Da Thi Bà Nội - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-09-22 09:09:57
Lượt xem: 228

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

buổi sáng và đêm theo lưng họ, đều thấy đôi mắt của bà nội Đao Ni, lóe lên ánh huỳnh quang màu xanh lục trong bóng tối mờ ảo.

Giống hệt một ác quỷ.

Tôi từng chứng kiến những điều tàn nhẫn nhất đời, còn sợ gì ma quỷ nữa chứ?

---

Ba trăm ngàn tệ, tiền về tài khoản trong tích tắc.

Tôi khinh thường họ một cái ——

Đấu với , mấy thành phố còn non lắm!

Họ từng câu “nghèo núi khó sông sinh dân ngang ngược” ?!

Tôi đắc ý đẩy cửa ký túc xá , nụ lập tức đông cứng mặt.

Bên ngoài… bên ngoài tối đen như mực?

Tôi đầu , ký túc xá nữ cũng biến mất.

Những tiếng niệm chú vang vọng, cao vút, đột nhiên ùa tai từ bốn phương tám hướng.

Nghi lễ… nghi lễ thất bại ?!

Tôi ôm tai, quỳ sụp trong bóng tối, đầu đau như nứt .

Nỗi sợ hãi như một tấm vải liệm tanh tưởi, siết chặt lấy .

Giọng của Chu Thanh truyền đến từ phía đầu:

“Mày vạn tính toán quên mất mày đúng ?”

“Tao gửi cho bà một cái phong bao lì xì nhỏ hai trăm tệ, bà liền gửi cho tao sinh nhật âm lịch của mày sai một giây một phút.”

“Từ Na, mày quá tự mãn . Thật thứ chúng tao , chính là để mày nghĩ nắm chắc phần thắng, mới buông lỏng cảnh giác.”

“Bởi vì thứ chúng tao thực sự cần, chỉ là ba chữ ‘ đồng ý’ do chính miệng mày .”

Tôi kinh hoàng ngẩng đầu, đột nhiên phát hiện hai luồng sáng hình hạt đậu.

Nhìn theo luồng sáng, đó là chiếc giường trong ký túc xá.

Phía chiếc giường dán một lá phù lục khổng lồ, khẽ lay động theo tiếng chú ngữ dần trầm xuống của đạo trưởng.

Trong chớp mắt, đoán đó là gì!

Hai luồng sáng đó, là một đôi mắt!

Tôi nhốt trong xác của bà lão!

Sự tuyệt vọng như một con rắn siết chặt lấy cổ .

Khi tỉnh táo , chiếc giường chật hẹp, thể cử động .

Chỉ thể cố sức đảo mắt, cố gắng nhiều hơn.

“Đao Ni” bò từ giường, da cô vẽ đầy phù lục bằng chu bút.

Trên Chu Thanh và Lưu m cũng tương tự, phủ đầy những chú ngữ.

Tôi trần truồng sàn, từ trán đến lòng bàn chân đều vẽ đầy hồn chú màu đỏ son.

Trên trần ký túc xá treo đầy chiêu hồn phan và chiêu hồn linh, kêu leng keng trong gió.

Cả ký túc xá nữ, rõ ràng là một pháp trường!

Đạo trưởng mệt mỏi gật đầu với Chu Thanh, lặng lẽ rời khỏi ký túc xá.

Chu Thanh và Lưu m đỡ cơ thể “” dậy, lo lắng kêu lên:

“Đao Ni, tỉnh dậy ! Tỉnh dậy !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/da-thi-ba-noi/chuong-9.html.]

“Đao Ni” cũng ôm lấy “”, nước mắt giàn giụa:

“Ni nhi , cục cưng của bà, cháu mau tỉnh dậy .”

“Tôi” từ từ mở mắt, ngây thơ gọi mấy tiếng:

“Bà nội… bà nội…”

“Lưu m, Chu Thanh, hai cũng ở đây?”

“Tôi đây là… đây là ở ?”

Chu Thanh mừng đến phát :

“Cậu quên ? Chúng là sẽ cùng học đại học mà!”

“Chúng ở cùng một ký túc xá đấy!”

Lưu m ôm lấy “ nức nở:

“Tốt quá ! Tốt quá ! Chúng thành công!”

Tôi liếc nhóm bạn cùng phòng đang ôm , hai hàng nước mắt đục ngầu chậm rãi chảy xuống từ khóe mắt.

Đáng chết!

Sao thế ?!

Tôi thông minh như , thể thua ?!

Đao Ni thể đoạt lấy xác của ?!

Tôi g.i.ế.c Đao Ni!

Tôi g.i.ế.c bọn họ!

Tôi bật dậy, xé xác bọn họ thành từng mảnh!

cố gắng hết sức, cũng chỉ thể run rẩy vài cái yếu ớt.

Vì quá kích động, còn đái dầm quần.

Sáng hôm , hai nhân viên y tế đưa lên cáng, chuyển viện dưỡng lão.

Dưới ánh mặt trời ban mai, bốn cô gái xinh như hoa, đùa khúc khích ôm , .

Lần đầu tiên, nhận đến thế.

Đáng tiếc, sẽ bao giờ thấy nữa.

Chỉ là vẫn kịp cho :

Tôi luôn sinh một đứa con trai với Lưu Văn.

Cho nên ngày nào cũng bỏ thuốc tránh thai ấm nước họ uống.

Họ mãi mãi thể sinh con trai, như , mới cơ hội tiếp tục học, thoát khỏi nanh vuốt của và Lưu Văn.

Sáng sớm ngày rời , bỏ thuốc chuột nồi cháo đang sôi, đầu độc .

móc từ gối một xấp tiền nhàu nát, đếm xỉa gì mà nhét lòng .

"Cút , quỷ đòi nợ!"

"Sau tìm một đàn ông , đừng khổ mệnh như mày."

Mũi cay xè, đổ bỏ nồi cháo.

Mẹ liếc một cái, ánh mắt lộ một tia sợ hãi, vội vàng vác cuốc chạy khỏi cửa như thể chạy trốn.

Thật đáng tiếc… công dã tràng.

Tôi luôn… công dã tràng.

Loading...