Cẩn Thận! Nhà Có Chó Rất Dữ - Chương 38

Cập nhật lúc: 2025-08-07 15:38:03
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng âm thầm cân nhắc thiệt hơn, đến khi trận đấu kết thúc, Thiên Tường và Minh Hiển giành luôn top 1, Khải Dương vẫn thoát khỏi suy nghĩ của .

 

Minh Hiển bước tới, giơ tay búng “tách” một cái ngay mặt Khải Dương, kéo về thực tại.

 

Hắn nhếch môi trêu chọc: “Nhìn mặt kìa, thấy mê chứ gì?”

 

Khải Dương nhún vai, giả vờ kiêu ngạo: “Cũng tàm tạm thôi, còn suy nghĩ thật kỹ .”

 

Minh Hiển bật , vỗ nhẹ mấy cái lên vai Khải Dương: “Không cần vẻ nữa. Tôi thừa tụi chơi thử một ván cho xem mà… nhận Thiên Tường , đúng ?”

 

Khải Dương đáp, rút một điếu thuốc định châm lên. Minh Hiển giật lấy, đút gói thuốc, quàng tay lên vai Khải Dương như hai thiết mấy đời.

 

“Vậy cho thời hạn đến tối, nếu đồng ý thì đến nhà hàng .”

 

Minh Hiển tiện tay lấy tờ giấy note để sẵn quầy, ghi điện thoại và địa chỉ nhà hàng, đó liền kéo Thiên Tường rời .

 

Bé sinh viên liền chen : “Anh thiếu nợ hả?”

 

Khải Dương cô bé, chẳng buồn đáp, thu giấy note mới phòng riêng.

 

Sẵn tiện đến đất Thủ đô, Minh Hiển cùng Thiên Tường việc gì cũng dạo một vòng, mới về khách sạn nghỉ ngơi. Nghĩ đến việc ở lâu, Minh Hiển chỉ đặt một phòng ngủ hai giường.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/can-than-nha-co-cho-rat-du/chuong-38.html.]

Thiên Tường phịch xuống ghế salông, lúc mới thời gian rút điện thoại . Vừa bật lên thấy màn hình tối thui, cũng là nó hết pin từ đời nào.

 

Minh Hiển rút điện thoại , dúi tay Thiên Tường: “Lấy của chơi !” 

xHENRI

 

Nhìn thì máy của cũng chẳng khá hơn là bao, còn đúng 20% pin.

 

Minh Hiển hắng giọng, cầm lấy điện thoại của khách sạn: “Đợi chút, để gọi cho lễ tân mượn đồ sạc pin.”

 

Thiên Tường cầm điện thoại của Minh Hiển bao lâu thì một cuộc gọi đến, Thiên Tường cũng tò mò trả cho Minh Hiển.

 

“Có gọi cho !”

 

Minh Hiển liếc qua màn hình, đưa : “Chắc là tìm em đó!”

 

Vừa nhấn nút , Thiên Tường lên tiếng : “Là em đây!”

 

Đầu dây bên rõ tiếng thở phào của Thiên Kỳ: [Em đang ở cùng một chỗ với Minh Hiển ? Anh gọi cho em, lo chết!]

 

Thiên Tường bình thản đáp: “Em thì chuyện gì, mà, em thường dùng điện thoại, hai ngày sạc. Có chuyện gì gấp ?”

 

Thiên Kỳ gần như bật : [Em quên ? Hôm nay điểm thi nghiệp đấy, thủ khoa khối B00 ạ!]

 

Thiên Tường đáp nhẹ hững: “Nằm trong dự tính của em!”

Loading...