Cấm Dục - Chương 40

Cập nhật lúc: 2025-12-16 09:31:42
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOLKG8L0q

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Suốt quá trình cơ hội xem điện thoại, đương nhiên là trả lời.

Bùi Thanh đợi ba tiếng, cuối cùng đến mười hai giờ hỏi thêm một câu: “Sao trả lời , đang bận ? Hay ngủ ?”

“Thôi , khi nào rảnh, mời ăn.”

“Ngủ ngon.”

Hai chữ khơi lên chút m.á.u hiếu thắng trẻ con trong Mạnh Án Bắc.

Nói ngủ ngon thì ích gì, hiện tại cô gái đang ở bên cạnh , trong vòng tay cơ mà.

Mạnh Án Bắc gõ chữ: “Cô rảnh.”

Bên rõ ràng khựng , dòng chữ "Đang nhập..." nhấp nháy liên tục, như thể đối phương đang gì đó nhưng thôi.

Rất lâu , một câu hỏi gửi tới: “Anh là ai?”

Mạnh Án Bắc bật khe khẽ, đó nhấp ảnh đại diện của Bùi Thanh và xóa tài khoản của .

Rồi, nhẹ nhàng đặt điện thoại trở chỗ cũ. Hơi thở của Bạch Hi bên cạnh đều đặn và sâu lắng.

Anh xuống, tắt đèn ngủ.

Trong cơn mơ màng, Bạch Hi cảm thấy giường bên cạnh lún xuống, hình như xuống, vì thế cô bắt đầu rúc lòng .

Anh ngay lập tức cảm thấy mãn nguyện vô cùng, sự dịu dàng dâng đầy như tràn ngoài. Anh ôm chặt lấy cô cả lẫn chăn, khẽ : “Ngủ ngon.”

Một tiếng thì thầm nhẹ nhàng, dịu dàng, tan biến màn đêm.

Không thấy .

Ngày hôm , khi Bạch Hi thức dậy, cô thấy cửa sổ phòng ngủ dán một miếng giấy hoa trang trí.

Màu sắc của miếng giấy hoa rõ ràng hợp với căn phòng mang phong cách tối giản và lạnh lẽo, nhưng vô tình tăng thêm chút sức sống và ấm nhân gian.

Mạnh Án Bắc còn bên cạnh.

Quả nhiên là thành phố W ở phương Bắc, tuyết vẫn bay lất phất, ngoài cửa sổ là một màu trắng mờ ảo.

Bạch Hi xỏ giày, đến bên cửa sổ xem.

Cô mới nhận , cửa kính phủ một lớp nước do sự chênh lệch nhiệt độ.

Đứng cửa sổ, cô mặt kính còn một hàng chữ nhỏ.

Được bằng đầu ngón tay.

“Chúc mừng năm mới, tiểu thiên nga của .”

Bạch Hi ngạc nhiên đến mức che miệng .

Viết chữ mặt kính đọng nước, cô luôn nghĩ đây là hành động chỉ những cô bé còn giữ sự hồn nhiên mới làm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/cam-duc/chuong-40.html.]

Không ngờ Mạnh Án Bắc cũng làm.

Lại còn làm một cách... khiến cảm động đến thế.

đó hồi lâu, xuyên qua những vết chữ trượt dài kính, ngắm sắc tuyết trắng xóa bên ngoài cửa sổ.

Trái tim cô lấp đầy bởi sự dịu dàng và nặng trĩu.

Cánh cửa phía mở , Mạnh Án Bắc mặc quần áo chỉnh tề, thẳng tắp và phong độ ở đó.

Anh khẽ : “Chúc mừng năm mới.”

Bạch Hi bất ngờ tới, ôm chầm lấy vòng eo săn chắc của .

“Chúc mừng năm mới, Án Bắc.” Cô vùi đầu n.g.ự.c , vòng tay ôm chặt.

Bàn tay Mạnh Án Bắc đặt lên đỉnh đầu cô, vuốt ve mái tóc dài ngủ dậy còn rối.

“Anh đón Tết cùng em.” Giọng truyền đến từ đỉnh đầu cô, dịu dàng cô và .

Họ thực sự đón Tết cùng .

Mạnh Án Bắc Bạch Hi một nỗi niềm đặc biệt với việc đón năm mới, lẽ vì lâu cô còn cảm nhận cảm giác đoàn viên với gia đình. Sau khi bố qua đời, những thuộc khác cũng chẳng còn liên quan, cứ như là một tầng đứt gãy, cô bơ vơ sống ở thành phố W.

Anh nghĩ, hiện tại mà Bạch Hi thể dựa , ngoài chính bản , thì chỉ còn .

Sự dịu dàng trong lòng lan tỏa . Anh sẵn lòng để cô dựa dẫm.

Chỉ cần cô ngoan ngoãn một chút.

Mạnh Án Bắc dặn Tiểu Nhiễm và những khác chuẩn đồ đón Tết từ sáng sớm. Có mua về vài miếng giấy hoa, là do nghệ nhân đường phố tự cắt. Mạnh Án Bắc thấy miếng giấy hoa đó thực sự cắt tinh xảo, màu đỏ tươi vui, nghĩ rằng cô lẽ sẽ thích, nên chọn một cái nhất, rón rén dán lên cửa kính phòng ngủ.

Rồi, lòng khẽ rung động. Nhìn lớp nước mờ mờ tấm kính ấm áp, chợt nổi hứng nghịch ngợm, dựng ngón tay lên đó một dòng chữ.

Anh : Chúc mừng năm mới, tiểu thiên nga của .

Lúc dòng chữ , tiểu thiên nga của vẫn đang cuộn trong chăn, ngủ ngon lành gì, chút phòng .

Trái , điều đó còn khiến cảm thấy nội tâm cô cởi mở hơn cả dáng vẻ trần trụi cầu hoan ngày hôm qua.

Phơi bày dáng vẻ mềm mại nhất.

Mạnh Án Bắc ôm cô qua lớp chăn, cảm nhận sự nhấp nhô ở bụng cô theo từng nhịp thở, ngọn đồi nhỏ nhắn đáng yêu mang ấm lan tỏa tay . Sau đó, khẽ hôn lên trán cô, rời khỏi phòng ngủ và đóng cửa thật nhẹ.

Sau đó, thấy tiếng cô thức dậy, tiếng giày dẫm sàn gỗ tạo những bước chân lười biếng. Anh lên lầu xem, thấy cô đang cửa sổ ngắm miếng giấy hoa và dòng chữ đó, , nhào lòng , đôi mắt long lanh tỏa sáng.

Khoảnh khắc , Mạnh Án Bắc cảm thấy thể trao cho cô tất cả.

Ý nghĩ nguy hiểm, nhưng chìm đắm trong đó thể thoát , thôi .

Anh ba mươi hai tuổi, cô hai mươi hai tuổi.

Khoảng cách mười tuổi hiếm khi khiến cảm giác trống rỗng.

Cuối cùng trấn tĩnh cảm xúc, : “Anh đón Tết cùng em.”

Loading...