CHƯƠNG 64
Trung Tín giữ c.h.ặ.t t.a.y Kim Phụng đẩy cô phía ngoài đường hầm, chỉ điều mặt là cấp của mà là đám Lâm Thanh Sơn, Trần Quốc Việt.
Nhìn thấy Thanh Sơn, Kim Phụng mừng rỡ:
“Anh… đến .”
Thanh Sơn mỉm :
“Anh xin .”
“Để em chờ lâu như .”
Kim Phụng lắc đầu, hiểu nước mắt cứ trào . Nếu như ở phía bên ngoài Thanh Sơn thì cô làm đây?
Thanh Sơn tới , nhất định cô sẽ an .
Trung Tín tức giận, lấy d.a.o găm từ trong túi áo khoác kề cổ Kim Phụng. Anh nhếch môi , với Lâm Thanh Sơn:
“Mày cũng giỏi lắm. Có thể ở đây khi tao và Phụng tới nơi chứng tỏ mày tìm đường hầm từ .”
Lâm Thanh Sơn mặt thoáng biến sắc. Anh để tâm tới lời của Trung Tín, tất cả sự chú ý của lúc đều đổ dồn Kim Phụng.
“Phụng. Em đừng sợ. Có ở đây . Hắn sẽ làm hại em .”
Dứt lời, Thanh Sơn sang với Trung Tín:
“Ra điều kiện . Uy h.i.ế.p một cô gái như Phụng mày thấy hổ ?”
Trung Tín mỉm :
“Để đạt mục đích của , tao thấy vấn đề gì.”
Nói xong, Trung Tín sang Trần Quốc Việt:
“Nghe nhà họ Lâm nuôi một con chó. Xem đúng là sự thật.”
Trần Quốc Việt ông nội Thanh Sơn đào tạo từ nhỏ, ít kẻ ác ý nhắm khi thấy luôn bên cạnh Lâm Thanh Sơn. Trần Quốc Việt quá quen với những lời như , chính vì thế mà mây câu của Trung Tín ảnh hưởng gì tới tâm trạng của lúc .
Trần Quốc Việt thành tiếng, đưa một túi đồ mặt Trung Tín:
“Chó còn phá b.o.m nữa. Điều chứng tỏ kẻ đặt b.o.m bằng chó đúng ?”
Trung Tín tái mặt.
Thật ngờ những gì chuẩn từ đám Lâm Thanh Sơn, Trần Quốc Việt giải quyết nhanh gọn như .
Trung Tín lớn:
“Chuẩn xe cho tao.”
Lâm Thanh Sơn khẽ gật đầu.
“Quốc Việt. Việc giao cho .”
Trung Tín Thanh Sơn với vẻ nghi ngờ:
“Tốt nhất là chúng mày đừng giở trò gì, nếu Kim Phụng của mày sẽ c.h.ế.t nhắm mắt đấy.”
Lúc , đám đàn em của Trung Tín chỉ thán phục Kim Phụng. Rõ ràng cô đang Trung Tín khống chế nhưng mặt hề hiện lên vẻ sợ hãi. Trước , bọn họ cho rằng Trần Kim Phụng chỉ là một bình hoa di động, may mắn lọt mắt xanh của Lâm Thanh Sơn mà thôi. Không ngờ, bản lĩnh của cô gái cũng là nhỏ.
Kim Phụng Lâm Thanh Sơn nở một nụ như để trấn an mặt.
Thanh Sơn với Trung Tín:
“Từ tới giờ, kẻ chơi trò hai mặt chỉ mày mà thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-64.html.]
Trung Tín lớn:
“Ai bảo mày tất cả, còn tao chỉ như con rối trong tay bọn họ.”
Dứt lời, Nguyễn Trung Tín kề d.a.o Kim Phụng:
“Lâm Thanh Sơn, mày tin tao sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t mày yêu nhất ?”
“Tao những như mày luôn mang theo B16.18 - một loại độc thuốc giải. Mày dám hy sinh mạng sống của để đổi lấy bình yên cho Phụng ? Hay tất cả những lời thề thốt của mày cũng chỉ như những thằng đàn ông xa khác, mạng sống của mày mới là quan trọng?”
Không thấy Thanh Sơn gì, Trung Tín cho rằng cũng như mà thôi.
An nguy của bản là quan trọng nhất.
Lúc , Thanh Sơn đưa một hộp nhỏ, bên trong một viên thuốc màu vàng.
“Mày thế nào?”
“Làm tao tin mày sẽ giữ an cho Phụng nếu tao uống nó?”
Trung Tín thành tiếng:
“Mày lựa chọn nào khác ?”
Nói xong, Trung Tín dùng d.a.o rạch một đường nhỏ cổ của Kim Phụng.
Thanh Sơn hô lớn:
“Dừng .”
“Tao uống là chứ gì?”
Trung Tín lên như điên dại:
“Lâm giáo đầu ơi là Lâm giáo đầu. Mày thực sự vứt bỏ tất cả, hy sinh mạng sống của chỉ vì một phụ nữ thôi ?”
Kim Phụng lúc còn sợ đau.
Việc duy nhất lúc khiến cô sợ hãi là Thanh Sơn sẽ vì mà chết.
Kim Phụng Thanh Sơn, hai mắt ngấn lệ.
“Đừng làm .”
“Được gặp là may mắn của em. Tuy rằng thời gian chúng ở bên nhiều nhưng cho em hiểu thế nào là thực lòng quan tâm tới một .”
“Mạng sống của em đáng giá để đánh đổi như . Trần Kim Phụng sẽ thể làm những điều Lâm Thanh Sơn làm. Anh sống để phụng sự Tổ quốc.”
Thanh Sơn mỉm , đưa viên thuốc nhỏ miệng:
“Nói sai . Mỗi sinh mạng đều đáng quý. Có thể vì em mà chết, cũng cam lòng.”
"Anh xin ."
lúc , Trần Quốc Việt chạy tới:
“Xe sẵn sàng.”
Thanh Sơn sang Trần Quốc Việt:
“Bảo vệ cô .”
Dứt lời, Thanh Sơn gục xuống nền đất.
Kim Phụng nấc lên thành tiếng, cố gắng thoát khỏi Trung Tín để chạy về phía Thanh Sơn nhưng .
Trung Tín kéo cô về phía xe ô tô Quốc Việt chuẩn từ :
“Em còn tiễn thêm một đoạn đường nữa.”