào, xem, chẳng vẫn ngoan ngoãn dậy làm bữa sáng cho chúng đấy ?"

"Tôi tin là trị nổi nó! Thành phố lớn thì ? Là rồng đến đây cũng cuộn !"

"Nhân lúc chúng nó về nhà mấy ngày , lập quy tắc cho nó, nếu về Bắc Kinh là địa bàn của nó, nó sẽ kiêu căng đến mức nào nữa. Ông xem, nó suốt ngày sai bảo con trai kìa!"

Bố chồng hùa theo: "Vẫn là bà giỏi, bà xã , bà cũng coi như là nàng dâu nhiều năm nhẫn nhịn thành bà chủ , chúng cứ chờ ăn sẵn thôi."

Mẹ chồng đắc ý.

Tôi ngoài cửa cũng , chờ ăn cơm nấu ?

Các xứng đáng ?

Muốn trị ư?

Đời .

Ra khỏi cửa, hề do dự, bắt taxi thẳng sân bay, đặt chuyến bay sớm nhất Bắc Kinh.

Sau đó, thong thả ăn sáng ở sân bay.

Khoảng một giờ , Trần Xuyên chắc tỉnh, gọi điện thoại đến.

Tôi bắt máy.

Tắt nguồn luôn, lên máy bay.

Khi hạ cánh xuống Bắc Kinh và mở máy.

Một loạt cuộc gọi nhỡ suýt nữa làm điện thoại sập nguồn.

Trần Xuyên gửi một chuỗi tin nhắn.

"Vợ ơi, em ? Anh gọi mãi ."

"Không xảy chuyện gì chứ? Mau gọi cho ! Anh lo c.h.ế.t !"

Trong đó xen lẫn tin nhắn của chồng: "Giao Giao , mua rau xong , về sớm con, Trần Xuyên dậy , nó đang đói bụng đây."

"Con mua tí rau mà lâu thế? Thế , tập thể d.ụ.c nhiều hơn mới .”

"Bảo con mua rau rốt cuộc con ? Bố Trần Xuyên sắp làm ! Trễ bữa thì ?"

Lúc , điện thoại chồng gọi đến.

Tôi bắt máy.

Bên liền mắng xối xả.

"Vợ ơi, rốt cuộc em ? Không điện thoại! Em lo đến mức nào ?"

"Có ngoài mua rau lạc đường ? Gửi định vị cho , qua đón em."

Tôi thấy tiếng chồng lẩm bẩm bên cạnh trong điện thoại: "Mua tí rau mà cũng lạc đường, yếu ớt thế thì làm mà sống đây? Sau làm mà qua ngày?"

Tôi lạnh lùng : "Em ? Em đang ở Bắc Kinh đây."

"Bắc Kinh?" Chồng ngớ .

"Sao em ở Bắc Kinh? Không là một tuần nữa mới về ?"

Hai chúng thống nhất sẽ ở quê Trần Xuyên một tuần, thăm hỏi các cô dì chú bác quan trọng xong mới về Bắc Kinh.

Vì phong tục ở đó, nếu nhà nào cưới dâu mới, khi tổ chức hôn lễ đưa cô dâu mới đến từng nhà họ hàng quan trọng để mắt, dùng bữa, sẽ nhét phong bì lì xì cho cô dâu mới, như mới tất quy trình.

Mà bây giờ họ hàng kịp thăm thì cô dâu mới biến mất, sẽ nghĩ đây?

Giọng chồng gấp gáp.

Tôi khẩy một tiếng, : "Vì em nấu cơm. Trần Xuyên, em thấy gia đình thật thú vị, 4 giờ gọi em dậy làm cơm cho , , khi em gả , nhà ai nấu cơm ?"

"4 giờ! Tối qua hai đứa ngủ lúc mấy giờ ? Mẹ còn ngày nào em cũng dậy sớm làm cơm cho cả nhà, xin , gia đình như thì em phục vụ nổi."

"Dù thì hai đứa mới chỉ tổ chức hôn lễ, đăng ký kết hôn. Hay là chúng cứ như , hợp."

Chồng ngây .

Anh choáng váng.

Ngày cưới thứ hai vợ tự bay về Bắc Kinh?

Còn chia tay với ?

Chuyện quái gì đang xảy !

Tôi thấy tức giận hỏi chồng trong điện thoại: "Mẹ đang bày trò gì ? Mẹ gọi cô dậy làm cơm làm gì? Cơm nhà chẳng ngày nào cũng là làm ??"

Mẹ chồng biện minh: "Hồi mới gả cho bố con, cũng dậy làm cơm mà, làm mà nó thì ?"

Chồng nhảy dựng lên: "Sao mà giống ? Hồi đó còn gặm rễ cây nữa, giờ gặm nữa ?"

Bố chồng quát: "Đủ , chuyện với mày như thế? Mẹ mày làm chẳng là vì cho chúng mày ?"

Chồng tức giận: "Tốt cho chúng con chỗ nào? Chẳng là do kiểm soát quá mức ? Nhà ai t.ử tế 4 giờ gọi con dâu mới dậy nấu cơm?"

Mẹ chồng : "Được con trai, nó gả cho con , còn sợ nó chạy mất ?"

Cả hai ông bà ngơ ngác.

Chưa đăng ký kết hôn?

Loading...