Có tin ta ăn thịt ngươi không? - Chương 43.1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-26 11:26:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàng Lan Lan và Vu Mộng Nhiễm cứ như biến chiến tranh thành tơ lụa. Bởi vì cùng cảnh, tính cách cũng hợp ngoài ý , nên đó hai từ tình địch biến thành bạn bằng một cách thể giải thích .

Đương nhiên, đó là .

Nói về Yên La và Thẩm Thanh Từ, hai chỉ mất đến nửa phút xuất hiện bên cạnh cửa của quán Ma Lạt Thang Trương Lượng.

Ai ngờ đẩy cửa thì Triệu Hà Xuyên với vẻ mặt gấp gáp chạy từ bên trong .

“Triệu Hà Xuyên?       Cậu làm gì ? Người ?”

“Chạy !” Nhìn thấy bọn họ, phản ứng đầu tiên của Triệu Hà Xuyên là vui mừng, đó ảo não : “Ngay khi nhắn tin cho đến mười giây, đột nhiên bảo đến quầy thu ngân bên lấy giúp chai nước. Kết quả dậy, còn hai bước thì lao thấy bóng dáng nữa!”

“Nghe vẻ là đột nhiên phát hiện cái gì đó.” Thẩm Thanh Từ xung quanh một vòng, như điều suy nghĩ hỏi, “Có lúc nhắn tin cho chúng phát hiện ?”

“Không hề.” Triệu Hà Xuyên chắc chắn , “Lúc gửi tin nhắn cho thì đang lưng về phía , còn cách hai ba mét nữa, cố ý xác nhận .”

"Vậy chuyện gì xảy ...”

Thầm Thanh Từ còn hết câu, Yên La bỗng lạnh một tiếng: “Yên tâm , thời gian ngắn như , chạy thoát .”

Vừa dứt lời, ngón tay của cô khẽ động, một làn sương đen như một con rắn lắc lư cơ thể bay về phía tay của Triệu Hà Xuyên.

Vừa cái tay của Triệu Hà Xuyên từng cầm cánh tay của Chung Vũ Trạch nên trong lòng bàn tay vẫn còn để một tia thở tan sạch con quỷ . Màn sương dày vòng quanh tay hai vòng, đột nhiên nó đầu bay về phía đường ở hướng đông.

“Đi theo nó, !”

Ba theo mà sương dày về hướng đông, cuối cùng một công viên ở ven đường. Chỉ là công viên lớn, bên trong còn trồng mấy cây hoè âm khí cực mạnh nên lấn át thở yếu ớt của con quỷ nên nhanh màn sương dày thể tìm phương hướng.

Bởi vì hiện tại là ngày làm việc, còn là giữa trưa nên trong công viên nào, chỉ mấy già đang đ.á.n.h cờ trong đình nghỉ mát. Triệu Hà Xuyên tìm thấy một bức ảnh chụp chung của trong ký túc xá từ điện thoại di động của , chỉ Chung Vũ Trạch và hỏi họ thấy , nhưng những già .

Triệu Hà Xuyên thất vọng, ai ngờ đúng lúc , Yên La xa dùng tay kéo một thứ gì đó dài từ đằng cây đa ven đường.

Là lưỡi.

Triệu Hà Xuyên: “...!!!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/co-tin-ta-an-thit-nguoi-khong/chuong-43-1.html.]

Đó là lưỡi đúng ? ?

“Thất thần làm gì? Mau chụp ảnh !” Yên La đầu gọi .

Triệu Hà Xuyên giật , vội vàng chạy tới run rẩy cầm điện thoại đưa cho đại lão.

Yên La chỉ ảnh chụp Chung Vũ Trạch trong điện thoại hỏi quỷ treo cổ: “Có từng thấy tên tên nhóc trong ảnh ?”

Quỷ treo cổ: “...”

Quỷ treo cổ đang sấp cây thưởng thức cái lưỡi dài hơn một tấc của thì hiểu nào đéo kéo xuống, còn ép hiện hình, cả quỷ đều vô cùng tức giận. khi đối diện với đôi mắt của Yên La, nó bất ngờ cứng đờ.

Cô gái rõ ràng là nhân loại nhưng mang cho nó cảm giác doạ như chứ?

“Nhìn cái gì hả? Tôi đang hỏi đấy!” Thấy nó mãi lên tiếng, Yên La kiên nhẫn híp mắt, “Nếu mày còn thì sẽ đ.á.n.h đó!”

Quỷ treo cổ: “...”

Quỷ treo cổ ấm ức, cô túm lưỡi thì thế nào hả!

Vẫn là Thẩm Thanh Từ phát hiện điều đúng nhắc nhở Yên La một câu, lúc cô mới ghét bỏ thả tay.

Quỷ treo cổ vội vàng thu cái lưỡi bảo bối của sờ thử, khi nó xác định thương mới thở phào nhẹ nhõm.

“Vừa nãy thấy tên nhóc , trong rừng trúc !”

Quỷ treo cổ xong, đôi mắt nhỏ của nó nhịn mà bay thẳng lên Yên La. đợi nó mở miệng dò hỏi thì cô gái , là tiên là thứ gì khác kéo đàn ông trẻ tuổi quá mức trai ở phía cô, “vù” một cái lập tức xa.

Chỉ để nam sinh khác bề ngoài xí đang ngẩn một lúc lâu mới vội vàng nhấc nhân đuổi theo: “Đại, đại sư! Chờ với!”

Đại sư?

Quỷ treo cổ thấy phận thể là thiên địch của quỷ , cả quy đều run lên, đó nó bất chấp tò mò mà vội vàng treo cây, nó sợ hãi chui một cái động cây nho nhỏ.

Không thể trêu nên nó trốn !

Loading...