Tại sở cảnh sát, bầu khí căng thẳng bao trùm khu vực làm việc. Ý Tinh thẳng lưng ghế, vẻ mặt điềm đạm lạ thường so với trải qua một vụ va chạm xe. Cô trình bày vụ việc một cách rành mạch, chi tiết, ngôn từ chính xác như một báo cáo chuyên nghiệp.
Ngồi cách đó xa, Thảo liên tục cằn nhằn, giọng điệu khó chịu.
- Chuyện tí tẹo mà làm rùm beng lên! Cái đèn xe đáng bao nhiêu chứ! Cô làm như đ.â.m c.h.ế.t bằng!
Thảo liếc xéo Ý Tinh, vẻ mặt đầy thách thức.
- Tôi cho mà , xe cô đỗ sai chỗ đấy! Vướng hết lối , phanh kịp là đúng còn gì!
Cán bộ cảnh sát hắng giọng, nhắc nhở Thảo giữ trật tự và chỉ tập trung việc khai báo. Thảo xì một tiếng, nhưng vẫn ngừng lẩm bẩm.
Trong lúc làm việc, như chứng tỏ dạng , Thảo ngẩng cao đầu, cố tình lớn đủ để Ý Tinh thấy.
- Thật là rắc rối! Vụ nhỏ xíu thế mà cũng làm phiền đến . Lát nữa chồng đến, các chị sẽ là ai. Cái cô (Thảo chỉ tay về phía Ý Tinh) sẽ tay!
Ý Tinh im lặng, để lọt một chữ nào của Thảo tai. Cô chỉ thủ tục nhanh chóng kết thúc. 'Chồng' của ả là ai, quyền lực đến quan trọng. Đối với Ý Tinh, thứ đều thể giải quyết bằng luật pháp và tiền bạc, nếu cần thiết.
Cửa phòng làm việc đột ngột mở . Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cửa.
Một đàn ông dáng vẻ lịch lãm bước . Anh mặc bộ vest đắt tiền, mái tóc vuốt keo gọn gàng, trông đạo mạo. Thảo thấy thì reo lên vui vẻ, vội vàng chạy đến nắm c.h.ặ.t t.a.y .
- Anh yêu, đến ! Anh xem cái cô bắt nạt em! Va quẹt xe tí mà làm phức tạp hóa vấn đề lên!
Người đàn ông đó mỉm trấn an Thảo, tay vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô . Anh ngẩng đầu lên, ánh mắt lướt qua căn phòng, đột nhiên sững khi chạm Ý Tinh.
Nụ môi tắt ngúm. Vẻ điềm tĩnh ban đầu nhanh chóng biến mất, đó là sự bàng hoàng tột độ. Gương mặt tái mét, đôi mắt mở to như tin cảnh tượng mắt.
Ý Tinh cũng đang chằm chằm đàn ông đó. Toàn bộ thế giới của cô dường như cuồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/chiec-xe-dinh-menh/chuong-2.html.]
Hoàng Nam.
Chồng cô.
Người mà cô vẫn tin rằng đang chuyến công tác dài hạn ở tận châu u xa xôi.
Sao ở đây? Tay trong tay với Thảo, kẻ gây chuyện với cô?
Một lặng c.h.ế.t chóc bao trùm căn phòng. Tiếng quạt trần vo ve như phóng đại lên gấp trăm . Ý Tinh cảm thấy lồng n.g.ự.c đau nhói, như thứ gì đó bên trong vỡ tan tành thể hàn gắn. Cô siết chặt bàn tay đặt mặt bàn, móng tay bấm sâu da thịt.
Mắt Ý Tinh khóa chặt Hoàng Nam. Cô thẳng đôi mắt đang cố gắng né tránh của . Giọng của Ý Tinh vang lên, lạnh buốt từng chữ một, như nghiền nát từ lớp băng dày nhất, phá tan bầu khí ngột ngạt.
- Anh đang... công tác ở châu u cơ mà, Hoàng Nam? Sao ở đây?
Cô khẽ liếc bàn tay Hoàng Nam vẫn đang nắm c.h.ặ.t t.a.y Thảo.
- Và... cùng cô ?
Hoàng Nam lắp bắp, môi mấp máy nhưng thành lời. Ánh mắt đảo loạn xạ, né tránh ánh sắc như d.a.o của Ý Tinh. Anh rút tay khỏi Thảo nhưng do dự. Thảo bên cạnh, vẻ mặt từ vui vẻ chuyển sang bối rối, bắt đầu lo sợ khi thấy phản ứng của Hoàng Nam và ánh mắt của Ý Tinh.
- Anh Hoàng Nam... chuyện là ?
Thảo khẽ lay tay Hoàng Nam, giọng run run.
Hoàng Nam trả lời Thảo. Anh chỉ Ý Tinh, vẻ mặt đầy sự hoảng loạn và tuyệt vọng.
Ý Tinh vẫn thẳng mắt Hoàng Nam, chớp mắt. Vẻ mặt cô băng giá, còn một chút ấm áp nào. Ánh mắt đó như xuyên thấu qua vẻ ngoài đạo mạo của , thẳng sự giả dối và phản bội bên trong.
"Thì ... bấy lâu nay là thế ?" Cô nghĩ thầm, trái tim đau đớn đến cực điểm nhưng lý trí trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Hoàng Nam cúi gằm mặt xuống, dám đối diện với ánh mắt lạnh lẽo đó. Anh , chuyện kết thúc .