“Mọi việc là thế , năm ngày , với bọn Bàn Hổ phòng bên rủ đua xe, lúc cua ngoặt nhanh quá cẩn thận đ.â.m thanh chắn bên đường…”
Nhìn Triệu Hà Xuyên vì quá đau khổ mà đờ đẫn cả , Chung Vũ Trạch dẫn về phía kể đầu đuôi câu chuyện.
Thì là bỏ mạng vì xảy việc ngoài ý trong lúc đua xe.
Lúc đó hơn một giờ sáng, nơi bọn họ đua xe là một con đường núi hẻo lánh, những cùng của nhóm đều đang bận hò hét, ai kịp thời nhận gặp t.a.i n.ạ.n xe đập đầu mà c.h.ế.t.
Đợi đến khi bọn họ phát hiện gặp chuyện thì trong cơ thể của Chung Vũ Trạch là một khác.
Đó chính là ông của Triệu Hà Xuyên, lão Triệu què.
Lão Triệu què đẩy xuống vách núi ngã c.h.ế.t.
Kẻ đó là tên du thủ du thực nghiện cờ b.ạ.c ở thôn bên cạnh, hôm đó thua bạc ở ngoài về, trong đầu là cam lòng và suy nghĩ kỳ quặc. Lão Triệu què đúng là xui xẻo, nửa đường thì chạm mặt .
Tên du thủ du thực đó hề kính già yêu trẻ chút nào, thấy lão Triệu què ốm o gầy còm, xung quanh ai qua , rút con d.a.o nhỏ mang theo bên đe dọa lão Triệu đưa tiền trong .
Tất nhiên lão Triệu đồng ý, tiền là tiền sinh hoạt tháng của Triệu Hà Xuyên nhà lão, nếu đưa cho thì Xuyên T.ử nhà lão làm ?
Hai cứ giằng co qua , đó trong lúc giằng co, cả hai trượt chân ngã xuống vách núi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/co-tin-ta-an-thit-nguoi-khong/chuong-46-1.html.]
Bởi vì cam lòng và lo cháu lão nhận tiền sinh hoạt tháng sẽ c.h.ế.t đói nên linh hồn lão Triệu què khi c.h.ế.t giống với tên du thủ du thực mà mơ hồ ở đó chờ quỷ sai đến bắt , đó tiềm thức trôi về hướng thủ đô.
Lão từng đến thủ đô nên đường, nhưng lẽ là do chấp niệm trong lòng nên lão cứ trôi trôi như thế, cuối cùng đến thủ đô thật, lúc gặp cảnh tông xe của Chung Vũ Trạch.
Triệu Hà Xuyên từng cho ông xem ảnh bạn cùng phòng của nên lão Triệu nhận , còn kích động tát cho Chung Vũ Trạch mới c.h.ế.t nên ý thức còn mơ hồ tỉnh .
“Còn những chuyện đó lẽ .” Chung Vũ Trạch đến đây thì gãi đầu. “Ông của gặp nên nhờ dẫn đường. Tôi thấy ông quyến luyến như , đột nhiên nhớ đến bộ tiểu thuyết tâm linh lúc từng , mới c.h.ế.t dễ những con quỷ khác mượn xác nên để cho ông của dựa theo cách trong sách mà thử lên thể , ngờ thử một thành công. Sau đó hai chúng trốn quỷ sai về trường. Này, đừng với ai nhé, thật sự là thấy thì mà thấy là sợ luôn, mà trong trường bọn vài con quỷ, trong nhà vệ sinh tầng ba của tòa 2, một con…”
“Thằng nhóc thối tha, tầm bậy tầm bạ gì !” Chung Vũ Trạch còn hết một giọng già nua nhưng đầy nội lực cắt ngang. “Dọa Xuyên t.ử nhà ông là mày xong với ông !”
Chung Vũ Trạch hề sợ hãi hì hì, sang hướng phát âm thanh: “Ông Triệu , Xuyên t.ử nhà ông lớn gan lắm, dọa nổi !”
“Ai , gan nó nhỏ xíu, con chuột trong buồng nhảy cũng thể dọa nó hu hu. Mày chuyện ma quỷ mà còn trong nhà vệ sinh, lỡ như nó sợ dám xuống hố xí nữa luôn thì làm đây.”
Một bóng hình nhỏ thó lom khom từ phía tòa nhà nhỏ đang phá dỡ vách đó xa bay sang.
Mái đầu của nó màu muối tiêu, gương mặt nhăn nheo, khoác chiếc áo khoác ngắn màu đen giặt đến bạc màu, mang đôi giày vải sờn cũ, trông khác gì một ông lão bình thường nơi thôn dã.
Triệu Hà Xuyên nó cảm thấy như rầm một tiếng, bầu trời đầu sụp đổ.
Cậu quỳ sụp xuống đất, nước mắt vỡ òa tuôn : “Ông ơi…”