Ông chị dâu còn e ngại, nhưng vẫn chịu trả tiền. "Chúng tiền trả, các cũng tình cảnh nhà mà, khi cưới vợ cho Kiến Quân xong thì trong nhà chẳng còn một đồng tiết kiệm nào. Chúng là họ hàng, nếu tiền trong tay thì lẽ nào trả "
Nói xong liền xòe hai tay bắt đầu giở trò vô , khiến chị dâu tức đến mức lập tức mắng mỏ ngay tại chỗ:
"Đây là đầu tiên thấy trả tiền mà còn lý lẽ hùng hồn đến . Uổng cho ông là bề , mặt con cháu mà mặt mũi cũng cần nữa ?"
Ông nào từng thấy cảnh bao giờ, tại chỗ tức đến đỏ mặt:
" là đồ ghê gớm, ai chuyện với bề như "
"Đồ ghê gớm ư? Lão nương đây chính là đồ ghê gớm đấy, trong làng ai mà chẳng là đồ ghê gớm. Bố chồng dễ chuyện chứ thì dễ chuyện . Hôm nay tiền ông mà trả, thì cứ đợi báo cảnh sát bắt ông !"
Chị dâu mặt đỏ tim đập, lập tức phản bác , khiến sợ đến mức cạnh đó dám một lời nào.
"Không trả tiền thì lấy nhà mà cắm nợ. Dù giấy nợ của chúng đều ở đây, đừng hòng chối bỏ. Đến lúc đó đợi tòa án đến niêm phong bán đấu giá nhà của ông, thì ông cứ dẫn con trai ông húp gió Tây Bắc mà sống "
Nói xong liền dẫn hùng hổ bỏ .
Ngày hôm , bà về nhà, dùng chiêu cũ, dẫn họ đến lóc ở cửa nhà , liền chị dâu một chậu nước hắt đuổi .
"Tôi còn tưởng ăn mày nhà nào ở cửa xin cơm chứ, hóa là bà họ . Ngại quá ngại quá, mấy hôm nay nhà eo hẹp, nên giữ hai ở ăn cơm . Đợi trả hết tiền hãy đến nhé"
Chị dâu bưng chậu nước chặn ở cửa, nhất quyết cho hai .
"Con ranh con nhà mày, cái chân của thằng họ mày là vì cứu chồng mày mà thương đó! Số tiền đừng là chúng tao vay, cho dù là chúng tao đòi thì chúng mày cũng đưa!"
Bà hắt một chậu nước, tức đến bốc khói.
"Bà họ , chân của họ là do uống rượu đêm ngã ? Bà đừng bắt nạt ít học, đây là đầu tiên thấy bệnh tật lúc mười tuổi mà đến hai mươi tuổi mới thành què đấy"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ca-nha-toi-om-chat-dui-chi-dau/chuong-3.html.]
"Cô…"
Thấy thể lừa chị dâu , bà họ chuyển ánh mắt sang , nhưng sớm chị dâu thuyết phục , một lời cũng hé.
Bà họ còn cách nào, chỉ đành cụt hứng về.
Ngày thứ ba, chị dâu dẫn đến nhà đòi nợ. Ông từ xa thấy liền lập tức về khóa cửa, nhưng vẫn chị dâu mắng nửa tiếng đồng hồ ngoài cửa, lúc về còn tiện tay xách một con gà về.
Cứ thế trôi qua một tuần, chuyện lan truyền đến tai các bà các cô trong làng. Cứ hễ nhà bà họ ngoài là hỏi chuyện chân của họ thương thật .
Thấy sắp sửa truyền đến tai trưởng thôn , ông cuối cùng chịu nổi nữa, liền ngay trong đêm tìm các họ hàng khác gom góp đủ mười vạn tệ để trả.
Số tiền nợ suốt năm năm cuối cùng cũng đòi về , đến bố cũng phục chị dâu sát đất. Vốn dĩ ông còn tán thành chị dâu đòi nợ, thấy chút mất mặt, giờ thì thể thêm một lời phản bác nào nữa.
Sau trận , chị dâu chính thức trở thành đầu gia đình, chị chỉ thì cả nhà chúng theo đó.
Sau khi nhận tiền, chị dâu liền bảo mua một chiếc xe ô tô cũ. Anh và bố thường xuyên lên thành phố làm việc, thường thì trời còn sáng bắt xe khách, mua xe chỉ tiện hơn mà còn tiết kiệm ít thời gian.
Nghe xong đầu đuôi câu chuyện, tâm phục khẩu phục chị dâu.
Kể từ khi chị dâu đến, nhà từ đến vật đều đổi mới.
Bố và sáng tối về, cũng quá cầu kỳ, thường thì một bộ quần áo mặc ba bốn ngày. Mẹ tuy làm, nhưng ở nhà nuôi một đàn gà, cả cái sân nhỏ lộn xộn cũng chẳng thời gian dọn dẹp.
Tôi thỉnh thoảng nghỉ ở nhà thì dọn dẹp, nhưng mỗi quá một tuần bừa bộn như cũ.
khi chị dâu về làm dâu, chỉ sửa soạn sạch sẽ gọn gàng, mà trong ngoài nhà cũng sạch bong tươm tất.
Để giải quyết vấn đề nuôi gà, chị dâu bảo quây một khoảnh đất trong sân, chuyên dùng để nhốt gà nuôi. Các chỗ khác thì cuốc hai luống đất để trồng rau, rau ăn hết thể cho gà ăn, một công đôi việc.