Bởi vì vẫn còn lớp nên khi Triệu Hà Xuyên chào tạm biệt với ba Yên La thì lập tức thu dọn đồ đạc để học.
Cả buổi sáng Chung Vũ Trạch đều xuất hiện.
thường xuyên trốn học nên giáo viên và các bạn sinh viên sớm tập mãi thành quen, ai cũng cảm thấy điều đúng. Chỉ mỗi Triệu Hà Xuyên, trong lòng như một tảng đá to nặng nịch, cả luôn lo lắng nên lời.
Chung Vũ Trạch sẽ con quỷ hại đấy chứ?
Mình nên gọi điện báo cho bố của đây?
họ sẽ tin những gì ?
Nếu họ tin thì giờ?
Bởi vì trong lòng chuyện nên một từ đến nay luôn chăm chú làm việc là đầu tiên thất thần trong lúc ăn cơm nên cẩn thận đụng một bạn học tới..
Thức ăn nóng trong bát rơi , văng lên đối phương, Triệu Ha Xuyên giật vội vàng xin : “Xin xin , cố ý! Tôi...”
“Mẹ mày đường kiểu gì đấy, mù ?”
Giọng chút quen tai, Triệu Hà Xuyên vô thức ngẩng đầu lên , thấy một cái đầu màu tím khói bắt mắt và một gương mặt tồi, nhưng biểu tình mấy thiện lắm.
Là nam sinh bắt chuyện với Yên La ở Gà Hầm Hồ Ký ngày đó nhưng cô coi thường. Triệu Hà Xuyên lúc đó còn tưởng rằng Yên La chuyện với là để chế giễu đả kích đối phương.
Có lẽ chuyện để cho đối phương một ấn tượng quá sâu nên nam sinh tóc tím là nhận Triệu Hà Xuyên. Nam sinh thoáng lạnh một tiếng: “Yo, tên nhóc ! là oan gia ngõ hẹp mà, hôm nay xem như trải nghiệm !”
Triệu Hà Xuyên vô tình dây dưa với nam sinh xin nữa: “Thật xin , cố ý.”
“Lời xin thể dùng thì cần gì cảnh sát nữa?” Nam sinh tóc tím vô cùng nổi loạn kéo áo khác của : “Mày cái áo khoác của tao bao nhiêu tiền ?”
Triệu Hà Xuyên: “... Không , điều kiện trong nhà lắm nên từng thấy.”
Nam sinh tóc tím vẻ mặt chân thành của làm nghẹn họng, thoáng cái quên mất lời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/co-tin-ta-an-thit-nguoi-khong/chuong-41-2.html.]
Nam sinh vốn lấy chiếc áo khoác hàng hiệu của để nhạo Triệu Hà Xuyên quê nghèo, khiến vô cùng hổ, nhất là hổ đến mức lên. Kết quả tên nhà quê tự yếu thế thừa nhận ...
Điều làm nam sinh tóc tím cả thấy nhàm chán. ngày đó vì tên nhóc nên nam sinh mới mất mặt chị gái xinh , đó còn đám bạn phiên nhạo, từ đó nam sinh vẫn trút lửa giận trong lòng, lúc mãi mới đụng một thể trút giận, đương nhiên nam sinh sẽ cứ bỏ qua cho như .
“Điều kiện trong nhà thì thể đường mở mắt hả, thể bồi thường hả?” Nam sinh tóc tím nhấc tay, “keng” một tiếng, hất đổ hộp cơm trong tay Triệu Hà Xuyên.
Triệu Hà Xuyên tránh cũng tránh nên chỉ thể thức ăn nước canh đổ xuống đất. Trong mắt hiện lên sự tức giận những vẫn phản kháng, tiếp tục kiên nhẫn : “Tôi thể giặt quần áo giúp ...”
Cậu còn hết lời, nam sinh tóc tím đột nhiên hét to một tiếng: “C.h.ế.t tiệt! Đứa nào cần mạng kéo đầu của tao —— Chung, Chung?”
“Bạn cùng phòng của ông đây mà mày cũng dám bắt nạt hả, chán sống đúng ?”
Giọng tràn đầy tức giận vang lên từ phía nam sinh tóc tìm, đồng thời một mùi nước hoa nồng nặc xông thẳng mũi. Triệu Hà Xuyên ngẩn , nhanh chóng giương mắt lên thì thấy gương mặt quyến rũ của Chung Vũ Trạch.
Sở dĩ quyến rũ là vì một gương mặt của tiểu thịt tươi nên nữ sinh chào đón; Hai là vì vô cùng tự tin và cũng vô cùng tự luyến, quanh năm mặt đều năm chữ to: Tôi là trai nhất.
là do tối hôm qua ngủ ngon, buổi sáng dậy quá sớm, là con quỷ trong ảnh hưởng mà lúc , sắc mặt của dễ lắm, trắng thì , còn chút xanh xao, thoạt bình thường lắm.
Triệu Hà Xuyên sợ hãi vô thức dời tầm mắt, dám gương mặt là quỷ quá nhiều.
thế nào thì , cuối cùng tên cũng xuất hiện !
Triệu Hà Xuyên nắm chặt điện thoại trong túi.
“Bạn cùng phòng của ? Ôi chao kiếp, đây là lũ lụt tràn miếu Long Vương mà! Anh Chung Chung, em cố ý , nếu em bạn là bạn cùng phòng của , dù em làm gì thì cũng dám làm việc !”
Mỗi phú nhị đại đều tự vòng tròn của riêng , nam sinh tóc tím chính là trong hội ở trường học của bọn họ, Chung Vũ Trạch cũng , cho nên hai quen . bởi vì nhà họ Chung tiền hơn cũng thế lực hơn nên địa vị của Chung Vũ Trạch trong giới cao hơn nam sinh tóc tím.
Cho nên bây giờ nam sinh tóc tím hối hận —— Chung Vũ Trạch tính tình , mặt mũi lớn, ai cũng chơi cùng nên trở mặt ngay với Chung Vũ Trạch. Bởi còn đợi Chung Vũ Trạch lên tiếng, liên tục xin Triệu Hà Xuyên, thậm chí còn lấy thẻ cơm của đưa cho Triệu Hà Xuyên để bồi thường.
Triệu Hà Xuyên cần, cũng theo đà bắt nạt của Chung Vũ Trạch, chỉ lắc đầu một câu: “Chỉ là hiểu lầm thôi, là .”
Sau đó để một câu “Tôi còn chuyện với Chung Vũ Trạch, đây”. Cậu chịu đựng sự run rẩy trong lòng mà kéo tay Chung Vũ Trạch rời khỏi nhà ăn.