Cẩn Thận! Nhà Có Chó Rất Dữ - Chương 82

Cập nhật lúc: 2025-09-30 14:23:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cửa phòng thờ bật mở, hình ảnh đập mắt Thiên Kỳ là ông Ngạn một bên, cái roi còn ghìm chặt trong tay, gương mặt cuồn cuộn lửa giận. Huy Bách thì ngã nhoài giữa những mảnh sứ vỡ, da thịt cũng vài chỗ cứa rách. Huy Bách vẫn cắn răng chịu đựng, để bật một tiếng kêu than.

Mắt Thiên Kỳ đỏ hoe, kịp nghĩ nhiều lao đến ôm Huy Bách lòng, che chắn bảo vệ : “Nếu chú còn giận thì đánh con , Bách thương … xin chú tha cho .”

Huy Bách rúc mặt n.g.ự.c Thiên Kỳ, khoé môi âm thầm con lên, đó mới ngẩng đầu nặng nề thốt từng chữ: “Là do con… con là thích …”

Thiên Kỳ lắc đầu: “Không… do ai cả… đừng như mà…”

Minh Hiển lên thấy khóe miệng cong vút của hai, thì cũng gần tin Huy Bách đau khổ như sắp lìa đời, nhếch môi lạnh.

xHENRI

Đến lúc nào hai vẫn còn kịp tranh thủ câu thêm tình cảm của yêu, mặt ba cũng thèm dè chừng. Thật là một con cáo già ranh mãnh, làm em trai như cũng vô cùng bái phục cần học hỏi thêm nhiều.

Minh Hiển nửa đùa nửa thật lên tiếng: “Để em gọi xe cứu thương…”

Trước đó , tưởng chừng Huy Bách đau đến mức lưng cũng sắp gãy, đến gọi xe cấp cứu, lập tức gượng dậy ngăn : “Không cần! Vết thương nghiêm trọng. Gọi bác sĩ Tùng đến nhà giúp …”

Bà Diệp tiến đến, gỡ cái roi trong tay của ông Ngạn, cất lồng kính. Bà dịu dàng xoa lưng chồng , nhẹ nhàng trách móc: “Sao mạnh tay , ông xã?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/can-than-nha-co-cho-rat-du/chuong-82.html.]

Tay ông Ngạn vẫn còn run, gương mặt cũng đầy bất ngờ, nhưng miệng vẫn còn cứng: “Tôi mới đánh nó một cái thôi, cái thứ hai nó tránh né tự ngã cái bình gốm, nếu bà ở đây, tận tai những gì thằng con ngoan , khi bà còn tức giận hơn .”

Bà Diệp vẫn luôn tay xoa dịu chồng, từ tốn : “Được ! Ông bớt giận… chúng về phòng chuyện nhé.”

Tàn kịch, Minh Hiển đợi bác sĩ đến, qua vết thương của Huy Bách mới rời . Đợi vết thương xử lý xong, hai mới về. Thực vết thương cũng nặng, vì áo sơ mi quá mỏng m.á.u mới lan rộng , nên mới trông nghiêm trọng hơn nhiều.

Lên xe, thấy tâm trạng của Thiên Kỳ vẫn khá hơn, Huy Bách nghiêng đầu hôn nhẹ , : “Rồi sẽ thôi, ba cũng nặng tay, là do cố ý làm vỡ cái bình gốm ông thích nhất… chỉ quậy ông một chút, bù cho những yên chịu đòn.”

Khoé môi Thiên Kỳ cong lên, đau lòng mắng: “Ngốc thật! Để thương như , đúng là quả báo thường đến sớm mà…”

 

 

Loading...