Sử Đạo khẩy: "Thảo nào xuất quyết định tầm . Thôi , dựa tình nghĩa thầy trò, những gì bố em thể dạy em, thầy sẽ dạy em. Mọi chuyện đều do con làm , do con làm thì sẽ chỗ để thương lượng. Khoản tiền là do phụ của Trần Thụy quyên góp, thế thì đương nhiên quyên góp tiếng ."
Tôi tỏ vẻ kinh ngạc hơn nữa: "Vậy thì cách khác, ai tiền đó là sếp lớn ?"
Sử Đạo gật đầu một cách hiển nhiên: "Quy tắc của xã hội là như ."
Tôi lập tức cạn lời vì ba quan điểm sống thể chấp nhận của ông . Loại mà làm trợ giảng thì làm hư bao nhiêu học sinh chứ?
Thấy im lặng, ông đổi chiến thuật, khéo léo dụ dỗ: "Chu Tư Tư, em cũng đừng nản lòng. Nếu là thầy, thầy sẽ rút khỏi tranh cử, đổi lấy một suất học bổng. Như thể giảm bớt gánh nặng cho bố em, thể để ấn tượng cho Trần Thụy, làm chứ?"
Tôi thấy thật vô lý: "Lý do em để ấn tượng cho Trần Thụy là gì?"
Sử Đạo lộ vẻ thất vọng “ rèn sắt thành thép mà ”: "Chu Tư Tư, em trông thông minh lắm mà hiểu chứ? Bố Trần Thụy đều làm việc ở thành phố , nếu em nghiệp mà tìm việc, bố Trần Thụy giới thiệu cho em một công việc, chẳng là chuyện dễ như trở bàn tay ?"
Tôi nên ông ngốc là ông coi là kẻ ngốc. Tình bạn bè bình thường sẽ giới thiệu việc làm ?
Tôi mỉm : "Thầy ơi, em , em cần học bổng, cũng sẽ rút khỏi cuộc tranh cử."
Ông sốt ruột: "Sao mà con bé mãi thế?"
Tôi : "Còn nữa, thầy Sử Đạo, thầy tại đại hội khối rằng ban cán sự lớp ưu tú là do học viện chỉ định, nhưng bây giờ thầy khuyên em rút khỏi tranh cử. Vậy thì tại đại hội khối, thầy dối ?"
Sử Đạo cứng mặt . Tôi vẻ mặt của ông , thật sự . Chắc là ông dối quá nhiều nên quên mất từng gì . Thấy nhịn , Sử Đạo cảm thấy mất mặt.
"Em cái gì mà ? Chu Tư Tư, em chẳng chút dáng vẻ con gái nào cả. Tôi lòng tính toán cho em, mà em đà lấn tới, ai chuyện với thầy giáo như ?"
Ông sốt ruột , ông thật sự sốt ruột . Ấy, ông càng sốt ruột càng bình tĩnh.
"Thầy ơi, thầy đừng giận chứ, chuyện thì chuyện, công kích giới tính của em thì tính là ạ? Thầy với tư cách là một trợ giảng, phương thức 'dốc lòng dạy dỗ' học sinh là bắt học sinh im miệng ?"
Ông trừng mắt , lâu gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/co-gai-mo-than-chu-tu-tu/chuong-4.html.]
Tôi hề né tránh, mỉm mắt đối mắt với ông , chậm rãi thêm: "Thầy giận như là vì thật sự thầy dối ?"
Rầm. Sử Đạo đập bàn một cái, chỉ cửa, tức tối quát: "Em cút ngoài cho !"
Linlin
Tối đó, khi gọi video cho bố , kể chuyện .
Mẹ do dự một lúc: "Hay là con với trợ giảng cái bảng thông tin gia đình đó con điền đại thôi, đừng học bổng hai trăm nghìn tệ, thêm một 0 nữa cũng chẳng vấn đề gì."
Bố trừng mắt: "Thế thì . Chúng làm khác gì cái tên họ Trần , chẳng cũng dùng tiền đập ?"
Mẹ nhỏ giọng phản bác: "Vậy xem làm , chẳng lẽ cứ Tư Tư chịu ấm ức?"
Tôi vội vàng hì hì: "Ôi dào, con ấm ức gì , con sắp chọc tức c.h.ế.t cái ông trợ giảng đó . Lúc con tìm ông cũng ghi âm bộ , nếu ông thật sự dám một tay che trời, con cũng sẽ dám làm ầm ĩ lên."
Bố hài lòng : " , thế chứ. Kẻ như lò xo, con yếu thì nó mạnh, con mạnh thì nó yếu. Gặp loại cặn bã đừng chiều, đây mới là con gái ngoan của bố."
Tôi cố ý : "Thế mà hôm nay cái ông trợ giảng đó con chẳng dáng vẻ con gái gì cả đấy."
Bố tức giận đập bàn : "Ông là cái thá gì? Bảo ông tự soi gương , ông xứng đáng đánh giá con ?"
Mẹ lấy khuỷu tay thúc ông , ông uống một ngụm nước, lẽ là đang cố kìm nén một tràng chửi rủa.
"Tư Tư , bố cho con thế . Chỉ những thằng đàn ông tầm thường, thậm chí là rác rưởi mới yêu cầu phụ nữ ngoan ngoãn lời. Đàn ông ưu tú chỉ khuyến khích phụ nữ bên cạnh sống một cuộc đời rực rỡ, xinh , như đàn ông mà tranh giành những thứ thuộc về ."
Tôi suy nghĩ một lát, cẩn trọng góp ý: "Bố , thể đừng tự khen như thế ạ?"
Mẹ bật ha ha.
Bố đặt chén xuống, thản nhiên tự khen: "Bố vẫn luôn nghĩ rằng cách giáo dục của bố và dành cho con hề sai, con gái thì chứ, con gái cũng nuôi dạy như con trai. Hôm nay con dám cãi cái thằng trợ giảng chó c.h.ế.t , chẳng chứng minh thành công của nền giáo dục nhà ?"