Cô Gái Mỏ Than Chu Tư Tư - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-10-08 15:02:32
Lượt xem: 510

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi nhún vai: “Sổ tay sinh viên ghi, việc bình chọn khen thưởng công bằng công khai. Nếu thầy cứ giấu giếm thế , thì việc công khai còn ý nghĩa gì nữa?”

 

Thư ký : “Anh hãy lấy tài liệu lưu trữ cho cô xem là .”

 

Sử Đạo vội vàng : “Vâng, , tìm đây.”

 

Linlin

Tài liệu của Trần Thụy trải bàn làm việc.

 

Những tấm bằng khen ít ỏi đến đáng thương, nhiều nhất là bản các tạp chí. Đếm sơ sơ, đến bảy tám bản.

 

Tôi thật lòng khen ngợi: “Trần Thụy đúng là một cỗ máy học thuật, đầy một năm mà thể nhiều luận văn đến ?”

 

Bố ghé sát , hỏi: “Luật sư Phương, là tiến sĩ, thể giảng giải cho chúng , những luận văn hàm lượng vàng cao đến mức nào ?”

 

Luật sư Phương thận trọng trả lời: “Các tạp chí cốt lõi ngành kinh tế quản lý thể giống với ngành pháp lý của chúng , nhưng từ đơn vị chủ quản và chu kỳ xuất bản của những tạp chí , thì chúng vẻ thuộc loại tạp chí thể đăng bài bằng tiền.”

 

Ý là hàm lượng chất xám thấp, là rác rưởi học thuật.

 

Điểm ngay cả luật sư Phương rời khỏi trường học lâu ngày còn , đương nhiên Sử Đạo và Phó Bí thư Trương càng hiểu rõ.

 

Tôi lạnh lùng : “Thật trùng hợp làm , chỉ Trần Thụy nhiều luận văn rác rưởi như , mà năm nay khéo sửa đổi quy chế đánh giá. Lại càng trùng hợp hơn nữa, nếu thư ký đến đây, trợ giảng Sử còn sống c.h.ế.t chịu xuất trình tài liệu quá trình bình chọn khen thưởng…”

 

Phó Bí thư Trương trầm tĩnh liếc Sử Đạo một cái, gì.

 

Nói thật kỳ lạ, thật là một phụ nữ thoáng qua thấy ốm yếu, nhưng hiểu vẻ uy nghiêm hơn nhiều so với Sử Đạo to con.

 

Sử Đạo ánh mắt đó đến vã mồ hôi, liên tục : “Tư Tư, em , cứ như là cố tình sửa đổi quy chế đánh giá vì Trần Thụy , sự hiểu lầm, sự hiểu lầm.”

 

Tôi kinh ngạc hỏi ngược : “Chẳng lẽ ? Dù ai cũng thể thấy rõ sự thiên vị của trợ giảng Sử đối với Trần Thụy mà.”

 

Phó Bí thư Trương như : “Trần Thụy chính là khi thi đậu khoa chúng , bố quyên góp hai trăm ngàn tệ, đúng ? Nếu nhớ lầm thì là Tiểu Sử thỏa thuận thành công khoản quyên góp đó?”

 

Tôi chợt hiểu : “Thì Trần Thụy cháu của trợ giảng Sử , thì quan hệ họ hàng, chỉ quan hệ tiền bạc thôi ?”

 

Sử Đạo nhảy dựng lên: “Chu Tư Tư, em đừng bậy!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/co-gai-mo-than-chu-tu-tu/chuong-12.html.]

Bố nặng nhẹ ho khan một tiếng, làm bộ như vô tình xắn tay áo lên, để lộ chỉnh hình xăm rồng cuộn.

 

Giọng Sử Đạo lập tức nhỏ hẳn : “Quan hệ tiền bạc là hề tồn tại, đối xử với tất cả học sinh đều như .”

 

Tôi kinh ngạc lặp : “Đều… như… ?”

 

Tôi mở điện thoại ghi âm, những câu vàng ngọc của Sử Đạo năm đó, đến lúc phơi bày ánh sáng .

 

 

“Chu Tư Tư, Trần Thụy với , nếu em đồng ý rút lui khỏi cuộc tranh cử, năm nay thể giữ cho em một suất học bổng.”

 

“Việc xét duyệt học bổng là công khai minh bạch ? Chẳng lẽ là trợ giảng Sử cho ai thì cho ?”

 

“Mọi việc đều do con làm , do con làm thì thể thương lượng . Số tiền là do phụ Trần Thụy quyên góp, quyên góp đương nhiên tiếng .”

 

“Vậy nghĩa là, ai tiền thì đó là ông chủ?”

 

“Quy tắc của xã hội .”

 

 

“Dự án là của chúng , đội nhóm cũng là của chúng , Trần Thụy từ đầu đến cuối từng góp chút sức lực nào, chúng cũng cần nhà bỏ tiền. Từ chối Trần Thụy gia nhập là hợp tình hợp lý.”

 

“Sự trưởng thành của em và Phương Nhụy tách rời sự vun đắp của khoa ? Trong đơn đăng ký dự án ghi các em đến từ khoa XX ? Khoa tạo điều kiện như cho các em, các em lòng ơn!”

 

“Lòng ơn khoa là đưa Trần Thụy một đội chắc chắn đoạt giải ? Cho dù chẳng làm gì cả? Chẳng lẽ Trần Thụy là con ruột của khoa ư?”

 

“Chu Tư Tư, với em nhiều , làm là vì cho các em, là tiết kiệm chi phí cho các em.”

 

“Tôi cũng với ông nhiều , chúng cần tiền, một xu cũng cần.”

 

“Được thôi, em can đảm đấy, cần tiền , em cứ đợi đấy.”

 

 

Loading...