Tôi nhịn gật đầu: "À đúng, đúng, đúng."
Bố đổi giọng: " mà , nếu con thực sự gặp chuyện giải quyết , con vẫn với bố đấy nhé, đừng vì những lời bố mà tự tạo gánh nặng tâm lý."
Tôi tiếp tục gật đầu: "À , ạ."
Cuộc điện thoại kết thúc, tâm trạng cũng hơn nhiều.
như lời bố , ở những trường danh tiếng như chúng , những thứ mà giáo viên kiêng dè còn nhiều hơn những gì học sinh kiêng dè. Cái gọi là “chân đất sợ giày”, chỉ cần đường đường chính chính đối đầu, ai cũng làm gì .
Nghĩ đến đây, những còn chán nản, mà còn quyết định công khai làm Sử Đạo tức ói m.á.u một phen.
Tôi đặc biệt chạy nhóm khối, gắn thẻ ông : "Kính gửi thầy Sử Đạo, xin hỏi danh sách ban cán sự lớp Hai vẫn ạ?"
Tiện thể còn đăng bức ảnh cái bảng đen ghi kết quả kiểm phiếu hôm đó lên.
Chu Tư Tư 35 phiếu, Trần Thụy 4 phiếu. Mà lớp chúng tổng cộng chỉ 42 , nên ai trúng cử là ngay.
Xin hãy chú ý, nhóm khối lập đại hội khối thứ nhất. Lúc đó các trưởng khoa, chủ nhiệm bộ môn để bày tỏ sự chào đón đối với chúng , những tân sinh viên cũng nhiệt tình quét mã gia nhập nhóm.
Không ông thầy Sử Đạo và Trần Thụy lén lút gọi chuyện riêng ?
Tôi nhất định vạch trần chuyện !
Sau đúng bảy tiếng đồng hồ, cuối cùng Sử Đạo cũng xuất hiện. Không ông rụng bao nhiêu sợi tóc mới nghĩ cái diệu kế .
Ông “sáng tạo” cách bổ nhiệm hai lớp trưởng: "Lớp ưu tú tình huống đặc biệt, do Trần Thụy và Chu Tư Tư cùng đảm nhiệm chức lớp trưởng, Trần Thụy là lớp trưởng thường trực do học viện bổ nhiệm, Chu Tư Tư là lớp trưởng thường nhiệm do bỏ phiếu dân chủ bầu ."
Linlin
Một thường trực, một thường nhiệm, ở đây đang chơi trò vè ?
Trong nhóm ban cán sự lớp của học viện, các lớp khác đều chỉ một lớp trưởng, riêng lớp chúng thì hai lớp trưởng.
Cái thằng Trần Thụy chó c.h.ế.t chẳng làm gì cả, thông báo gửi xuống, trong nhóm lớp, nhóm ban cán sự lớp bao giờ thấy lên tiếng.
Tôi cứ coi như tồn tại, thống kê thông tin, phát vật tư, tổ chức hoạt động lớp... một thể lo liệu tất cả.
Bạn cùng phòng bất bình : "Trần Thụy là lớp trưởng chó má gì ? Chỉ treo cái danh, chẳng làm việc gì thực tế, việc gì cũng là làm hết."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/co-gai-mo-than-chu-tu-tu/chuong-5.html.]
Tôi : "Thế cũng mà."
Không đang tự an ủi bản , mà thật sự cảm thấy như . Người xưa , mấu chốt của tác chiến ở việc lòng dân theo về phía nào.
Trần Thụy tưởng làm gì là nhàn hạ, nào ngờ đang tự đánh mất thiện cảm. Cái thứ gọi là nền tảng quần chúng mà, thoạt thì tầm thường, nhưng đến lúc then chốt mới nó quan trọng đến nhường nào.
lúc nghĩ Trần Thụy sẽ cứ thế làm một lớp trưởng hữu danh vô thực thì bày trò quái gở khác.
Khoa chúng một môn chuyên ngành, nội dung bài giảng thường ngày cực kỳ phong phú. Thấy kỳ thi giữa kỳ sắp đến, đều cầu xin giáo viên khoanh vùng trọng tâm.
Thầy giáo miệng thì cứ ừ ừ, mắt thấy sắp thi mà trọng tâm mãi chẳng thấy đưa cho bọn .
Tôi than thở với lớp trưởng lớp bên cạnh, cô ngạc nhiên: "Các nhận ? Thầy giáo đưa lâu mà!"
Tôi còn ngạc nhiên hơn: "Cái gì? Thế thầy đưa cho lớp ? Nhanh nhanh nhanh, gửi WeChat cho , gửi cho các bạn trong lớp."
Cô chuyển tiếp lẩm bẩm: "Không thể nào bỏ sót các , nhớ hôm đó cả bốn lớp trong khối đều chép tài liệu mà."
Hả? Tôi nhạy bén nắm bắt mấu chốt: "Hôm đó là chép ? Không là ủy viên học tập ?"
Cô nhớ một lát : "Ai mà thầy giáo chập ở , gọi lớp trưởng ... À đúng , hôm đó Trần Thụy lớp lấy tài liệu!"
Không quá lời, nếu Trần Thụy xuất hiện mặt ngay lúc , thể sẽ xông lên tát hai cái.
Tôi chuyển tiếp tài liệu nhóm lớp, kèm lời nhắn: Đây là phần trọng tâm thầy X đánh dấu, tranh thủ xem .
Nhóm lớp ngay lập tức tràn ngập tin nhắn, kịp xem mà gọi thẳng cho Trần Thụy.
Trong lúc chờ cuộc gọi kết nối, sang lớp trưởng lớp bên cạnh: "Lát nữa thể sẽ cãi với , đừng mà giật nhé."
Cô đúng là thông minh, cần giải thích cũng lập tức hiểu : "Không ! Tôi sẽ giật . Chuyện làm gì, ai cầm trọng tâm mà tự giấu giếm thế chứ, quá hèn hạ!"
Điện thoại kết nối.
"Alo?"
"Trần Thụy , Chu Tư Tư đây."