CHƯƠNG 65
Ngay khi Trung Tín mở cửa ô tô để đẩy Kim Phụng ghế phụ của xe, phi tiêu liền bay tới, cắm huyệt đạo gáy khiến gục xuống.
Kim Phụng giật , phía ngoài thì thấy Lâm Thanh Sơn nhoẻn miệng .
“Từ lúc quen em, đổi viên thuốc trong hộp đó. Cho dù địch bắt, nhất định sẽ tìm đường trở về, nếu chịu sự tra tấn dã man của chúng chăng nữa, cũng bao giờ bỏ cuộc.”
Kim Phụng chạy về phía Thanh Sơn, ôm lấy :
“Em sợ.”
Thanh Sơn mỉm , lấy tay lau những giọt nước mắt còn nóng hổi má của Kim Phụng:
“Em còn làm đám cưới với một kẻ “nguy hiểm" như ?”
Kim Phụng khẽ gật đầu.
“Tất nhiên là .”
Trần Quốc Việt lôi Trung Tín lên xe tủm tỉm :
“Thôi. Anh chị xe về nhà luôn . Ở đây cứ để bọn em lo.”
Kim Phụng vẻ mặt “ bình thường" của Quốc Việt liền nghi ngờ:
“Tự nhiên thấy khác ngày là ?”
Trần Quốc Việt chỉ hộp thuốc còn rớt nền đất:
“Việc Sơn đổi thuốc em cũng . Chính em lấy thuốc ở chỗ chú Phúc mà.”
Kim Phụng ngước Thanh Sơn:
“Anh nhờ lấy thuốc gì ?”
Thanh Sơn mỉm :
“Vitamin thôi.”
Trần Quốc Việt nhịn mà thành tiếng:
“Không ơi. Hôm đó hết thuốc. Em đổi thành bổ thận tráng dương, tăng cường sinh lực.”
Nói xong, Trần Quốc Việt vội vàng lên xe ô tô nổ máy. Nếu còn ở nhất định sẽ Lâm Thanh Sơn gõ cho mấy cái đầu. Cho Thanh Sơn uống bổ thận tráng dương khác nào “bản lĩnh đàn ông" của vấn đề. Nếu nhanh chóng chuồn khỏi hiện trường khi xảy án mạng cũng nên.
Trước khi rời , Quốc Việt thò cổ qua cửa kính xe ô tô, hô lớn:
“Mấy em thu dọn nhanh lên, mang tên Trung Tín về đồn.”
Nói xong, Trần Quốc Việt về phía Kim Phụng:
“Chị dâu vất vả .”
Dứt lời, Trần Quốc Việt lái xe thẳng.
Mấy em còn thấy bổ thận tráng dương cũng vội vàng chạy khỏi hiện trường.
Lỡ như Lâm giáo đầu nổi điên vì trò đùa của Trần Quốc Việt khéo đám bọn họ tết ăn bánh chưng thịt.
Tốt nhất là nhanh chóng chạy về chỗ “Lâm tổng" để báo tin bình an lĩnh thưởng.
Ông nội của Thanh Sơn nhất định sẽ mở tiệc ăn mừng, khi , đám bọn họ chỉ sợ đủ sức đánh chén mà thôi.
Thanh Sơn dáng vẻ của đám em , nhịn mà thành tiếng.
Từ lúc mở hộp, thấy viên thuốc màu vàng nghi ngờ . Trước mấy viên vitamin gì đó mà chú Phúc đưa cho màu . Trước mặt Trung Tín đưa thuốc miệng nhưng thực chất chỉ ngậm mà nuốt xuống, ngay khi Trung Tín xoay , Thanh Sơn đẩy viên thuốc ngoài.
Thanh Sơn thấy Kim Phụng vẻ lo lắng liền trấn an:
“Anh nuốt nó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-65.html.]
Kim Phụng mỉm , cùng Thanh Sơn đến bên cạnh xe ô tô.
“Mình về thôi.”
Dứt lời, cô ngước Thanh Sơn thì thấy trán lấm tấm mồ hôi.
Rõ ràng Thanh Sơn khoẻ, ngay cả việc cõng cô lên mấy làn cầu thang cũng khiến mồ hôi.
Chẳng lẽ sốt?
Kim Phụng tò mò:
“Hình như . Trông giống đang sốt . Anh cảm thấy khó chịu ở ?”
Thanh Sơn bật , quả nhiên là chỗ nhưng khi vợ yêu đánh cho một trận cũng nên.
Anh ngờ rằng loại thuốc mà chú Phúc chế thực sự mạnh, cho dù chỉ “dính" một chút thôi cũng khiến bứt rứt, khó chịu.
Anh lục tìm viên thuốc “giải độc” trong túi giải thích với Kim Phụng:
“Không sốt. Thuốc bắt đầu tác dụng.”
“Anh đang tìm thuốc giải.”
Kim Phụng tủm tỉm :
“Để em giúp .”
Ai lập tức bế bổng cô lên, đặt hàng ghế phía xe.
“Xe chống đạn, cách âm, bên ngoài thể .”
Kim Phụng vội vã lắc đầu:
“Em ý đó.”
“Em… em bấm huyệt để giải “độc” loại .”
Thanh Sơn ôm lấy Kim Phụng, nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn.
“Anh nhớ em.”
“Lo em vì mà chịu tổn thương.”
Dứt lời, Thanh Sơn lấy một tuýp thuốc nhỏ từ trong ngăn kéo gần đó bôi lên vết thương cổ Kim Phụng.
“Như sẽ chóng lành.”
Kim Phụng mỉm :
“Cảm ơn .”
Thanh Sơn cô bằng ánh mắt dịu dàng:
“Giờ thì về nhà thôi. Ba chắc chắn lo cho em.”
Kim Phụng chút ngạc nhiên:
“Về luôn ạ?”
Thanh Sơn thành tiếng, lấy tay nhéo má Kim Phụng:
“Vậy em mong chờ chuyện gì?”
Kim Phụng lắc đầu như trống bỏi:
“Không gì hết. Chỉ là em thấy giống như chịu tác động của thuốc mà chú Phúc chế nhưng hiện tại chuyện vẻ .”
Thanh Sơn mỉm , mở cửa xe để Kim Phụng ghế phụ.
Anh luôn mang theo thuốc giải để xử lý những chuyện như nên nhanh chóng nuốt một viên con nhộng mà chú Phúc đưa cho từ .
Do Thanh Sơn trêu cô vợ đáng yêu của một chút nên mới làm như .