Tống Khiếu giữ chặt lấy tay đang cởi cúc áo, "Chị, xin chị đừng như ! Chị em , tuy em từng vô tưởng tượng về ngày hôm nay của chúng , mỗi đều chỉ mong thể lập tức khiến chị trở thành phụ nữ thật sự của em, nhưng Tống Khiếu em vẫn vô liêm sỉ đến mức . Em bây giờ chị đang tức giận, lúc tức giận thích hợp để đưa bất kỳ quyết định nào, em sợ ngày mai tỉnh dậy chị sẽ hối hận!"
"Sẽ hối hận, hôm nay chị uống rượu, đầu óc chị tỉnh táo lắm! Tống Khiếu, chẳng em sẽ đợi đến khi chị tự nguyện, đợi đến ngày chị còn sợ hãi nữa ? Vậy thì chị cho em , chính là hôm nay! Hôm nay chị bằng lòng tâm ý trao cho em! Sao thế? Em dám nữa ?"
"Chị," ngũ quan gương mặt tuấn phần xa cách của bắt đầu trở nên dịu dàng, "chị đang làm gì ?"
Tôi chớp chớp mắt, "Biết chứ, ngủ với em!"
Tôi cho cơ hội thêm, bèn vòng hai tay qua cổ , nhón gót chân, hôn lên môi . Tôi khẽ day nghiến môi , chậm rãi mút lấy.
Tôi áp sát , xung quanh tràn ngập mùi hương đặc trưng của khiến mê đắm, dần dần cảm nhận nhiệt độ cơ thể đang tăng lên, thở bắt đầu trở nên nóng rẫy, cuối cùng giành thế chủ động, kìm lòng mà ôm lấy eo , dồn góc tường, nhanh chóng đào sâu thêm nụ hôn .
Hai tay đè lên đỉnh đầu, còn cả thì ép tường, thể động đậy, chỉ đành mặc cạy mở hàm răng, mặc cho đầu lưỡi nóng bỏng của công thành chiếm đất, nụ hôn nóng bỏng triền miên khiến tê dại, đầu óc bắt đầu cuồng...
Tiếp đó, bế bổng đặt lên giường, cả phủ lên , "Chị, chị em đợi ngày bao lâu ?"
Trong cơn mê tình loạn ý, trả lời , chỉ cảm thấy chiếc cúc cuối cùng lưng cởi ... Đôi môi, đầu lưỡi và những ngón tay của như một ma lực nào đó, khơi lửa khắp nơi.
Dường như nhiệt độ cả căn phòng đang tăng lên vùn vụt, liên tiếp bại trận, cảm thấy như món ăn vỉ nướng, lật qua lật mà nướng...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/chi-doi-em-tot-nghiep-dai-hoc-nhe/chuong-25.html.]
Hôm tỉnh , liền thấy gò má dịu dàng của , tuấn, trai, hàng mi mảnh mai.
Lòng tràn ngập vui sướng, kìm mà đưa tay sờ lên gương mặt tinh xảo , từ từ mở mắt, đôi mắt trong veo đăm đắm, giọng dịu dàng, "Chị, cần em chịu trách nhiệm ?"
Tôi gì, một lúc lâu , khẽ một tiếng, "Sao thế? Lẽ nào em chơi trò xách quần lên là nhận quen ?"
Cậu vươn tay, kéo lòng, "Chị, đợi em một năm, đợi em nghiệp đại học..."
"Vậy nếu chị đợi thì ?"
Đôi môi từng bước ép sát gần , giọng điệu cực kỳ cưng chiều, "Người bên cạnh chị, chỉ thể là em thôi nhé!"
Cuối cùng, tựa trán trán , "Chị, cho chị một bí mật nhé, em thích chị sớm hơn chị tưởng nhiều đó!"
Tôi chợt thấy mắt nhòa , ươn ướt, dám , "Sớm đến mức nào?"
"Có một mỹ nhân hề, thấy quên!"
Ánh mắt quả quyết của dịu dàng như nước, gọi đó là một ánh vạn năm!
Thanh xuân giới hạn, câu chuyện của chúng điểm kết, từ hôm nay, chỉ cùng đàn ông thuộc về rời bỏ...