Cả Nhà Xuyên Không: Ta Mang Linh Tuyền Không Gian Đi Chạy Nạn - Chương 81

Cập nhật lúc: 2025-11-12 01:56:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đào hố?"

"Phải đó."

Khâu lão bá câu nhưng khóe miệng mang theo nụ .

"Bà lão nhà tối qua , nàng cũng cần chịu khổ nữa."

Rõ ràng Khâu lão bá trông vẻ đau buồn, nhưng đồng thời chút vui mừng. Giang Vãn Ninh diễn tả tâm trạng của lúc như thế nào.

"Khâu lão bá... ?"

"Cô nương, nàng là . Bà lão nhà tối qua ăn bánh màn thầu trắng, còn uống nước, nàng thanh thản."

Lòng Giang Vãn Ninh thấy chua xót. Giờ đây thiên hạ đại loạn, ngay cả một bữa cơm no cũng là xa xỉ. Nàng an ủi Khâu lão bá rằng, lúc còn đỡ chịu thêm tội khổ. lời an ủi như nàng thể .

Khâu lão bá dường như Giang Vãn Ninh đang nghĩ gì.

"Nàng cần an ủi , lớn tuổi thế , sớm nên về với đất."

"Vậy chờ ."

Giang Vãn Ninh đang định thì Giang Lâm Xuyên lúc bước từ bên trong.

"Cha!"

Giang Vãn Ninh lập tức kể chuyện Khâu lão bá.

Giang Lâm Xuyên kêu gọi , đến nơi Khâu lão bá ưng ý để giúp ông đào hố . Đến khi hố đào xong, trời sáng rõ.

Khâu lão bá thấy hố đào xong, từ chối lời đề nghị giúp đỡ chôn cất của Giang Lâm Xuyên và . Ông : "Ta ở bên bà lão nhà thêm chút nữa, các ngươi cứ ."

Xử lý xong chuyện của Khâu lão bá, những hôm qua Khâu lão bá tìm đến giúp đỡ lúc đều tụ tập ở cửa nhà ông.

Có sáu đến, ba trung niên, hai lớn tuổi. Trong đó một đàn ông trung niên trông gầy gò cao ráo, lưng đeo cung tên, : "Các ngươi chính là những Khâu lão bá lên núi, là thôn trưởng ở đây. Các ngươi lấy nước, con Gấu Đen đó chắc là đang ở khu vực nguồn nước."

Thôn trưởng thở dài một , "Nếu thật sự thể trừ khử con Gấu Đen đó, thì cũng là một chuyện ." Hiện tại trong làng chỉ còn mấy chục . Già yếu thì chết, già cỗi thì còn . Ngôi làng sắp còn nữa .

Ông vốn đến, nhưng Khâu lão bá mở lời, nên ông quyết định đến xem .

Những tị nạn ai nấy đều sắp c.h.ế.t đói, làm gì còn sức mà đánh gấu. Hôm nay thấy, ai cũng vẻ đầy sức lực, còn vài vạm vỡ, khác hẳn những chạy nạn khác.

"Đã chuẩn xong, chúng xuất phát thôi."

Trước đó còn nghĩ tìm thấy nước chắc gặp gấu đen, nhưng nay con gấu đó chiếm giữ nguồn nước, xem tránh là điều bất khả.

Thôn trưởng dẫn đường phía . Có lẽ lâu ai lên núi, con đường còn chút dấu vết giờ đây cũng gai góc chằng chịt.

Người lên núi mang theo đao phát quang, gặp bụi cây lớn thì dùng từng nhát đao chặt xuống, miễn cưỡng chặt một con đường nhỏ đủ .

Người chặt đường, dẫm lên, con đường cũng coi như dễ .

Người chặt đường , phía mang theo thùng nước, tốc độ di chuyển nhanh.

Đi một lúc, phía bỗng kinh ngạc kêu lên.

"Ôi chao."

"Sao thế?"

"Xảy chuyện gì ?"

"Có thấy gấu đen ?"

Lòng vốn thấp thỏm, lo lắng gấu đen sẽ đột ngột xông dọa sợ. Giờ phía kinh hô một tiếng, lập tức ai nấy đều đề cao cảnh giác.

Đặc biệt là rừng núi vốn tĩnh lặng, tiếng kêu vang lên càng khuếch đại động tĩnh trong rừng.

Người phía là Đổng Quang Viễn, giọng đầy kinh hỉ truyền đến, "Ha ha...... Không , chỉ là phát hiện ba quả trứng gà rừng thôi."

"Ây da, tiểu tử ngươi, làm bọn sợ hết hồn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ca-nha-xuyen-khong-ta-mang-linh-tuyen-khong-gian-di-chay-nan/chuong-81.html.]

Trứng gà rừng?

Đó là đồ đấy.

Bổ dưỡng vô cùng!

Mấy phía chút hâm mộ.

Thôn trưởng : "Chúng vẫn đang ở chân núi, , con gấu mù đó sẽ đến bên , nó trốn tận trong rừng sâu cơ."

"Phù, thì ."

Tiếng reo hò của Đổng Quang Viễn xua tan phần nào nỗi sợ hãi trong lòng những lên núi. Nhìn một đứa trẻ như Đổng Quang Viễn còn nhặt trứng gà rừng.

Ai nấy đều mở to mắt, mong cũng nhặt thứ lành nào đó.

Cứ thế mở đường .

Suốt quãng đường , những đồng hành khá vui vẻ. Ngoại trừ mấy quả trứng gà rừng mà Đổng Quang Viễn nhặt lúc đầu.

Sau đó, họ còn b.ắ.n hạ ba con gà rừng, hai con thỏ, nào gan hơn còn đánh c.h.ế.t ba con rắn lớn. Rau rừng, nấm hương thì cứ thấy là nhặt.

Có lẽ do nơi thuộc vùng núi sâu, ai dám đến, gà rừng và thỏ rừng đều khá nhiều thịt.

Chỉ riêng việc săn những con mồi nhỏ thôi, giờ phút ai nấy cũng tít mắt.

Có thể kiếm đồ ăn, họ trợn mắt to như đồng, quét khắp bốn phía.

Giang Lâm Xuyên đặt ánh mắt lên Vân Nghiễn Sinh, xa phía , trong mắt lóe lên vẻ khác lạ.

Trước đó, chỉ nghĩ công tử bột ham chơi, mở mang kiến thức, với cái thể đó, e là vài bước thở dốc. Giống hệt Lâm Đại Ngọc .

ngờ quả thực vẫn ho, nhưng vẫn thể theo kịp bước chân của họ.

Lại một canh giờ, thôn trưởng hô hoán , "Mọi phía chú ý, đây là nơi gấu đen thường lui tới, cẩn thận."

Thật trùng hợp, lời thôn trưởng dứt, rừng núi phía liền truyền đến tiếng gầm gừ trầm đục, kéo dài, vô cùng áp bức.

"Rống"

Âm thanh đó làm rừng núi cũng rung chuyển.

"Gấu...... thực sự gấu!"

Những đó còn ôm hi vọng gặp gấu đen, giờ phút hi vọng cuối cùng cũng tan biến.

Giang Lâm Xuyên lệnh, "Tất cả đừng hoảng sợ!"

Nghĩ là một chuyện, nhưng bây giờ con gấu đen thực sự đang ở gần đó, thấy rõ ràng các bụi cây trong rừng đang rung chuyển.

Cung tên trong tay đều run rẩy.

"Cứ theo như những gì chúng bàn, hết hãy trải tấm lưới lớn , đó dẫn con gấu mù bẫy của chúng , đừng làm loạn."

Lời của Giang Lâm Xuyên giống như một viên thuốc an thần, ai nấy đều nhanh chóng trải tấm lưới .

Tấm lưới họ làm bằng dây thừng gai dầu thô xuyên đêm, độ bền và chắc chắn cao.

Lưới trải , thứ sẵn sàng.

Đổng Quang Viễn dũng cảm đến chỗ gấu đen để làm "mồi nhử".

Thấy định , Giang Vãn Ninh gọi , "Biểu ca, ."

"Không , là con gái, hơn nữa đêm qua chúng ."

"Cha!"

Giang Lâm Xuyên cũng lo lắng cho Giang Vãn Ninh, nhưng so với Đổng Quang Viễn, Giang Vãn Ninh chắc chắn nhiều thủ đoạn hơn.

Nghe tiếng gầm , con gấu lớn hơn nhiều so với tưởng tượng.

E rằng con gấu dễ bắt.

Loading...