CHÚ MÈO BỊ BỎ RƠI - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-10-01 17:06:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 3

 

Thậm chí nhan sắc còn ngang ngửa với Lệ Trạch.

 

Nếu Lệ Trạch đường nét tinh xảo, pha chút ngang tàng và phong trần, đến cũng dễ dàng thu hút ánh , thì Phó Cảnh Thâm ngược : sở hữu một khuôn mặt và vóc dáng chuẩn mực.

 

dù ở , chiếc cúc áo vest của luôn thắt chặt đến cái cúc cùng.

 

Tóc thì luôn chải gọn gàng, đường nét gương mặt cũng vô cùng hảo.

 

Anh chỉ đó thôi như một cái hồ sâu tĩnh lặng, khiến khí quanh đó lạnh vài phần.

 

Lúc đó tin lời của Lệ Trạch.

 

cũng là mèo mà, cũng thích vẻ dữ dằn, mèo vẫn thích Lệ Trạch luôn tươi , dễ tiếp cận hơn.

 

hiểu , bây giờ đàn ông dừng ngay mặt .

 

Khi thấy , vẻ lạnh lùng như băng mặt chợt mềm .

 

Đôi mày luôn u uất giờ khẽ cong dịu dàng.

 

Phó Cảnh Thâm tiến vài bước, quỳ xuống mặt .

 

Một chiếc ô che chở hiện lên đầu .

 

Anh cẩn trọng đưa tay, nở một nụ :

 

“Chú mèo ngoan, nhanh đây nào. Mi… mi, theo ?”

 

Cái… cái gì cơ?

 

Cái đuôi trắng muốt của vô thức vẫy lia lịa.

 

Hóa là một con sen ??

 

Tôi chống cự nhiều, liền theo Phó Cảnh Thâm về nhà.

 

Lý do chỉ ba cái: Không tiền, tiền, vẫn là tiền.

 

Mà Phó Cảnh Thâm thì thật sự giàu.

 

Ít nhất nếu cứ theo , nhiều cá ngon để ăn!

 

Bị Phó Cảnh Thâm bế về biệt thự lớn, mới thế nào là một con sen đích thực.

 

Biệt thự đầy đủ thứ cho mèo: ổ ngủ, cột cào, khay vệ sinh cái gì cũng .

 

Chỉ thiếu một thứ duy nhất chính là Mèo.

 

Tôi Phó Cảnh Thâm đầy hoài nghi.

 

Anh lập tức phản xạ đưa cho một que snack cho mèo.

 

Người quản gia qua còn kìm nước mắt:

 

“Ôi chao, đây là đầu chủ mang về một cục mèo dũng cảm sợ hãi, dễ thương quá…”

 

À cái thương hại ghê!

 

Thôi cũng chẳng còn cách nào, cái thiếu mèo , hãy để mèo đây ở tạm đây .

 

Tôi thở dài, im lặng dụi tay Phó Cảnh Thâm.

 

Chốc lát, như trúng vé , nhảy dựng lên, chăm chú bàn tay dụi và lẩm bẩm:

 

“Trời ơi, mèo dụi , mèo dụi …”

 

Ừm, . Chuẩn .

 

Chứng thực xong. Đây chính là một con sen chính hiệu, chẳng còn hoài nghi gì nữa?

 

 

Thế là sống vô cùng thoải mái ở nhà Phó Cảnh Thâm.

 

Cuộc sống đúng nghĩa mèo đây chính là hoàng thượng: hưởng thụ hơn cả Phó Cảnh Thâm hưởng thụ.

 

Tôi cho ăn sashimi hạng nhất nhập từ Nhật, thỉnh thoảng thêm phần thịt bò Úc.

 

Đồ chơi thì là cần câu gắn kim cương, hoặc máy chơi mèo cấu hình cao cấp.

 

Mọi trong biệt thự đều sợ va vấp, nhất là Phó Cảnh Thâm.

 

Tôi nghi ngờ chứng hoang tưởng bỏ rơi, suốt ngày lo sẽ lén bỏ .

 

Vì thế còn lắp một cái ổ cho giường an.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/chu-meo-bi-bo-roi/chuong-3.html.]

Tôi cũng phản đối, ngủ cạnh Phó Cảnh Thâm khiến cảm thấy an tâm.

 

Rồi đến một đêm.

 

Như thường lệ, cuộn bên cạnh chuẩn ngủ.

 

Nhìn sơ qua tư thế ngủ lộ nửa n.g.ự.c của , kìm mà thò một chân lên.

 

Phó Cảnh Thâm thói quen ngủ khỏa .

 

Cơ bắp săn chắc, hình chỉnh của luôn là cám dỗ c.h.ế.t với .

 

Tôi úp lên tám múi bụng trắng nõn to tròn rắn chắc đó thôi.

 

Làn ấm tràn về như tiếp thêm sinh lực; sướng kêu meo meo.

 

Meo meo…

 

Meo… khoan ?

 

Sao vẻ đúng nhỉ?

 

Nhiệt lượng trong tỏa nhanh thấy rõ, như tan thành một đống bánh mèo mềm.

 

Chóng mặt.

 

Meo ơi! Sao biến về hình thế ?!

 

Còn kịp luồn sang một bên thì Phó Cảnh Thâm , vòng tay chặt lấy buông.

 

Da kề da, ấm như điện xẹt.

 

Môi ép rãnh cơ hấp dẫn giữa n.g.ự.c .

 

Bỗng đầu vọng lên tiếng nửa tỉnh nửa mơ:

 

“Mèo ơi… ừm… em nóng quá …”

 

Chết , chọn đúng lúc tỉnh dậy chứ!

 

Cuộc đời meo meo rơi đại họa !

 

Tôi vẫn còn nhớ lời dặn, nhất định để phát hiện phận thật.

 

Xã hội loài đủ loại biến thái, chừng họ bắt đem làm những chuyện khủng khiếp nào đó mất…

 

Tôi cố gắng rúc thẳng về phía .

 

lúc , Phó Cảnh Thâm mạnh quá mức tưởng tượng càng cố gắng lùi , càng ôm chặt ép về phía .

 

Kèm theo một tiếng “ừm” nho nhỏ như nửa mơ nửa tỉnh.

 

Chớp mắt, ngước lên, cặp mắt mèo của lập tức va đôi mắt sâu như vực của đàn ông mặt.

 

Nguyên cả gian lặng hẳn.

 

Lặng đến nỗi rõ tiếng tim đập rộn ràng.

 

Trong đầu thoáng qua ngập tràn những viễn cảnh tồi tệ.

 

Chẳng lẽ… sẽ đem tới mấy phòng thí nghiệm đáng sợ ?

 

Tôi run lên, vô thức rung cả đôi tai mèo.

 

Dương khí vẫn đủ để thu tai và đuôi .

 

Phó Cảnh Thâm gì, chỉ theo chuyển động của , ánh mắt chầm chậm dừng ở hai tai đầu .

 

Cổ thắt , một chuyển động nhỏ làm lộ rõ cổ họng đang nuốt khan của .

 

Bỗng nhiên, lóe một ý tưởng.

 

Tay chạm nhẹ đôi tai, thận trọng :

 

“Em… em là Mi mi, tin ?”

 

Sợ tin, còn thì thầm thêm:

 

“Chủ… ơi, meo~”

 

Lúc chỉ còn đánh cược.

 

Đánh cược bản chất con sen của sẽ đổi.

 

Chờ mãi, cuối cùng Phó Cảnh Thâm khàn giọng hỏi:

 

“Anh… thể sờ thử cái ?”

 

 

Loading...